Thủy Thanh Sưởng cũng không có ngăn cản.

Mặc dù Lăng Hàn cầm đi ba gốc tiên dược lục tinh trân quý, cũng chỉ hứa hẹn một câu với nàng là đủ rồi.

Thứ nhất, bởi vì cùng là bá chủ Nguyên thế giới, nàng rất tín nhiệm Lăng Hàn, thứ hai, ba cây tiên dược mặc dù là lục tinh nhưng không ẩn chứa tiên khí, cho nên, nàng cũng không xem như bảo bối đặc biệt.

Nếu như Lăng Hàn thực sự hãm hại nàng, sau này nàng không tiếp xúc với Lăng Hàn mà thôi.

Lăng Hàn rời xa cung điện, tin tưởng người tới đây sẽ gặm chết cung điện, hắn sẽ không tham gia náo nhiệt.

Hắn lấy ra đan lô, cũng làm tất cả công tác chuẩn bị, sau đó trong đầu nhớ lại quá trình Đan Thánh luyện chế Tiểu Cửu Hoàng Thập Diệp đan.

Tốt, có thể.

Hắn vô cùng tự tin, nói đến luyện đan, hắn còn ổn định hơn võ đạo rất nhiều.

Oanh, lò lửa bộc phát, hắn ném dược liệu ra, bắt đầu luyện chế chân chính.

Tất cả thông thuận như nước chảy mây trôi, mặc dù đây là lần đầu tiên Lăng Hàn luyện chế nhưng trong đầu của hắn đã mô phỏng rất nhiều lần, với thực lực Đan Đạo Đế Vương của hắn, một lần là có thể thành công.

Phải biết, trước đó thật lâu hắn đã có thể luyện chế đan dược cấp Tôn Giả.

Ba ngày sau, hắn thuận lợi kết thúc công việc, một lò đan dược tổng cộng mười một viên.

Cũng không biết mỗi một viên đan dược có bao nhiêu tiên khí, chất lượng khẳng định sẽ tăng lên rất nhiều, hơn nữa số lượng bảo trì không thay đổi, như vậy sẽ quá kinh người.

Nhưng nghĩ lại, đây là việc không có khả năng.

Lăng Hàn ăn một viên vào bụng, tiên khí bao phủ cơ thể, Đạo quả phát triển rất nhanh.

Ngô, tiên khí thật dày đặc!

Lăng Hàn chấn kinh, chất lượng tiên khí thật cao, thức hải của hắn hóa thành thủy triều giống như nổ tung.

Sau gần nửa ngày, thức hải mới khôi phục bình tĩnh.

Đạo quả lại biến lớn một chút, sợi tơ thứ hai cũng nồng đậm hơn trước.

Không sai, dùng tiến độ mà suy đoán, những đan dược này đủ giúp hắn tăng lên tam tinh.

Lăng Hàn không tiếp tục luyện hóa đan dược, nếu hắn đáp ứng Thủy Thanh Sưởng ba ngày, trong ba ngày hắn sẽ quay về.

Thời điểm hắn quay lại Tử Phong điện lần nữa, không chỉ Thủy Thanh Sưởng ở đây, còn có Tỉnh Hạo Nhiên, Thủy Nhất là các bá chủ Nguyên thế giới, lại không nhìn thấy người Đế tộc.

Lăng Hàn đi qua, hắn đưa đan dược cho Thủy Thanh Sưởng:

– Ầy, đồ vật đáp ứng ngươi.

Thủy Thanh Sưởng không hỏi là cái gì, trực tiếp thu vào.

– A, hai người các ngươi?

Tỉnh Hạo Nhiên bắt đầu tìm đường chết, ánh mắt nhìn sang Lăng Hàn cùng Thủy Thanh Sưởng, trên gương mặt mang theo hoài nghi.

– Có phải có gian tình hay không?

Ngươi nói hai chữ gian tình gì chứ?

Ánh mắt Thủy Thanh Sưởng trở nên sắc bén, trong mắt bắn ra sát ý nồng đậm.

Lăng Hàn thở dài:

– Không tự tìm đường chết sẽ không chết, tại sao ngươi không nhớ giáo huấn chứ?

Tỉnh Hạo Nhiên nghiêm túc, chỉ vào Lăng Hàn nói:

– Không có vấn đề gì, tại sao các ngươi giải thích làm gì? Có câu nói, giải thích chẳng khác nào che giấu!

Hắn đấm ngực dậm chân:

– Nữ thần của ta, ta thật vất vả thích một nữ thần, hiện tại củ cải trắng bị heo ủi!

Một câu thành công chọc giận Lăng Hàn cùng Thủy Thanh Sưởng.

– Ta giống như củ cải trắng sao?

Lăng Hàn chất vấn.

Thủy Thanh Sưởng vốn sát ý mười phần, sau khi nghe lời này suýt nữa lảo đảo té ngã.

Khốn kiếp, ngươi cũng quá không biết xấu hổ, chẳng lẽ ta mới là heo?

Kể từ đó, bầu không khí lập tức sai lệch.

– Thế nào, vào không được sao?

Lăng Hàn hỏi, ba ngày trước hắn liền thấy Thủy Thanh Sưởng đứng ở đây, hiện tại vẫn như thế.

