Học viện Tổ Vương.

Một đám đại nhân vật Tôn Giả ngồi vây quanh nhau, đều không nói gì, bầu không khí vô cùng áp chế.

- Hừ, nhìn hung thủ giết hại người Đế tộc lắc lư trước mặt cả ngày, đây là chuyện nhục nhã cỡ nào? 

Có một vị Tôn Giả vỗ bàn và lớn tiếng nói, trên mặt mang theo phẫn nộ.

Đây là Quan Tôn Giả của Huyền Phong Đế tộc, Đế tử Quan Nguyên Minh của bọn họ chết trong tay Lăng Hàn, tự nhiên xem Lăng Hàn như cây đinh trong mắt.

- Có biện pháp gì không? 

Ngưu Tôn Giả của Ngưu Ma Đế tộc nói, trên đầu của hắn mọc ra sừng trâu màu đen, có phù văn huyền diệu phát sáng và sinh ra uy áp kinh khủng, cho dù là Giáo Chủ ở trước mặt hắn cũng phải run lẩy bẩy phần.

- Ngay cả Quan Hạ cũng không phải là đối thủ của hắn, Hàn Đế còn ở bên trong Ám Vân Địa Ngục, thế hệ bạch ngân không còn ai là đối thủ của kẻ này.

Một vị Bồ Tát Phật tộc Nam Thiên vực nói. 

Trong thời gian ngắn, các Tôn Giả đều im lặng, nếu bảo bọn họ xuất thủ, giết Lăng Hàn dễ như lật bàn tay, nhưng trừ phi bọn họ không muốn sống nữa, cũng dự định chọc nguy hiểm to lớn cho gia tộc sau lưng, bọn họ sẽ không ra tay với Lăng Hàn.

- Còn có một người, nói không chừng có thể trị được ác tử kia.

Thạch Tôn Giả của Kim Đỉnh Đế tộc nói. 

- Người nào?

Các Tôn Giả đều hỏi.

Thạch Tôn Giả nhìn sang Tôn Giả của Tử Vi Đế tộc: 

- Như vậy phải hỏi Hàn Vân lão huynh.

Bách Lý Hàn Vân ngây người, nói:

- Ngươi nói là nghịch tử kia? 

Thạch Tôn Giả thở dài, nói:

- Hàn Vân lão huynh, Lạc Dương lúc trước cũng chỉ quá trẻ tuổi nên mới có thể phạm sai lầm lớn như thế. Nhưng mà, hiện tại hắn cũng bị trừng phạt thích đáng, cũng nên thả hắn ra được rồi.

Bách Lý Hàn Vân không nói, sắc mặt của hắn rất âm trầm. 

Các Tôn Giả không biết tình huống nên không tiếp lời, bọn họ cũng tò mò, nghe khẩu khí của Thạch Tôn Giả, người tên “Lạc Dương” có thiên phú hết sức kinh người, nhưng lại bởi vì phạm vào sai lầm lớn nên bị Bách Lý gia tộc giam lại.

Thạch Tôn Giả tiếp tục nói:

- Hơn nữa, bảo Lạc Dương đi ra cũng cho hắn lấy công chuộc tội. 

Bách Lý Hàn Vân lại suy nghĩ một lúc, nói:

- Bản Tôn sẽ liên lạc với gia tộc, nói một chút về đề nghị này.

- A, vậy thì chờ tin tức tốt của Hàn Vân huynh. 

Thạch Tôn Giả gật đầu.

Bách Lý Hàn Vân rất dứt khoát, hắn trực tiếp xé rách hư không rời đi.

Hắn vừa rời đi, các Tôn Giả khác đều hiếu kì, nhao nhao hỏi thăm người tên “Lạc Dương” là ai. 

- Bách Lý gia tộc gặp may mắn, thế hệ hoàng kim có Bách Lý Thiên, thế hệ bạch ngân có Bách Lý Vân, nhưng các ngươi cũng không biết, Bách Lý gia tộc còn có một thiên tài tên là Bách Lý Lạc Dương, nghe nói thiên phú của hắn còn trên Bách Lý Vân, đuổi sát thế hệ hoàng kim.

- Nhưng mà, Bách Lý Lạc Dương từng làm ra bê bối to lớn.

- Hắn quan hệ bất chính với thím của mình, sau khi phát hiện đã bị Bách Lý gia giam lại, tính toán thời gian cũng đã bốn năm mươi năm. 

Thạch Tôn Giả nói.

Các Tôn Giả đều kinh ngạc, quan hệ bất chính với thím của mình, tiểu tử này thật to gan! Hơn nữa, đều là Đế tộc, trên đời này có có mỹ nữ nào không thể lấy tới tay, tại sao phải nhìn chằm chằm vào thím của mình?

Bởi vì quá mức hiếm lạ, các Tôn Giả cũng sinh ra tâm bát quái. 

- Nhưng mà phạm sai lầm lớn như thế, Bách Lý gia cũng không có giết chết hắn, chỉ giam lại, thiên phú của gia hỏa này cực cao.

Thạch Tôn Giả lại nói.

- Đã giam bốn năm mươi năm, tu vi của hắn theo kịp không? 

