Lăng Hàn không chút biến sắc, đem kiếm gãy nhặt lên, hướng về chủ quán nói:

– Thứ này bán thế nào?

Tên chủ quán cũng giảo hoạt, nói:

– Đây là đồ đấu giá, ngươi có đồ vật làm ta động tâm hay giá trị cao hay không.

Ai, gian thương!

Lăng Hàn ở trong lòng thở dài, sau đó nói:

– Một vạn Đạo thạch.

Chủ quán lắc đầu:

– Không tiếp thụ Đạo thạch.

Tốt lắm.

Bất quá cũng bình thường, muốn tăng thực lực lên, Đạo thạch đúng là vô dụng nhất.

Lăng Hàn cười một tiếng, lại nhìn chủ quán, nói:

– Ngươi là Hóa Linh Chân Quân, khoảng cách Giáo Chủ cũng không xa, ta cho ngươi Tiểu Cửu Hoàng Thập Diệp đan, trong này bao hàm tiên khí, về sau có thể trợ giúp ngươi nhanh chóng tăng lên tu vi.

Tên chủ quán lập tức động dung, mặc dù đan dược này hắn hiện tại không cần đến, nhưng đúng như Lăng Hàn nói, cũng không cần thời gian quá dài.

Đây là đầu tư vì tương lai, chỗ tốt là sẽ sờ thấy, giá trị tuyệt đối đáng chờ mong.

– Tiên khí mấy tinh?

Hắn hỏi.

Ai, hắn cũng không dễ lừa.

Lăng Hàn cười một tiếng:

– Tam tinh, ta có thể cho ngươi mười viên.

Tên chủ quán lộ ra ý động tâm, nhưng lại cảm thấy đáp ứng Lăng Hàn nhanh như thế lại không ổn, trong đó có không gian nâng giá.

– Ít một chút.

Hắn cắn răng, hắn áp chế xúc động động tâm.

– Hai mươi phần tiên khí tam tinh.

Một giọng nói vang lên, nhưng không phải là Lăng Hàn.

Dựa vào, có người cướp của ta?

Lăng Hàn quay đầu nhìn lại, đôi mắt âm trầm.

Ngũ Nguyệt!

Hắn chính là hạt giống xuất sắc của Chiến Thần cung.

Được rồi, còn không có tính sổ với ngươi, ngươi ngược lại còn đưa tới cửa.

Chủ quán hưng phấn, đấu giá cứ đấu giá, không có người cạnh tranh, chẳng phải sẽ bán bình thường, khi đó ta sẽ kiếm ít đi rất nhiều.

Hắn nhìn về phía Lăng Hàn, tự nhiên hi vọng Lăng Hàn tăng giá.

Lăng Hàn cau mày, hắn nói:

– Ba mươi phần.

– Bốn mươi phần!

Ngũ Nguyệt cao ngạo nói ra, dáng vẻ tài đại khí thô.

– Hai phần tiên khí tứ tinh.

Lăng Hàn nâng giá lần nữa.

– Ba phần.

Ngũ Nguyệt không nhanh không chậm nói ra, dường như không đặt Lăng Hàn trong lòng.

Chiến Thần cung giàu có như thế?

Lăng Hàn tiếp tục tăng giá, Ngũ Nguyệt cũng không nhượng bộ chút nào, rõ ràng nhất định phải thu được kiếm gãy tới tay.

Việc này làm đám người chung quanh ngây người, thanh kiếm gãy này thật đáng tiền như vậy, cần tới hai mươi phần tiên khí tứ tinh, không, hiện tại đã là ba mươi phần tiên khí tứ tinh mới có thể đổi lấy?

Hạnh phúc nhất chính là tên chủ quán, hắn cảm thấy trái tim như nổ tung.

Hắn quyết định, bất kể là ai mua kiếm gãy này, hắn thu được tiên khí sẽ lập tức rời khỏi Á Hòa tinh.

An toàn đệ nhất.

Sau khi tăng lên bốn phần tiên khí ngũ tinh, Lăng Hàn quả quyết từ bỏ đấu giá.

Hắn cảm thấy thanh kiếm đáng giá nghiên cứu, nhưng giá cao như vậy không hợp thói thường, nếu không phải đối thủ là hạt giống Chiến Thần cung, hắn nói không chừng đã sớm dừng tay.

Hiện tại nha, cứ cho đối phương đạt được đã.

Lăng Hàn nói trong lòng, ngược lại hắn không có khả năng buông tha người Chiến Thần cung, sớm muộn gì cũng đánh với Ngũ Nguyệt một trận, kiếm gãy cứ để đối phương giữ gìn, còn tiên khí có thể luyện hóa.

Ngũ Nguyệt rất sung sướng bỏ ra bốn phần tiên khí ngũ tinh lấy được kiếm gãy, sau đó nghênh ngang rời đi, ánh mắt khinh miệt, căn bản không có phát ra chế giễu của người chiến thắng.

Hắn thấy, Lăng Hàn không đáng cho hắn lãng phí miệng lưỡi.

Lăng Hàn nói:

– Ngươi hại ta lãng phí bốn phần tiên khí ngũ tinh!

A, người đắc thủ rõ ràng là Ngũ Nguyệt, sao là lãng phí tiên khí của ngươi?

