Sàn bán đấu giá rất lớn.

Đây là nhất định phải, bởi vì có vài chục Đế tộc liên thủ, lại có rất nhiều Thánh Địa, những thế lực này có bao nhiêu người? Mà quân ô hợp cũng nhiều, bọn họ thật ra là người bán chủ lực, giống Đế tộc tổ chức đấu giá hội đều là mua vào, nhiều lắm chỉ lấy ra một hai kiện bảo vật giữ thể diện.

Đấu giá rất đơn giản, mặc dù có đấu giá sư, nhưng chỉ đưa ra tác dụng giám định, giới thiệu vật phẩm đấu giá, sau đó dùng mức giá cao nhất thành giao, tất cả vật phẩm đấu giá được bán thế nào do người bán quyết định

Có thể thu Đạo thạch, cũng có thể lấy vật đổi vật, đổi lấy thứ mình cần nhất.

Nhiều người như vậy, có thể suy ra số lượng vật phẩm đấu giá rất kinh khủng, cuộc bán đấu giá này sẽ tiếp tục bao lâu chính là ẩn số.

Mấy tháng, thậm chí một năm hai năm cũng chưa hẳn không có khả năng.

Rất nhanh, đấu giá bắt đầu.

Người đấu giá lấy số thứ tự, giao vật phẩm cho sàn bán đấu giá, do đấu giá sư tiến hành đấu giá theo thứ tự.

Bởi vì trước khi tiến vào đã sàng lọc một lần, vật phẩm đấu giá tuyệt đối sẽ có giá trị, sẽ không lãng phí thời gian của mọi người.

Từng kiện vật phẩm mang lên, đấu giá sư tiến hành giám định, làm ra phán đoán của mình, đương nhiên, hắn nói chỉ có tính tham khảo, cũng không phải là tuyệt đối.

Có ít người bán được hàng thì vui vẻ, có một ít người sẽ lưu phách.

Sở dĩ lưu phách, ngược lại cũng không phải không có người cạnh tranh, một là khả năng giá bán quá thấp, không có đạt tới mức người bán hài lòng, hai là người bán không muốn bán theo Đạo thạch, mà là muốn đổi lấy bảo vật khác, người khác lại không có người cung cấp, từ đó hắn lựa chọn lưu phách.

Liên tiếp mấy ngày, Lăng Hàn và Hầu ca đều không có xuất thủ.

Ngay từ đầu những vật này đều có điểm trân quý nhưng còn chưa đủ làm bọn họ động tâm.

Bởi vì người thực tế quá nhiều.

Tất cả đều chờ vật phẩm của mình được bán đấu giá, mười năm thậm chí một trăm năm chưa hẳn đã giải quyết được.

Phe tổ chức cũng biết cách giày vò mọi người, cho nên, trải qua thương nghị, quy tắc đấu giá được sửa đổi.

Không thể cứ bán như thế, bọn họ đổi thành chia mấy trăm phân hội cùng đấu giá, mặt khác, ngươi nguyện ý cũng có thể bày quầy bán hàng, ngược lại người trả giá cao được, bán hoặc không bán do chủ hàng hóa quyết định.

Cứ như vậy, đương nhiên tiến trình cũng nhanh, hơn nữa, võ giả bắt đầu từ Hóa Linh cảnh đều có thể diễn hóa linh thân, biến ra năm hay tám linh thân đều bình thường. Lại nói, Giáo Chủ có thần thức rất cường đại, đủ để bao trùm toàn bộ khu vực đấu giá, hoàn toàn có thể nắm giữ tình huống đấu giá.

Cho nên, việc này không tạo thành ảnh hưởng gì, cho nên biết rõ sẽ có bảo vật gây nên oanh động nằm ở đâu.

Khuyết điểm duy nhất chính là người giám định bảo vật luống cuống tay chân, bọn họ chạy đi khắp nơi, tới tới lui lui tiến hành giám định.

Không có việc gì, Đế tộc đã mời rất nhiều giám định sư, vấn đề như vậy chẳng mấy chốc sẽ đạt được giải quyết.

Lăng Hàn cũng lấy ra một giọt Cường hóa dịch bắt đầu đấu giá.

Trải qua giám định và công khai, bên quầy của Lăng Hàn có một nhóm lớn lão Giáo Chủ, lão Tôn Giả, ánh mắt từng người nóng bỏng như muốn nuốt sống Lăng Hàn.

Cường hóa thể phách, lớn mạnh khí huyết, thứ này quá trọng yếu với những người sắp vào mộ như bọn họ.

Kỳ thật có một ít người đã lĩnh ngộ hoàn toàn, bởi vì biết rõ thân thể có thiếu hụt nghiêm trọng, không dám tùy tiện nếm thử đột phá, bây giờ thấy Cường hóa dịch, bọn họ mừng như điên.

Cho dù chỉ có một giọt, như vậy chỉ có thể tranh máu chảy đầu rơi.

