Editor: May

“Hoàng Phủ, cậu sau khi mang người phụ nữ đó đi đã làm gì?”

Trong nháy mắt Lôi Nặc và Sở Nam Xuyên liền mở ra “hình thức bát quái”, mắt lóe lục ** quang, cười đến một người tà ** ác hơn một người.

“Không nói tôi suýt đã quên!” Sở Nam Xuyên kích động đến vỗ đùi, “Hoàng Phủ, nếu cậu nói cậu lại chơi trò cấm ** dục gì đó, hiện tại tôi liền nhảy xuống từ trên lầu thôi!”

Nhìn vẻ mặt lãnh đạm của Hoàng Phủ, thái dương Sở Nam Xuyên toát mồ hôi, thầm nghĩ rít gào, không lẽ anh thật sự phải đi nhảy lầu sao!

Ánh mắt Lôi Nặc sáng ngời trừng mắt nhìn Hoàng Phủ Bạc Ái, không sợ chết phun ra một câu,

“Hoàng Phủ, chẳng lẽ tiểu Bạc Ái của cậu thật sự tới chứ!”

Hoàng Phủ Bạc Ái suýt đã trực tiếp đập màn hình video, lãnh diễm liếc mắt tới, nhìn đến khóe mắt tập thể đám đàn ông liếc ngang liếc dọc.

……

Hoàng Phủ Bạc Ái kiêu ngạo thưởng một câu,

“Giống như suy nghĩ của các người.”

“Tôi ** dựa vào!” Trong video, một đám đàn ông nói tục một tiếng.

Cái trán Hoàng Phủ Bạc Ái hắc tuyến -_-|||……

“Hoàng Phủ!” Sở Nam Xuyên la lên một tiếng.

“Rốt cuộc cậu ---” Lôi Nặc thô gào thét giọng nói.

“Nhịn không được……” Kỳ Mộ Phi cười đến tà tứ.

Ba tên đàn ông trong video tiếp tục bát quái,

“Aizz, Hoàng Phủ, người phụ nữ kia thoạt nhìn tuổi không lớn, có phải sinh viên đại học E không?”

“Hoàng Phủ, người ta là một cô gái nhỏ thiện lương thuần khiết như vậy mà cậu cũng không buông tha, cậu mới chính là cầm ** thú đó!”

“Đúng vậy……”

Hàm răng Hoàng Phủ Bạc Ái cắn đến vang “ken két”.

Thịnh Vị Ương thiện lương? Người nói lời này nhất định mắt mù! Người phụ nữ kia rõ ràng chính là một con báo nhỏ khoác lông thỏ! Vừa giảo hoạt lại dã man!

“Vèo vèo vèo” ba đạo ánh mắt sét đánh bay qua, đám đàn ông đang tán gẫu nhiệt liệt trong video đồng thời im ạặng, nhìn vẻ mặt hung tàn của mỗ nam,

“Hoàng Phủ…… Làm sao vậy?”

“Lại động kinh?”

“……”

……

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play