Editor: May

Chờ Hoàng Phủ Bạc Ái lấy lại tinh thần, Thịnh Vị Ương đã khóa cứng cửa từ trong phòng tắm, người đàn ông gắt gao nhíu chặt mi tâm, đường gân xanh “Thình thịch” trực tiếp nhảy lên.

Chợt, trong phòng truyền ra một tiếng bạo rống,

“Thịnh Vị Ương, cô nói một lần cho tôi! Cô nói thân thể ai xấu xí!”

Cánh tay Thịnh Vị Ương cả kinh run lên, suýt run rơi bàn chải đánh răng.

Yên lặng quay đầu lại, nhìn thân hình mơ hồ ngoài cửa pha lê, cô thậm chí đã có thể cảm nhận được lệ khí bão táp tràn ngập của người kia.

Thịnh Vị Ương lại bắt đầu đặc biệt nghiêm túc tự hỏi một vấn đề, Hoàng Phủ bạo lực có thể một chân đá nát cửa này vọt vào tới hay không……

……

Không đợi Thịnh Vị Ương tự hỏi ra đáp án, ngoài cửa lại truyền đến tiếng hô bùng nổ của người đàn ông,

“Thịnh Vị Ương, tôi muốn đi WC!”

Lúc này, bàn chải đánh răng thật sự không nắm chặt run rẩy rơi xuống,

Khóe mắt Thịnh Vị Ương run rẩy một cái thật sâu, cô vừa mới thật sự không có nghe lầm chứ? Người đàn ông này nói cái gì? Anh ta muốn đi WC?

Cô đã có thể tưởng tượng đến sắc mặt giờ phút này của Hoàng Phủ Bạc Ái, lãnh lệ như ác ma, nhất định hận không thể ăn cô.

Chỉ là, anh ta đột nhiên phun ra một câu có cảm giác hài hước như vậy, thực phá hư hình ảnh hài hòa là tốt sao?

Thịnh Vị Ương phi thường phúc hậu nín cười, bả vai run lên, thong thả ung dung nói một câu với bên ngoài, trong giọng nói lộ ra tràn đầy vô tội,

“Hoàng Phủ thiếu gia, anh xác định hiện tại muốn vào à? Tôi đang kéo ba ba.”

Nói xong, Thịnh Vị Ương nâng cánh tay lên, nơi cổ tay đối diện với miệng bắt chước một tiếng đánh rắm “Bùm ~~~”, vô cùng hình tượng, thập phần sinh động.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play