- Đi mau, không nên trở ngại Nữu tu luyện.

Hổ Nữu vẫy tay nói, khuôn mặt không nhịn được.

Thanh y lão ẩu bất đắc dĩ rời đi, bất quá Hổ Nữu cuối cùng cũng chịu tu luyện, để cho nàng thở phào nhẹ nhõm.

Tiểu tổ tông này, thật là làm cho nàng đau đầu.

Bất quá, trong Tiểu Thế Giới kia, lại còn tuôn ra một kỳ tài!

Nhân Tộc kia không nhìn ra có gì đặc biệt, bất quá con của hắn lại là thiên tài võ đạo, nếu không phải Côn Bằng Cung không thu nam đệ tử, nàng thật là không muốn bỏ qua.

- Thiên Thánh Cung đang chiêu thu đệ tử, cùng Côn Bằng Cung chúng ta quan hệ không tệ, cung cấp cho bọn hắn một thiên tài mà nói, bọn họ chắc chắn rất cảm kích, vừa lúc nhất cử lưỡng tiện.

Nàng rất nhanh thì quyết định chủ ý.

...

La gia.

La Hồng Đạo nhìn chằm chằm thi thể của La Phách, hai tay nắm quá chặt chẽ, trong ánh mắt nhảy lên lửa giận.

Truyền nhân xuất sắc nhất trong thế hệ trẻ La gia, cứ như vậy bị đánh giết.

Tuy bồi dưỡng một Phá Hư Cảnh cũng không cần trả bao nhiêu đại giới, nhưng Huyết Khấp Thạch quá trân quý, để hắn nhớ lại cũng có chút nhức nhối.

- Tuyệt không thể bỏ qua cho dân đen kia!

Hắn hận hận nói.

- Gia chủ đại nhân, nhưng tựa hồ tiểu tử kia và Phó Hội có chút quan hệ!

La Khải Phong nói, nói đến tên Phó Hội, thân thể hắn cũng có chút run run.

Cường giả đại năng Tinh Thần Cảnh, như có ma lực vậy.

- Hanh, chỉ là thân nhau với một con mèo mà thôi.

La Hồng Đạo khinh thường nói.

- Vâng!

La Khải Phong vội vàng gật đầu.

- Bất quá, ở trong học viện không tiện hạ thủ.

La Hồng Đạo nhíu mày, rất nhanh lại dãn ra nói:

- Cái này không cần chúng ta quan tâm.

- Ý tứ của gia chủ đại nhân là….

La Khải Phong không hiểu.

- Đi Ám Dạ Đường tuyên bố treo giải thưởng, một vạn Chân Nguyên Thạch, muốn mệnh của dân đen kia!

La Hồng Đạo lạnh lùng nói.

Ám Dạ Đường, đây là một tổ chức sát thủ, chỉ cần trả tiền, bọn họ người nào cũng dám ám sát.

Cái tổ chức này rất to lớn, ở trong tam đại Hoàng Triều, mười mấy Vương Triều đều có phân bộ, nhưng không ai biết tổng bộ ở đâu, đầu mục là ai, có thực lực như thế nào. Nói chung, tam đại Hoàng Triều đều muốn tiêu diệt, nhưng chưa từng thành công qua.

Một vạn Chân Nguyên Thạch lấy đầu một Phá Hư Cảnh, đây thật là quá để mắt dân đen kia!

La Khải Phong cười nhạt, bất quá, bởi vậy Lăng Hàn cũng trở thành một người chết ván đã đóng thuyền. Đường đường Ám Dạ Đường, chẳng lẽ còn giết không được một Phá Hư Cảnh? Bọn họ không dám tiến vào Xích Thiên Học Viện, nhưng cũng không tin Lăng Hàn cả đời ở trong đó.

Còn lúc nào Lăng Hàn đi ra, vậy không cần bọn họ nhìn chằm chằm, sau này sẽ là chuyện của Ám Dạ Đường.

- Vâng!

La Khải Phong gật đầu.

...

Lăng Hàn và mèo mập trở lại tiểu viện, hắn nướng thịt, cho mèo mập ăn no, sau đó tiếp tục bế quan tu luyện, nghiên cứu Thất Sát Trấn Hồn Thuật.

Lại năm ngày trôi qua, hắn cuối cùng có chút thành tựu, có thể sơ bộ vận dụng.

Hắn đứng ở trong sân nhà, con mắt nhìn chăm chú một tảng đá, chợt hai mắt sáng ngời, một đạo kiếm quang từ mi tâm bắn ra, ba, đánh vào trên tảng đá, tảng đá kia lập tức bạo nát.

- Môn bí thuật này cũng không chỉ trùng kích thần hồn đơn giản như vậy, đối với thực thể cũng có lực phá hoại đáng sợ, nhưng cụ thể có thể đạt tới trình độ nào, còn phải xem tu luyện bí pháp tới trình tự gì, thần hồn lại cường đại dường nào.