Trên con đường tu luyện này, trừ ta không khác còn ai khác, dù sao tài nguyên rất ít.

– Ta cần bảo vật ẩn chứa tiên khí, cho dù là tiên dược hay tiên đan và những thứ khác đều có thể.

Lăng Hàn nói ra yêu cầu của mình.

– Không tiếp thụ Đạo thạch, nhiều hơn cũng vô dụng.

Nghe nói như thế, lập tức làm rất nhiều người thất vọng.

Bảo vật ẩn chứa tiên khí, thứ này quá hiếm có, thuộc về thứ chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, chỉ có thể dựa vào thời gian dài dằng dặc để tích lũy.

Nghe nói, Đế tộc có thủ đoạn đặc thù có thể bắt giữ tiên khí, nhưng cũng không phải muốn là có thể lấy tới, nhưng cũng dễ dàng hơn thế lực khác gấp trăm lần.

Rất nhiều người lắc đầu rời đi, nhưng vẫn có mười mấy người lưu lại, hiển nhiên, bọn họ đều nắm giữ tiên khí.

– Tới đi.

Lăng Hàn cười một tiếng.

– Một phần tiên khí, đại khái là phẩm chất tứ tinh.

– Hai phần, đồng dạng là phẩm chất tứ tinh.

– Một phần, phẩm chất ngũ tinh!

Mọi người bắt đầu ra giá, mà Lăng Hàn lại thất vọng, mặc dù tiên khí đều có thể giúp Đạo quả trưởng thành, nhưng phẩm giai càng thấp, biên độ Đạo quả trưởng thành càng nhỏ, hơn nữa, còn có thể ảnh hưởng phẩm chất Đạo quả, tạo thành tình huống chiến lực không đủ.

May mắn hắn nắm giữ đan phương Tiểu Cửu Hoàng Thập Diệp đan, hắn có thể tăng tiên khí lên một bậc, nhưng phẩm chất tiên khí nguyên thủy càng cao càng tốt.

– Ha ha, lão phu nguyện ý ra một phần phẩm chất tiên khí bát tinh, nhưng ngươi chỉ có một giọt bảo dịch, không đủ để đổi!

Đột nhiên có một lão giả mở miệng, thân hình hắn khôi ngô cao lớn, hắn có mái tóc bù xù xám trắng, trên người tỏa ra khí tức suy bại.

– Tê, Xích La Tôn Giả!

– Lão Tôn Giả của Kim Đỉnh Đế tộc, nghe nói xung kích Thánh Nhân thất bại, từ đó tổn thương bản nguyên nghiêm trọng.

– Khó trách hắn sẽ xuất thủ.

Người chung quanh nghị luận, trên mặt buồn bực.

Đế tộc thật sự tài đại khí thô, mới mở miệng chính là phẩm chất tiên khí bát tinh, bọn họ không có tư cách cạnh tranh.

Xích La Tôn Giả tươi cười ngạo nghễ, tại Đế tộc, thu hoạch tiên khí dễ dàng hơn nhiều người, thậm chí, bọn họ có thể nhận được tiên khí cửu tinh, nhưng dạng tiên khí này rất được bọn họ ưa thích, chỉ lưu lại tiêu hóa nội bộ.

Sở dĩ thế hệ hoàng kim có tiến cảnh tu vi nhanh như vậy, đương nhiên cũng có quan hệ với tiên khí cửu tinh, nếu không, hai cảnh giới Giáo Chủ, Tôn Giả cũng chỉ có thể dựa vào thời gian tăng lên.

Theo người khác, phẩm chất tiên khí bát tinh cực kỳ trân quý, nhưng tại Đế tộc mà nói, nhiều nhất mấy trăm năm là có thể thu hoạch một không ít, chỉ có phẩm chất cửu tinh mới làm Đế tộc động tâm.

Kim Đỉnh Đế tộc!

Lăng Hàn vô ý thức sinh ra nội tâm chán ghét, nhưng tiên khí quan trọng hơn.

Hắn nghĩ nghĩ, nói:

– Mười giọt.

Xích La Tôn Giả hơi động tâm, Lăng Hàn cò kè mặc cả với hắn, nói rõ cái gì?

Bảo dịch của đối phương còn nhiều!

– Mười giọt vẫn quá ít.

Hắn không chút biến sắc, lắc đầu.

– Nó đã đủ giúp khí huyết của ngươi đạt tới đỉnh phong, nắm giữ tư cách xung kích Thánh Nhân lần nữa.

Lăng Hàn thản nhiên nói.

Bảo dịch trong tay hắn dùng “bát” để tính, nhưng thời điểm nên cò kè mặc cả, Lăng Hàn sẽ không chút khách khí, việc này liên quan tới lợi ích của mình.

Lại nói, tại sao hắn phải hào phóng với Đế tộc?

Sau khi cò kè mặc cả, cuối cùng lấy mười hai giọt bảo dịch thành giao.

Ha ha ha, song phương đều hài lòng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play