Tất cả mọi người rất mờ mịt, chẳng lẽ Lăng Hàn bởi vì không cạnh tranh được, cho nên hắn điên rồi?

Ngũ Nguyệt cũng sững sờ, sau đó hắn phản ứng lại.

Lăng Hàn đang nói mình chết trong tay của hắn, cho nên, hiện tại tự mình bỏ ra tiên khí mua sắm kiếm gãy, kỳ thật là đang tiêu xài chiến lợi phẩm của hắn.

Cái này!

Với tâm tính của Ngũ Nguyệt, hắn sinh ra cảm giác tức giận.

Hắn dừng bước lại, sau đó nói:

– Có dám đánh một trận?

Nhưng hắn cũng không quay đầu, hắn dùng loại phương thức này biểu thị khinh thường với Lăng Hàn.

Lăng Hàn chỉ cười một tiếng:

– Hiện tại còn không phải thời điểm.

Hắn còn muốn tiếp tục tham gia đấu giá hội.

Ngũ Nguyệt hừ một tiếng, nghênh ngang rời đi.

Đấu giá hội vẫn tiếp tục, Lăng Hàn và Hầu ca không ngừng xuất thủ, dùng đan dược và bảo dịch trong tay hóa thành càng nhiều tiên khí, đây là tuần hoàn tốt, có tiên khí sẽ biến thành nhiều đan dược, từ đó đổi được càng nhiều tiên khí.

Nhưng luyện chế tiên dược thật sự quá tốn thời gian, một lò cần ba ngày, cho dù cho Lăng Hàn luyện chế một năm, hắn chỉ luyện hơn trăm lò.

Đấu giá hội chỉ kéo dài một năm lẻ ba tháng.

Trừ Lăng Hàn khống chế tuần hoàn tốt, những người khác đổi được bảo vật sẽ rời đi, dẫn đến người càng ngày càng ít, hàng cũng càng ngày càng ít, cuối cùng cũng chống đỡ không nổi, chỉ có thể tuyên cáo đấu giá hội kết thúc.

Các cường giả nhao nhao rời đi, có thu hoạch đều bế quan tiêu hóa chỗ tốt, không có thu hoạch đương nhiên không cần lưu lại, nhưng bởi vì có Đế tộc tuyên bố, trên Á Hòa tinh vô cùng hòa bình, không người nào dám gây hấn, đi khiêu chiến quyền uy của Đế tộc.

Nhưng cường giả thế hệ trẻ không rời đi, có mấy tên thế hệ hoàng kim liên thủ, cử hành một cái yến hội, cũng mời các thiên tài tham gia.

Lăng Hàn không có thu được thiếp mời, hắn không nói gì, hắn hiện tại không có danh khí gì đáng nói, làm sao có thể thu được thiếp mời?

Nhưng Hầu ca nhận được.

Hậu duệ Thánh Hoàng, lại đánh thế hệ hoàng kim chật vật bỏ chạy, đạt được thiếp mời là đương nhiên.

Thế đúng là như thế, rõ ràng làm nhục thế hệ hoàng kim, vì cái gì còn phải mời?

Có tư cách là một chuyện, nhưng mời Hầu ca để Đế Tử Minh, Đế Tử Thiên chật vật, đây là chuyện khác sao?

– Có lẽ thực lực của Đế Tử Minh cùng Đế Tử Thiên có tăng lên, cho nên mượn cơ hội này đánh bại Hầu ca, từ đó lấy lại danh tiếng cho thế hệ hoàng kim.

Lăng Hàn phỏng đoán.

Hầu ca vung côn sắt, hắn không quan tâm.

Trong mắt Hầu ca, hắn không sợ đối thủ mạnh hơn, Đấu Chiến nhất mạch không có đạo lý e sợ chiến.

– Yến hội còn bảy ngày Hầu ca, ngươi đợi ta ba ngày!

Lăng Hàn bắt đầu luyện chế Cửu Hoàng Thập Diệp đan.

Đây là đại dược cấp Tôn Giả, lại lần đầu luyện chế, Lăng Hàn rất cẩn thận, ngược lại sợ lãng phí tiên dược, còn có thời gian.

Hắn nhất định phải một lần thành công, nếu không cho dù lại luyện thành công, Hầu ca cũng chưa chắc có thời gian luyện hóa.

Còn tốt, hắn một lần đã thành công.

Lăng Hàn lấy ra tiên đan giao cho Hầu ca, bảo hắn phục dụng, luyện hóa.

Đối với mình người, đương nhiên Lăng Hàn sẽ không hẹp hòi, hắn dùng nguyên liệu gì?

Tiên khí bát tinh!

Cho nên, hắn luyện chế ra Cửu Hoàng Thập Diệp đan cũng là phẩm chất cao nhất.

Cho dù không đủ tăng tu vi lên một cấp bậc nhưng khẳng định có thể gia tăng thực lực của Hầu ca.

Hầu ca cũng không có khách khí, tiếp nhận hai viên đan dược trân quý và luyện hóa.

Lăng Hàn cũng không có nhàn rỗi, hắn bắt đầu phục dụng Tiểu Cửu Hoàng Thập Diệp đan.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play