Editor: May

Trong lòng Hoàng Phủ Bạc Ái cả kinh, nắm eo cô nhẹ nhàng nâng lên trên, đặt thân mình mềm mại của cô đối diện mặt chính mình, ngữ khí trong miệng khắt nghiệt ghét bỏ nói,

“Đáng đời! Cho cô chạy nữa đi!”

Thịnh Vị Ương mếu máo,

“Tôi là bị anh dọa!”

Hoàng Phủ Bạc Ái mặc kệ cô, vớt chân trái của cô từ trong nước lên, bởi vì đùi phải co lại rất bình thường, giọng nói lạnh lùng hỏi cô,

“Có phải chân này không?”

“Ừ.” Thịnh Vị Ương thực không cốt khí đáp lại, khi còn nhỏ chính là bởi vì chân đột nhiên rút gân mới có thể chết đuối.

“Hoàng Phủ Bạc Ái anh muốn làm gì?” Nhìn động tác cẩn thận của anh, Thịnh Vị Ương đột nhiên hoảng hốt một chút, khẩn trương rút chân theo bản năng.

Hoàng Phủ Bạc Ái bất mãn quát lạnh,

“Đừng nhúc nhích cho lão tử!”

……

Thịnh Vị Ương quyết đoán cãi lại,

“Anh nha kêu tôi bất động tôi liền bất động, tôi sẽ rất mất mặt!”

“Con nhóc thúi, có phải cô không tranh luận với tôi trong lòng sẽ không thoải mái không!” Hoàng Phủ Bạc Ái gắt gao trừng mắt,  lực đạo trong tay cũng không tự giác lớn hơn một chút.

“Tôi --” thịnh Vị Ương mới vừa mở miệng, đột nhiên nhíu chặt ấn đường, “Đau……”

Hoàng Phủ Bạc Ái ngẩn ra, vội vàng thả lỏng lực đạo, nhìn khuôn mặt nhỏ nhíu chặt của cô, mất tự nhiên kéo kéo khóe miệng, lại mắng cô,

“Xứng đáng! Xem cô còn dám tranh luận với tôi không!”

Thịnh Vị Ương ở trong lòng rít gào, người đàn ông này biến thái mà……

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play