Thể phách của hắn là cấp bậc Thần thiết, không biết cứng rắn hơn trân kim cấp mười bao nhiêu lần.

Đầy đủ hai mươi hô hấp sau, Lăng Hàn mới tăng lực lượng lên tới cực hạn, sau đó đấm ra một quyền.

Thiên địa thất sắc!

Vù, Thiên Đạo Chi Nhãn xuất hiện, lập loè ở phía trên Lăng Hàn, uy lực của một quyền này quá mạnh mẽ, đủ để tạo thành phá hoại hủy diệt với giới này, làm cho Thiên Đạo Chi Nhãn phải hiện thân.

Oành!

Một quyền đánh xuống, Tam Sinh Thi Quan nổ tung, có thể rõ ràng nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ của Cửu U Vương, kinh ngạc giật mình đến cực hạn. Đây là hắn làm sao cũng không thể nghĩ đến, Tam Sinh Thi Quan lại bị đập nát!

Nhưng lập tức, Cửu U Vương cũng bị lực lượng kinh khủng kia đánh nổ, thậm chí, ngay cả Ma Âm Đao bên cạnh hắn cũng bị đánh thành bảy đoạn, mạch văn diệt hết.

Bây giờ Lăng Hàn mạnh, đã đạt đến mức độ tay không phá nát Linh khí cấp mười.

Lăng Hàn quay đầu nhìn về phía Thiên Đạo Chi Nhãn, đây cũng không phải là con trước kia, trên nhãn cầu đã không có vết thương.

Nó sẽ không chết, chỉ cần thiên địa còn ở Tiểu Thế Giới này, Thiên Đạo Chi Nhãn phá huỷ cũng có thể tái hiện, đây chỉ là thể hiện ý chí của thiên địa. Căn nguyên của nó là toàn bộ thế giới, thế giới không diệt, nó tự nhiên cũng không diệt.

Có điều sau khi thăng nhập Thần giới, Hằng Thiên Đại Lục chỉ là một bộ phận của Thần giới, trở thành một bộ phận ý chí của Thần giới, tự nhiên không thể có thêm Thiên Đạo Chi Nhãn.

- Cút!

Lăng Hàn chỉ vào Thiên Đạo Chi Nhãn lạnh lùng nói, lấy thực lực bây giờ của hắn, muốn giết Thiên Đạo Chi Nhãn là sự tình quá dễ dàng. Nhưng vẫn không có sắp xếp thỏa đáng, tạm thời không khai thiên.

Thiên Đạo Chi Nhãn tỏa ra vẻ lạnh lùng, nó đại biểu vùng thế giới này, chính là chúa tể tối cao, hiện tại lại có người dám bất kính với nó?

Nhưng nó không thể ra tay, bởi vì Lăng Hàn không có trái với quy tắc thiên địa, nó thực không có đạo lý ra tay a. Nếu như nó làm việc không theo quy tắc, vậy nó cũng mất đi ý nghĩa tồn tại.

Nháy mắt, Thiên Đạo Chi Nhãn biến mất rồi.

Đinh Bình ở một bên nhìn mà lạnh cả người, lại có loại kích động không cách nào truyền lời. Kia là ý chí thiên địa a, lại bị sư phụ quát lui! Sư phụ mạnh mẽ, đã không phải vùng thế giới này có thể áp chế, chẳng trách muốn khai thiên.

- Ha ha ha, ta đột phá!

Chỉ nghe Dung Hoàn Huyền đột nhiên kêu lớn, sau đó nhảy một cái, khí thế cả người như nước thủy triều, xông thẳng bầu trời.

Hắn không hổ là thiên tài, ở dưới áp lực nặng nề không chỉ không tan vỡ, trái lại vượt khó tiến lên, thu được đột phá, một bước lên trời tiến vào Phá Hư Cảnh, thực sự là một tráng cử kinh người.

- Lăng Hàn, hiện tại ta cũng là Phá Hư Cảnh!

Dung Hoàn Huyền hét lớn.

- Ta không sợ ngươi!

Hắn hào hùng vạn trượng, nhưng ánh mắt quét qua, không khỏi sững sờ, Cửu U Vương và Thi Nhị đâu?

Trước hắn vẫn đang đối kháng với khí thế của Lăng Hàn, đạt đến mức độ hết sức chăm chú, căn bản không có ý thức đến chuyện gì xảy ra.

- Phốc!

Đinh Bình lập tức cười phun, tuy cấp độ võ đạo của hắn thấp, nhưng mắt không mù, cảnh giới của Dung Hoàn Huyền kém xa hai người trước, hiện tại ngay cả hai người kia cũng không phải đối thủ của sư phụ, coi như ngươi đột phá thì đã có sao, kém xa lắm a.

Cái này không phải đang khôi hài sao?

Dung Hoàn Huyền không khỏi giận dữ, một phàm nhân nho nhỏ cũng dám chê cười hắn?