Có Tôn Giả hỏi.

- Bách Lý gia cũng không có dự định từ bỏ tộc nhân này, giam lại chỉ mài giũa tâm tính của hắn mà thôi, cung cấp tài nguyên không ít đi chút nào.

Thạch Tôn Giả cười nói: 

- Xem phản ứng của Bách Lý Hàn Vân, Bách Lý Lạc Dương hiện tại vẫn còn ở Chân Ngã cảnh.

- Có thể trấn áp ác tử Lăng Hàn không?

- Có tư chất so với thế hệ hoàng kim, có lẽ hắn đã đạt tới đệ bát hình. 

- A, vậy chúng ta rửa mắt chờ xem.

Tử Vi Đế tộc.

Dưới một khe núi có người trẻ tuổi ở trần ngồi dưới thác nước, hắn thừa nhận thác nước oanh kích. 

Nhìn kỹ sẽ phát hiện thác nước là đạo tắc hình thành, xung kích trên thân người tuổi trẻ kia, phù văn vô tận nổ tung.

Người trẻ tuổi kia ngồi xếp bằng như bàn thạch, trên người lại có từng đạo thần văn hiển hiện và đan vào nhau tạo thành phù văn phức tạp.

Hắn mặt như đao gọt, thần sắc kiên nghị, giống như hắn đã khám phá tất cả hồng trần thế gian. 

Xèo, bỗng nhiên hắn mở mắt ra, lập tức có hai đạo thần quang bắn ra.

Phía trước đã xuất hiện một lão giả, nhìn hắn rất bình thường nhưng nhìn kỹ lại giống như trời cao đang nhìn hắn, cường đại đến không thể hình dung.

Bách Lý gia, Quý Thủy Thánh Nhân. 

- Có thể tiếp nhận thác nước quy tắc trùng kích, ngươi nên bước vào đệ bát hình!

Quý Thủy Thánh Nhân nói, cho dù thác nước xung kích tạo ra tiếng động như sấm sét nhưng giọng nói của hắn vẫn vang lên rõ ràng.

Người tuổi trẻ kia đứng lên, hắn nhanh chân bước ra khỏi thác nước, sau đó hắn hành lễ với Quý Thủy Thánh Nhân, nói: 

- Lạc Dương bái kiến Quý Thủy lão tổ.

Quý Thủy Thánh Nhân gật đầu:

- Ngươi ở chỗ này đã bốn mươi mốt năm, cũng đã thanh tỉnh hơn nhiều, hiện tại có một cái nhiệm vụ cần giao cho ngươi. 

- Mời lão tổ phân phó.

Người tuổi trẻ kia hơi khom người, nhưng trên mặt lộ ra vẻ mặt kiên quyết.

- Giết một người. 

Quý Thủy Thánh Nhân nói.

Hả?

Người tuổi trẻ kia sững sờ, Đế tộc giết người còn cố ý sai khiến hắn? 

- Ai?

Hắn trầm giọng hỏi.

- Người này tên là Lăng Hàn! 

Quý Thủy Thánh Nhân nói:

- Hiện tại, ngươi lập tức đi học viện Tổ Vương đưa tin, chuyện sau đó sẽ có tứ thúc nói cho ngươi biết.

- Vâng. 

Người tuổi trẻ kia gật đầu.

Học viện Tổ Vương.

Lăng Hàn có lượng lớn tài nguyên tu luyện, tu vi tăng lên nhanh chóng, đương nhiên không thể so sánh với Nguyên Đạo thạch, nếu không, trong một năm hắn có thể tăng lên đệ thập hình đỉnh phong, hiện tại, hắn cần thời gian ba bốn năm. 

Trừ phi hắn có được thiên tài địa bảo mới có thể rút ngắn thời gian này.

Cảnh giới cao đều thông qua thời gian mài luyện, tuyệt đối không có khả năng một lần là xong.

Cuộc sống bình tĩnh chỉ kéo dài mấy ngày, Lăng Hàn liền nhận được một nhiệm vụ. 

Trong học viện Tổ Vương cũng không phải có thể tu luyện cả ngày.

Cường giả chân chính tuyệt đối không phải tu luyện được, mà là đánh ra.

Cho nên, qua một thời gian, học viên trong học viện Tổ Vương sẽ bị phái ra ngoài làm nhiệm vụ, trên cơ bản sẽ là nhiệm vụ nguy hiểm mài giũa bản thân. 

Lăng Hàn nhận được nhiệm vụ chính là càn quét đám trộm mỏ Chân Vân kim.

Chân Vân kim là tài liệu kim loại trân quý, có thể dung hợp luyện chế tiên khí, sau khi gia nhập thứ này sẽ gia tăng khả năng thành công khi luyện chế.

Đông Hà tinh chính là nơi sản xuất Chân Vân kim địa phương, thuộc về sản nghiệp của Vạn Lôi Đế tộc, nhưng thực tế khống chế quặng mỏ lại là một gia tộc phụ thuộc của Vạn Lôi Đế tộc, bởi vậy có kẻ trộm to gan lớn mật khai thác trộm Chân Vân kim. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play