– Vào không được.

Thủy Nhất lắc đầu.

– Cửa này quá đặc biệt.

– Đặc biệt thế nào?

Lăng Hàn hỏi.

– Cửa lớn của cung điện do khí linh cổ lão trấn giữ, cần thông hắn tán thành mới được tiến vào đại điện.

Vạn Đạo giải thích nói.

– Nhưng vấn đề là, hắn tán thành cũng không phải nhằm vào thực lực, ngộ tính các loại, mà là nhìn ngươi có vừa mắt hay không.

– A?

Lăng Hàn nhe răng, thật hiếm thấy.

– Các ngươi không thành công sao?

Hắn hỏi, khóe miệng còn nở nụ cười.

Lời này làm Đinh Thụ tức giận, nói:

– Ngươi có ý gì ghét bỏ chúng ta xấu xí sao?

Lăng Hàn cười ha ha, hắn có ý này nhưng chỉ trêu chọc mà thôi.

– Ngươi lên đi!

Đinh Thụ khích tướng nói.

Lăng Hàn bước nhanh tiến lên phía trước, sau khi đi tới cửa cung điện, lúc này một bóng người xuất hiện, đó là lão đầu hơn sáu mươi tuổi, nhìn qua rất xấu xí.

– Đi đi đi, lớn lên quá xấu, không nên mất mặt xấu hổ xuất hiện tại đây!

Lão đầu nhìn thấy Lăng Hàn liền vung tay lên, vẻ mặt ghét bỏ.

Phốc!

Phía sau, đám người Đinh Thụ đều ôm bụng cười lăn.

Thế nào, ngươi cũng bị đả kích.

Lăng Hàn cũng nuốt nước bọt, mặc dù chính mình không thể xem là đẹp trai kinh thiên động địa, nhưng như cho dù thế nào cũng là mỹ nam tử, ánh mắt của ngươi là gì?

Nhưng bảo hắn phân cao thấp với khí linh?

Ha ha, hắn cảm ứng được, nơi này giăng đầy sát cơ, chỉ cần khí linh hơi động thì đại sát khí sẽ thức tỉnh, từ đó dành cho hắn một kích trí mạng.

A?

Đột nhiên hắn phát hiện lão đầu xấu xí lại có dáng vẻ từng quen biết.

Hầu ca?

Đúng thế, mặc dù lão nhân này là hình người nhưng từ góc độ nào đó mà nói, hắn càng giống Hầu tử, hắn không có lông và đuôi mà thôi.

Lăng Hàn xoay người sang chỗ khác, hắn biến dáng vẻ của mình thành Hầu ca.

Đám người Đinh Thụ nhìn vào trong mắt, đều lắc đầu buồn cười.

Bọn họ làm sao không nhìn ra lão đầu này là Hầu tử, cho nên vì hợp ý, đã sớm hóa thành dáng vẻ của Hầu tử, nhưng dù biến thế nào, biến giống Hầu tử ra sao cũng bị lão đầu nói xấu.

Vô dụng!

Lăng Hàn quay người trở lại, hắn cười nói với lão đầu:

– Như vậy có đẹp trai không?

– Đẹp trai, đẹp trai đến kinh thiên động!

Lão giả kinh hô, trong mắt bắn ra ngôi sao.

– Tại sao trên đời này có người đẹp trai như thế, quả thật là thiên địa tạo hóa, tập hợp thiên địa linh tú tạo thành!

Khốn kiếp!

Đám người Đinh Thụ suýt ngã xuống đất, vừa mới buồn cười, hiện tại bọn họ kinh hãi.

Khốn kiếp, vì cái gì Lăng Hàn đóng vai Hầu tử lại là đẹp trai, nhưng bọn họ lại là xấu?

Không có đạo lý, không có thiên lý!

Lăng Hàn âm thầm gật đầu, Hầu ca chính là hậu duệ của Đấu Chiến Thánh Hoàng, mà nói đến Hầu tử đẹp trai nhất, trừ Đấu Chiến Thánh Hoàng thì không còn ai khác, cho nên hắn mô phỏng theo Hầu ca sẽ có chín thành nắm chắc qua cửa.

Sự thật cũng đúng là như thế.

Hầu ca, cám ơn.

Lăng Hàn mỉm cười, quay đầu nhìn đám người Đinh Thụ, sau đó hắn bước vào trong cung điện.

Cái này khiến Đinh Thụ bọn người là khí khổ a, quả nhiên, xấu xí đều bị ngăn ở cửa bên ngoài.

Bọn họ đương nhiên không cam lòng, cũng nhao nhao biến thành Hầu ca bộ dáng, đi ra phía trước.

– Không được không được, mặc dù các ngươi hiện tại cũng trở nên đẹp trai, nhưng nếu người đầu tiên tiến vào, các ngươi liền phải chờ thêm một ngày. Lão giả đem bọn họ đều là ngăn lại.

Muốn chờ một ngày?

Đinh Thụ bọn người đều là thở dài, bên trong cung điện kia cho dù có lại nhiều bảo bối, vậy khẳng định đều bị Lăng Hàn lấy sạch sành sanh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play