Hai đại năng đánh nhau từ đông sang tây, từ trái sang phải, dư lực cuồn cuộn, chỉ cần người nào tiến lên liền nhận lấy cái chết.

Như vậy thì làm sao đi qua được?

Trên thực tế có thể thấy được rằng, ở đây không có một người thế hệ hoàng kim, thậm chí thế hệ bạch ngân hoặc Đế tử bình thường đều không thấy, điều này nói lên cái gì?

Chính là tất cả các thiên tài đều đã có biện pháp vượt qua.

Cho nên, nhất định có thế vượt qua, chỉ có điều tất cả mọi người ở đây không tìm được điểm mấu chốt.

Lúc này,tất cả mọi người đều không thể không cảm thán. Bỏi vì người của tất cả Đại Đế tộc đều có thể đi. Cho nên, bọn hắn có những ghi chép nguyên vẹn về để lộ, dựa vào đó để đi, không phải sẽ bớt việc dùng sức sao?

Người ta vốn có thiên phú cao, thực lực cường đại, nội tình dày dặn, hiện tại lại nắm giữ nhiều như vậy tư liệu, khởi điểm của họ cơ hội chính là giới hạn của mọi người. Thì người khác làm sao có thể so sánh cùng.

Tất cả mọi người đều vắt óc nghĩ tìm ra điểm mấu chốt trong đó.

Nhưng mà người đến ngày càng nhiều nhưng lại không có một người nào có thể vượt qua cửa ải này.

Cái này giống như là một đường ranh giới. Những thiên tài chân chính cơ hồ không cần tốn quá nhiều sức đã có thể vượt qua, còn những người tầm cho dù mất công sức bao nhiêu vẫn không thể vượt qua.

– Ta có một biện pháp!

Đột nhiên có một gã trẻ tuổi tiến ra. Hắn mặc trang phục màu xanh nhạt, khí khái hào hùng bừng bừng.

– Biện pháp gì?

Rất nhiều người hưng phấn hỏi lại hắn.

Thật khó mới có người nghĩ ra biện pháp thông qua, không những thế còn nguyện ý chia sẻ cho mọi người. Đây thật sự là người tốt.

– Đến! Tất cả mọi người cùng tới.

người thanh niên mặc trang phục màu xanh kêu gọi tất cả mọi người tập trung lại cùng một chỗ.

Kỳ thật Lăng Hàn đã nhìn ra vài phần mánh khóe, nhưng hắn cũng muốn nghe xem người này đưa ra cao kiến gì, nếu như là biện pháp tốt liền cùng đi theo.

Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người đã vây quanh người thanh niên mặc trang phục màu xanh lá này, tạo thành ba tầng trong ba tầng ngoài, một giọt nước cũng không lọt.

Bọn họ đều không dám thở mạnh, sợ âm thanh lớn qua khiến cho mình không nghe được điểm mấu chốt, đồng thời sợ bản thân không cẩn thận nói sai lời làm cho đối phương mất hứng không chịu nói ra biện pháp.

Nam nhân mặc trang phục màu xanh lá xoa bóp tay, nói:

– Mọi người ngồi xuống trước đã, hai chân khoanh lại.

Mọi người đều nghe theo nhưng trong nội tâm đều có nghi hoặc. Chỉ là nghe ngươi nói biện pháp mà thôi, có cần làm như vậy không?

– Tốt, hiện tại mọi người bình tâm tĩnh khí.

Người trẻ tuổi lại tiếp tục nói.

– Có phải mọi người đều cảm thấy nội tâm không linh?

– Ân! Hiện tại, tất cả mọi người hãy cùng dụng tâm quan sát phía trước.

Một giây, ba giây, mười giây.

Có người không giữ được bình tĩnh, giận dữ nói:

– Cái này là biện pháp mà ngươi nói?

– Đúng vậy!

Nam nhân mặc trang phục xanh lá gật gật đầu, mặt mũi tràn đầy đắc ý nói:

– Bởi vì cái gọi là một người thì nghĩ ngắn, nhiều người thì nghĩ rộng. Hiện tại tất cả mọi người ngồi cùng một chỗ, nếu phát hiện gì thì đều có thể cộng hưởng, nhất định có thể phá giải cửa ải khó trước mặt này!

– Thế nào, biện pháp này có được hay không?

Nghe hắn nói xong, những người kia vốn đã kiềm chế tính tình của mình đều không nhịn được mắng một câu khốn kiếp, ngươi là đang trêu đùa chúng ta?

Tại sao lại có thể có một tiện nhân như vậy?

Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người đều đứng dậy vuốt vuốt tay áo, mắt lóe lên hung quang.

Lăng Hàn không khỏi bật cười. Thằng này thế nào lại tìm đường chết như vậy?

– Đánh hắn!

Không biết ai kêu lên một tiếng. Sau đó tất cả mọi người liên tục xông lên, bắt đầu quyền đấm cước đá.

Người quá nhiều, trong khi địa phương này lại nhỏ, một trận đánh này sẽ khó tránh khỏi có ngộ thương. Lập túc, tràng diện trở lên vô cùng lộn xộn, không ai còn nhằm vào nam nhân mặc trang phục xanh lá nữa, mà là ngươi đánh ta, ta đánh hắn, hỗn chiến bùng phát.

– Hô, nguy hiểm thật, may mắn thoát được nhanh, bằng không thì thật thảm.

