- Cái gì!

Lăng Hàn đứng lên.

Trước đó chín Đế tộc đã từng chất vấn Cửu Dương Thánh Địa, nhưng lúc đó Lăng Hàn đã rời khỏi Cửu Dương Thánh Địa, Thánh Địa cũng tuyên bố thông cáo nói đuổi Lăng Hàn ra khỏi tông môn, từ đây về sau, giữa hai bên không còn quan hệ với nhau. 

Đế tộc mặc dù trâu bò nhưng trong nhiều tình huống, bọn họ cũng không có san bằng Cửu Dương Thánh Địa, dù sao trong lịch sử đã có tiền lệ, tân Đế đăng cơ sẽ thanh toán.

Vốn cho rằng, việc này sẽ qua đi, lại không có nỗi lo về sau, không nghĩ tới lại tới lần nữa.

- Đế tộc làm thật, hơn nữa cũng không có ý định muốn mặt mũi. 

Đại Hắc Cẩu nói:

- Bọn chúng muốn ép ngươi hiện thân.

Lăng Hàn trầm ngâm: 

- Bọn khốn kiếp này dựa vào cái gì cho rằng ta sẽ hiện thân?

Người khác không biết hắn còn có hai kiều thê lưu tại Cửu Dương Thánh Địa, dựa theo suy nghĩ của người bình thường, có ai hi sinh bản thân đi cứu tông môn cũ chứ?

- Chỉ sợ cũng không còn biện pháp, bọn họ muốn chữa ngựa chết thành ngựa sống. 

Tiểu Thanh Long nói.

Thánh Nhân bói toán vô công, Lăng Hàn vô cùng cảnh giác, mỗi lần kết nối tinh võng sẽ đổi nơi khác, cho dù Đế tộc quyền thế ngập trời cũng không thể tìm ra hắn.

Cho nên, Cửu Dương Thánh Địa chính là cọng rơm cuối cùng của bọn họ. 

- Nhưng lại bị bọn chúng nắm được.

Lăng Hàn cười khổ, không chỉ bởi vì Hổ Nữu cùng Nữ Hoàng, hắn không có khả năng ngồi nhìn Cửu Dương Thánh Địa bởi vì chính mình mà bị hủy diệt, không nói những chuyện khác, Cửu Sơn Tôn Giả đối đãi với hắn như con ruột, hắn có thể ngồi nhìn mặc kệ hay sao?

- A, ngươi thật sự muốn tự chui đầu vào lưới? 

Đại Hắc Cẩu nói.

Lăng Hàn nghĩ nghĩ:

- Ta nhất định phải đi Cửu Dương Thánh Địa, nhưng lại không đến mức tự chui đầu vào lưới! 

Hắn lại mua liên tiếp khí, sau đó hắn bắt liên lạc với Cửu Sơn Tôn Giả.

Hai người thương lượng thời gian thật lâu, sau đó Lăng Hàn vứt bỏ liên tiếp khí, hắn đi tới tinh thể khác.

- Như thế nào? 

Đại Hắc Cẩu hỏi.

- Đi, đi Cửu Dương Thánh Địa.

Lăng Hàn nói. 

- Thật sự phải đi sao?

Tiểu Thanh Long hỏi.

Sắc trư trực tiếp ôm lấy một cây trụ, dường như nó tỏ thái độ kiên quyết là mình không đi. 

Lăng Hàn một tay tóm lấy nó:

- Đi.

- Chi! 

Sắc trư kêu thảm thiết, nó không muốn đi chịu chết.

Bọn họ bắt đầu xuyên thẳng qua tinh vực, cũng đi về phía Cửu Dương Thánh Địa.

Tại sao Đế tộc lại cho thời gian một năm? Đương nhiên là sợ Lăng Hàn cách quá xa, không kịp chạy trở về, trong thời gian một năm, trừ khi đang ở biên giới của tinh không, nếu không, tuyệt đối không có khả năng không thể quay về. 

Ba tháng sau, bọn họ đã đi tới Cửu Dương tinh.

Có Hỗn Độn Cực Lôi tháp yểm hộ, lại thêm Diễn Hồn thuật, còn có năng lực trận đạo tông sư, bốn người lặng lẽ tiến vào, cũng không làm kinh động bất cứ người nào.

Lăng Hàn một mình đi vào trong Cửu Dương Thánh Địa, hắn chỉ ở lại một lúc rồi đi. 

- Tiểu Hàn tử, ngươi đang làm trò quỷ gì?

Đại Hắc Cẩu hỏi.

Lăng Hàn cười nói: 

- Không nên gấp, phải kiên nhẫn.

Việc như vậy làm sao có thể bắt Đại Hắc Cẩu cùng Tiểu Thanh Long kiên nhẫn chứ? Kỳ hạn một năm càng ngày càng gần, năm Đế tộc uy hiếp là một sự thật, bọn họ nên giải quyết như thế nào?

Đế tộc đấy, lần này vì trấn áp Cửu Dương Thánh Địa, khẳng định sẽ có Thánh Nhân đích thân tới, thử hỏi Cửu Dương Thánh Địa ngăn cản thế nào? 

Thánh khí?

Ha ha, Thánh khí có khả năng địch nổi Thánh Nhân sao? Hơn nữa, lần này sẽ có mấy Thánh Nhân tới?

Nhưng bọn họ tin tưởng Lăng Hàn tuyệt đối không có khả năng không công chịu chết, càng không khả năng mang theo bọn họ cùng đi chịu chết. Cho nên, bọn họ vẫn kiềm chế và chờ đợi. 