Lăng Hàn cười nhạt nói:

- Ngươi thực sự là quá kém, ngay cả đệ tử của ta cũng không để ngươi ở trong mắt, sao có dũng khí hung hăng chứ?

- Đáng ghét!

Dung Hoàn Huyền hơi nghiêng người đi, giết tới Đinh Bình, hắn muốn hút khô máu tươi của phàm nhân này, càng muốn để Lăng Hàn mất đi một đồ đệ, thưởng thức vẻ mặt thống khổ của đối phương.

Oanh, giữa bầu trời, có Lôi Vân lăn lộn, hắn đột phá Phá Hư Cảnh, thiên địa xúc động, hạ xuống thiên kiếp.

Lăng Hàn lẩm bẩm nói:

- Nghe nói, thiên kiếp là người ngoài không thể nhúng tay, bằng không sẽ bị cuốn vào trong thiên kiếp. Có điều, ta ngay cả vùng thế giới này cũng có thể mở, cuốn vào trong thiên kiếp lại sợ cái gì, vừa vặn để ta rèn luyện Lôi thể một chút.

Hắn cười hì hì, giương tay vồ một cái, Dung Hoàn Huyền liền không có chút hồi hộp nào mà lọt vào trong tay hắn.

Mới vừa vào Phá Hư, làm sao có thể ngang hàng hắn?

- Cái gì!

Dung Hoàn Huyền khó mà tin nổi, trước hắn chỉ là Thiên Nhân Cảnh, làm sao có khả năng cảm ứng được thực lực của Lăng Hàn mạnh mẽ ra sao Ở hắn nghĩ đến, Lăng Hàn cũng chỉ đặt chân vào Phá Hư sớm hơn hắn một hai năm, chết no là tầng hai, tầng ba mà thôi.

Làm sao chênh lệch sẽ lớn như vậy?

- Lăng Hàn, ta muốn độ thiên kiếp, ngươi muốn theo ta đồng thời sao?

Nhưng hắn lập tức cười quái dị, ai độ thiên kiếp không mất một lớp da? Đừng xem Lăng Hàn rất mạnh, nhưng thực lực càng mạnh, thiên kiếp cũng sẽ tương ứng càng mạnh, độ khả thi chết không thấp chút nào.

- Ngươi nghĩ quá nhiều!

Lăng Hàn chỉ cầm lấy Dung Hoàn Huyền, ở dưới lực lượng của hắn, một trăm Dung Hoàn Huyền gộp lại cũng không thể chạy trốn.

Xoảng!

Thiên kiếp hình thành, đánh xuống Dung Hoàn Huyền một đạo Thần Lôi, mà Lăng Hàn cũng bị cuốn vào, lập tức có đạo Thần Lôi thứ hai đánh xuống, mục tiêu là Lăng Hàn. Có điều, bởi vì khoảng cách của hai người quá gần, hai đạo Thần Lôi bao phủ cả hai cùng một lúc.

- Không!

Dung Hoàn Huyền kêu to sợ hãi, coi như để hắn ở trạng thái mạnh nhất Độ Kiếp, có thể vượt qua hay không cũng là số lượng năm năm. Nhưng bây giờ thì sao, hắn bị Lăng Hàn hạn chế, còn muốn độ thiên kiếp của hai người, vậy còn có thể vượt qua sao?

Lăng Hàn điên rồi sao, vì giết hắn lại lấy thân mạo hiểm.

Xoảng! Xoảng! Xoảng!

Thần Lôi không ngừng oanh kích, lấy thể phách của Dung Hoàn Huyền lại có thể kiên trì bao lâu, trong nháy mắt liền bị chém thành tro tàn. Ở trước khi chết, ánh mắt của Dung Hoàn Huyền oán độc, bởi vì Thần Lôi đánh ở trên người Lăng Hàn lại cái rắm cũng không có, dồn dập đàn hồi.

Hắn con mẹ nó chết không nhắm mắt, chết không nhắm mắt a!

Đời sau, nhất định không nên để hắn gặp phải biến thái như Lăng Hàn, cùng hắn sinh ở một thời đại vốn là bi ai.

Lăng Hàn vô hỉ vô bi, lấy độ cao của hắn hiện tại đương nhiên sẽ không để Thiên Thi Tông ở trong lòng, nhưng làm sao cũng phải xử lý xong một nhân tố không yên tĩnh. Hắn vung quyền đánh nổ hai cái Tam Sinh Thi Quan còn lại.

Hoàng Tuyền Trì là thiên địa tự nhiên hình thành, phá huỷ cũng vô dụng, đó là thiên địa âm khí ngưng tụ, bởi vậy hắn chỉ có thể lấy trận pháp phong tỏa Hoàng Tuyền Trì ở dưới Vạn Bảo Thành lại, nhưng Thiên Thi Tông muốn tro tàn lại cháy cơ bản là chuyện không thể nào.

---------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play