Không biết từ lúc nào, nam nhân mặc trang phục màu xanh lá đã xuất hiện bên người Lăng Hàn, đưa tay vỗ lên ngực nói.

Lăng Hàn kinh ngạc, người lại trơn trượt như trạch, bị nhiều người vây quanh như vậy lại có thể thoát ra ngoài.

– Huynh đài, ta nhìn ngươi mặt có hắc quang, sợ là sắp có đại hung đến với ngươi.

Nam nhân trang phục màu xanh lá nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn một hồi rồi nói. Quả thật, hắn đây là đang tìm đường chết.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng: – Cao nhân, xưng hô như thế nào ?

Nam tử kia lập tức lộ ra vẻ đắc ý, hướng về Lăng Hàn, xoa xoa ngón tay cái nói:

– Nhiều người như vậy mà chỉ mình ngươi có nhãn lực tốt nhất, biết rõ ta là cao nhân. Khục, khục, tại hạ họ Tỉnh tên Hạo Nhiên.

– Trêu đùa người khác thực sự tốt sao?

Lăng Hàn ung dung nói.

– Huynh đài, lời này của ngươi là không đúng. Ta làm sao lại là loại người như vậy?

Tỉnh Hạo Nhiên vẻ mặt ủy khuất:

– Ta chân thực nhiệt tình, dùng việc giúp người làm niềm vui, giúp người khác khoái hoạt, ta liền khoái hoạt…

Ba lạp ba lạp…, hắn giống như một chiếc máy hát hoàn toàn không có ý dừng lại.

Lăng Hàn cười cười, cao giọng nói:

– Tên kia đang ở nơi này!

Hắn dùng đến Lục Tự Minh Vương Chú để nói ra lời vừa rồi.

Lập tức chiến loạn đều dừng lại, tất cả quay đầu nhìn về hướng Tỉnh Hạo Nhiên.

Tỉnh Hạo Nhiên không khỏi nhe răng, hướng Lăng Hàn cười khổ nói:

– Huynh đài, chúng ta ngày xưa không oán, gần đây lại không thù, tại sao ngươi lại hại ta?

– Gặp chuyện bất bình, rút dao tương trợ. Huống hồ ta giúp người cũng là vì niềm vui…

Lăng Hàn cũng bắt đầu thao thao bất tuyệt nói.

Tỉnh Hạo Nhiên trợn mắt há hốc mồm. Hắn không ngờ lại gặp được kẻ không thua kém hắn chút nào.

– Đánh!

Tất cả mọi người rống to, tiến lên bao vây đánh Tỉnh Hạo Nhiên.

Lần này, Tỉnh Hạo Nhiên không có đứng im tại chỗ nữa mà là bỏ chạy.

Hắn chạy, tất cả mọi người cùng truy đuổi. Chạy từ phía đông sang phía tây, sau đó giết qua giết lại, vô cùng náo nhiệt.

Lăng Hàn nhìn thấy rõ trên mặt Tỉnh Hạo Nhiên không có chút sợ hãi, mà là thay vào đó là dáng vẻ tươi cười, hiển nhiên hắn cực kỳ thích thú.

Đây đúng là tiện nhân!

Sau khi chứng kiến hắn liền khẳng định nói ra.

Không lãng phí thời gian, Lăng Hàn tiếp tục chú ý lực tới phía trên nghiễm tràng. Hai đại năng kia vẫn tiếp tục chiến đấu, giống như vĩnh viễn sẽ không dừng lại.

Đây là một trận pháp sao?

Lăng Hàn bắt đầu tìm hiểu và kiểm tra. Là một tông sư trận đạo nên ở phương diện này hắn vô cùng mẫn cảm.

Một lúc sau, hắn gật gật đầu. Đây đúng là một trận pháp, nhưng người đời sau không có khả năng bày được trận này.

Bởi vì, đây là trận đạo tự nhiên.

Nhưng đây cũng không phải là trọng điểm. Trận pháp này không cần phải phá giải, bởi vì trọng điểm chính là tượng đất và hỏa nhân bộ pháp.

Hiện tại, trong mắt Lăng Hàn, người xung quanh đều biến mất, ngay cả cái tượng đất và hỏa nhân kia cũng biến mất, chỉ còn lại những dư âm công kích trên chiến trường.

Có lối đi an toàn!

Lập tức, nội tâm Lăng Hàn liền sáng tỏ. Nhưng lối đi này lại biến hóa vô cùng, cần phải dùng phương pháp đặc thù để đi qua, mà phương pháp đặc thù này không thể nghi ngờ chính là tượng đất cùng hỏa nhân bộ pháp.

Tuyệt đối không phải đơn giản bắt chước mà là một âm một dương, nhất chính nhất phản, phối hợp với nhau cùng hành động.

Một lúc sau, Lăng Hàn vươn người đứng dậy, hướng về phía nghiễm tràng đi tới.

– Ồ, lại có người bước vào phía trong.

– Ai, chịu chết.

– Luôn có người nghĩ mình phúc lớn mạng lớn, kết quả mất mạng mới biết hối hận.

Tất cả đều cho rằng Lăng Hàn chỉ là đi chịu chết mà thôi.

Khi nhìn thấy Lăng Hàn giống như nhàn nhã dạo chơi, nhẹ nhàng vượt qua một nửa đường.

Lập tức, những người này liền trợn mắt há mồm, toàn mặt nóng ran.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play