Lăng Hàn bình luận, thần hồn trùng kích có thể thực có thể hư, thực có thể chém thể phách, hư tắc trảm thần hồn, diệu dụng vô cùng.

Hắn vui không tự kìm hãm được, dưới Bất Diệt Thiên Kinh gia trì, thần hồn của hắn kiên cố không gì sánh được, có thể tối đại hóa uy lực của môn bí pháp này. Ngay cả Từ lão đầu cũng không nghĩ tới, hắn tu luyện Bất Diệt Thiên Kinh, môn bí pháp này giúp đở hắn quá lớn.

Thình thịch thình thịch thình thịch, tiếng gõ cửa vang lên, Lăng Hàn đi ra mở cửa, chỉ thấy Thủy Nhạn Ngọc đứng ở trước cửa, vóc người nóng bỏng thành thục tản ra sức dụ dỗ kinh tâm động phách, thật là làm cho người cầm giữ không được.

Hơn nữa Lăng Hàn có cũng đủ không gian tưởng tượng, hắn tinh tường biết, dưới quần áo rộng thùng đó, cất dấu một thân thể mềm mại động nhân như thế nào.

Thủy Nhạn Ngọc cảm thấy ánh mắt của hắn lửa nóng, khuôn mặt không khỏi đỏ lên, tiếp đó lập tức nói:

- Cha ta muốn gặp ngươi.

- Cha vợ muốn gặp ta?

Lăng Hàn thì thào, cái này cũng không kỳ quái, hắn cùng Thủy Nhạn Ngọc "tự định chung thân", nếu cha nàng không có phản ứng mới gọi kỳ quái. Hiện tại kéo lâu như vậy mới "triệu hoán" hắn, đã có chút quá muộn rồi.

Phỏng chừng, mới đầu Thủy gia cũng cho rằng đây chỉ là lời đồn, nhưng sau khi gọi Thủy Nhạn Ngọc tới hỏi mới biết không phải giả.

Thủy Nhạn Ngọc lạnh lẽo nói:

- Muốn chiếm tiện nghi của ta!

- Ta nói nha, mặc dù chúng ta là tình lữ giả, nhưng cũng phải làm dáng một chút có đúng hay không?

Lăng Hàn cười nói.

- Hiện tại không có người thứ ba, không cần mệt nhọc.

Thủy Nhạn Ngọc lạnh lùng cự tuyệt.

Lăng Hàn thở dài:

- Mấy ngày hôm trước ta cùng với người tử đấu, ngươi cũng không tới nhìn ta một chút, không sợ người khác nói ngươi không đủ quan tâm sao?

- Lấy thực lực của ngươi, dù một trăm La Phách tới lại có thể thương ngươi một cọng lông sao?

Thủy Nhạn Ngọc hừ nói, nàng lại không phải không có giao thủ với Lăng Hàn, ngay cả nàng cũng cơ hồ không giết chết Lăng Hàn, bị đối phương cắn một cái... phi!

Lăng Hàn cười ha ha nói:

- Được, vậy đi gặp một chút đi, nói không chừng còn có thể thu được tiền lì xì, giả quy giả, nhưng tiền lì xì là của ta, ngươi mơ tưởng bắt ta nhả ra.

Thủy Nhạn Ngọc lắc đầu nói:

- Nhà ta đối với chuyện có thể kết thân với Triệu gia là rất nhiệt tình, nên lần này ngươi đi, sợ là phải nhận áp lực rất lớn! Cũng may ngươi là người của Tả Tướng phủ, dù cảnh giới thấp, nhưng gia tộc cũng không dám làm gì ngươi, dù sao đánh chó cũng phải ngó mặt chủ.

Khóe miệng của Lăng Hàn không khỏi co quắp:

- Cái gì gọi là đánh chó cũng khải ngó mặt chủ, ngươi không thể dùng từ hay hơn một chút sao? Còn nữa, có câu nói, lấy chồng theo chồng, nếu như ta là chó, trên mặt ngươi cũng không có quang nha.

Xoát, một thanh kiếm đã để ở trên cổ Lăng Hàn, Thủy Nhạn Ngọc lạnh lùng nói:

- Ngươi lại hồ ngôn loạn ngữ, ta sẽ giết ngươi!

Lăng Hàn bất vi sở động, vẫn như cũ nói:

- Ngươi đây là muốn mưu sát chồng sao?

Thủy Nhạn Ngọc nhìn Lăng Hàn một chút, cũng thu kiếm về. Nàng đã nói, sau khi Lăng Hàn chết nàng sẽ vì đối phương thủ tiết suốt đời, từ điểm đó mà nói, Lăng Hàn đúng là "chồng" của nàng.

---------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play