Chỉ có sắc trư cả ngày đều nghĩ chạy đi, nhưng nó trừ phòng ngự khó giải ra, những thứ khác cũng quá bình thường, tự nhiên nó cũng bị bắt quay về.

Thời gian thắm thoát thoi đưa, kỳ hạn một năm đã tới.

Lăng Hàn tiến bộ có hạn, hắn chỉ đúc thạch thai thứ hai thành ngân thai, việc này xây dựng trên cơ sở hắn phục dụng ba viên Tiến Hóa quả. 

Ngày hôm nay, năm Đế tộc giết tới, Thạch gia, Từ gia, Quan gia, Bách Lý gia, mặt khác còn có Phật tộc Tây Thiên vực, tất cả đều phái một tên Thánh Nhân suất lĩnh.

- Cửu Dương Thánh Địa, kỳ hạn đã đến, giao ra nghịch tử Lăng Hàn, nếu không, chúng ta sẽ huyết tẩy nơi này!

Thánh Nhân Quan gia nói, nhưng Thánh Nhân cường đại cỡ nào, ngôn xuất pháp tùy, trên không Cửu Dương Thánh Địa giăng đầy mây đen. 

Cảnh này cũng thông qua liên tiếp khí truyền vào tinh võng.

- Xong đời.

- Dù cho Cửu Dương Thánh Địa là Thánh Địa uy tín lâu năm, nhưng dù sao không phải thời điểm còn Cửu Dương Thánh Nhân, hiện tại không có một tên Thánh Nhân nào, chỉ bằng vào Thánh khí thì làm sao có thể ngăn cản năm tên Thánh Nhân? 

- Đều do Lăng Hàn liên lụy Cửu Dương Thánh Địa, chỉ sợ từ nay về sau, Thánh Địa sẽ tan biến trong tinh không.

- Thôi đi, làm sao có thể trách Lăng Hàn? Nếu không phải những Đế tử kia hùng hổ dọa người, Lăng Hàn sẽ đi giết người hay sao?

- Xuỵt, cẩn thận lời nói, ngay cả Thánh Địa đều bị san bằng, các ngươi cũng đừng muốn chết! 

Trên tinh võng thổn thức, trước kia Đế tộc tuân thủ nghiêm ngặt giới hạn cuối cùng, nhưng bây giờ năm Đế tộc vây công Cửu Dương Thánh Địa, hiển nhiên bọn họ dự định vượt qua lằn ranh đó.

Không có biện pháp, nếu như không giết Lăng Hàn, mũi mũi của Đế tộc còn đâu?

Xèo, bên trong Cửu Dương Thánh Địa xuất hiện một vị Tôn Giả. 

Hắn là An Vân Tôn Giả, hắn vốn ở lại Sơn Hải Thiên “dưỡng lão” hoặc là thành Thánh, hoặc là chết già trong đó, nhưng Sơn Hải Thiên lại bị âm hồn chiếm cứ, hắn cũng đành phải quay lại Cửu Dương Thánh Địa, triệt để đứt mất ý niệm thành Thánh.

- Các vị đại nhân, Lăng Hàn đã sớm bị bản tông trục xuất, các ngươi bảo bản tông giao người như thế nào?

Hắn dùng lý lẽ biện luận. 

Hạo Dương Phật Đà mở miệng, giọng nói khàn khàn:

- Đó là chuyện của các ngươi, ngược lại, nghịch tử này xuất thân từ Cửu Dương Thánh Địa các ngươi, hiện tại phạm vào tội lớn ngập trời, các ngươi phủi mông một cái là xong hay sao?

An Vân Tôn Giả sinh ra tức giận, tất cả còn không phải do Đế tộc gây nên? 

Không có việc gì ai sẽ đi trêu chọc Đế tộc?

A, Đế tộc các ngươi đi ức hiếp người, kết quả đụng phải cây đinh, muốn chết hay muốn sống?

Trong lòng của hắn phàn nàn, nhưng miệng sẽ không nói như vậy, hắn chỉ nhấn mạnh Cửu Dương Thánh Địa thật sự không biết Lăng Hàn đi nơi nào. 

- Tốt, vậy thì không có gì đáng nói.

Thánh Nhân Quan gia thản nhiên nói:

- Đầu tiên cứ san bằng Cửu Dương Thánh Địa đi. 

- Được.

Các Thánh Nhân khác gật đầu.

- Các ngươi không sợ tương lai tân Đế xuất thế sẽ thanh toán với các ngươi hay sao? 

An Vân Tôn Giả quát.

- Trò cười.

Bách Lý Thánh Nhân lạnh lùng nói: 

- Tân đế thế hệ này sẽ xuất hiện trong thế hệ hoàng kim, một khi Đế tộc đánh vỡ lời nguyền không thể thành Đế, bằng vào nội tình Đế tộc chúng ta, tân Đế các thời đại sau sẽ thuộc về đám kiến hôi các ngươi hay sao?

Về sau, Tổ Vương vĩnh viễn sẽ xuất hiện trong Đế tộc, cho nên, tân Đế thanh toán cái gì, ha ha, cần để ý sao?

An Vân Tôn Giả mặt xám như tro, Cửu Dương Thánh Địa không giữ được hay sao? 

- Xuất thủ!

Năm đại Thánh Nhân đều hừ lạnh một tiếng, nhao nhao giơ tay.

- Hắc hắc, các vị bằng hữu cũ, có thể cho bản Thánh mặt mũi hay không? 

Đúng lúc này, chỉ thấy một lão giả đi từ xa tới, xoát xoát xoát, hắn như vượt qua thời không, ngay từ đầu còn ở chân trời xa xôi, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện tại chỗ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play