Mai rùa này rất thần kỳ, bởi vì không thể thu vào pháp khí không gian.

Trừ việc đó ra, đồ chơi này rất phổ thông.

Hiện tại, nó nóng lên?

Làm gì vậy, xảy ra chuyện gì?

Lăng Hàn kéo quần áo ra, hắn phát hiện, mai rùa không chỉ nóng lên, ngay cả hoa văn trên mai rùa cũng sáng lên, tuy rất yếu ớt nhưng thật sự sáng lên.

Những hoa văn này không thần kỳ, không bàn mà hợp ý thiên địa đại đạo, nếu không phải đặc tính không thể thu vào pháp khí không gian, hắn tuyệt đối sẽ ném thứ này đi.

Tại sao mai rùa sáng lên, không có gì là đột nhiên cả, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Ánh mắt Lăng Hàn nhìn sang, khắp nơi đều là vỉa hè bày bán rất nhiều đồ vật, nếu như là một kiện đồ vật, thứ hắn lựa chọn rất rộng.

- Ngươi bị ngốc hay sao?

Sau lưng, có người trách mắng.

Lăng Hàn xoay người nhìn lại, đó là bốn người trẻ tuổi, theo thứ tự là hai nam hai nữ, hắn cười nhạt một tiếng:

- Làm gì vậy?

- Chính ngươi ném Liễu sư huynh bay đi, chẳng lẽ ngươi muốn đánh nhau sao?

Một nữ tử trong đó trách mắng, nàng cột tóc đuôi ngựa, trên người mặc váy dài màu xanh, làn da rất trắng.

Lăng Hàn “a” một tiếng, hắn nói:

- Chính là gia hỏa muốn đập vai ta sao?

Khốn kiếp, lúc này là lúc ngươi giả ngây giả dại hay sao?

- Tiểu tử, chúng ta đến từ Thanh Tuyền Thánh Địa!

Một nam tử ngắt lời, hắn mặc trang phục màu xanh da trời, vẻ mặt đầy kiêu căng.

Lăng Hàn mỉm cười, bốn người này chỉ là Sinh Đan cảnh, trong mắt hắn không tính là gì:

- Vừa rồi chỉ là một hiểu lầm, có người đập vai ta, ta tự nhiên cũng phản ứng.

- Đi, chúng ta tin tưởng đây là một hiểu lầm, bồi thường tiền!

Nam tử trang phục màu xanh da trời nói ra.

- Mã sư huynh!

Ba người còn lại đồng thời nhìn nam tử trang phục màu xanh da trời, trên mặt mang theo thần sắc không dám tin.

Chuyện này làm sao có thể dùng tiền giải quyết chứ?

Nam tử mặc trang phục màu xanh da trời vươn tay áp xuống, bọn họ đều là Sinh Đan, mà Lăng Hàn lại là Chân Ngã cảnh, chỉ có thể dùng uy thế Thánh Địa hì dọa, làm cho đối phương bồi thường chút tiền cũng không tệ, chẳng lẽ còn muốn ra sức đánh đối phương một trận?

Lăng Hàn cười cười, hắn cầm mấy viên đạo thạch đưa tới, mặc kệ đối phương có hài lòng hay không.

Nam tử mặc trang phục màu xanh da trời cầm năm khối đạo thạch trong tay, sắc mặt của hắn đầy âm trầm.

Cứ như vậy sao? Ngươi đuổi ăn mày sao?

- Các ngươi theo dõi hắn, tùy thời báo cáo hành tung của hắn cho ta biết, ta trở về mời Chu sư thúc.

Hắn dùng thần thức truyền âm nói với ba gã sư đệ muội.

Ba người kia do dự, đây chỉ là một việc nhỏ, đáng giá kinh động người khác trong tông môn sao?

- Hắn là Chân Ngã cảnh, chúng ta đánh không lại.

Nam tử mặc trang phục màu xanh da trời nói ra.

- Chằm chằm thật tốt!

Dứt lời, hắn nâng Liễu sư huynh lên và đi nhanh về phía sau.

Không có biện pháp, ba người kia đi theo Lăng Hàn.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng, hắn là người có hào quang hấp dẫn thù hận, cho dù đi tới đâu cũng bị người ta chú ý và ghi hận.

Ồ, không phải hắn còn có số mệnh Chân Long hay sao, bị chó ăn?

Hắn không có để ý, sau khi đi qua mấy nơi, hắn xác định là nơi này có đồ vật làm mai rùa tỏa nhiệt, cho nên hắn đi tìm kiếm các quấy hàng.

Tìm được.

Quá rõ ràng, bởi vì hắn phát hiện một khối mai rùa khác.

Đây là mai rùa không trọn vẹn, từ góc cạnh thì có thể thấy đây là hai khối liền nhau.

Thật sự là trùng hợp, hắn tìm được một khối mai rùa tại địa phủ, hiện tại hắn có thể chấp vá ra một khối khác.

Đây là vận khí phát huy tác dụng hay sao?

Hắn tự tay bắt lấy mai rùa và nói:

- Lão bản, thứ này bán thế nào?

Hắn không có quang co vòng vèo, hắn không cố ý chọn cái khác, hắn rất tùy ý hỏi thăm mai rùa.

Dùng thực lực của hắn bây giờ, hắn lại có thân phận Phật tử, đã không cần làm như vậy.

- Này?

Chủ quán sững sờ, hắn nhìn thấy trên mai rùa có đường vân không rõ ràng cho lắm, cho nên hắn cũng cất chứa nó, hắn vẫn không thể bán đi được.

Không có biện pháp, thứ này không có gì hiếm lạ, chẳng có ai mua nó.

Hiện tại có kẻ muốn mua mai rùa?

- Một trăm đạo thạch.

Hắn đưa ra giá cao, thật hiếm có người hỏi cho nên hắn cần phải thừa cơ làm thịt một lần.

Lăng Hàn cười cười, lấy ra một trăm đạo thạch ném qua:

- Ừ, cầm.

Nhìn thấy Lăng Hàn sảng khoái như vậy, chủ quán tự nhiên vô cùng hối hận, hiển nhiên, đối phương phi thường muốn khối mai rùa, hắn hoàn toàn có thể đưa ra giá cao hơn.

Lăng Hàn vui mừng, lúc trước hắn thu mai rùa là nhất thời cao hứng, tuy không thể thu vào pháp khí không gian nhưng mang theo bên người sẽ có phiền toái, đương nhiên, trong lòng của hắn cũng ôm hi vọng vạn nhất, ngày nào đó có thể phát hiện công dụng chính thức của mai rùa.

Dù sao ah, không cách nào thu vào pháp khí không gian cũng là chỗ kỳ dị.

Không nghĩ tới hắn có thể chắp vá được mai rùa nhanh như thế, có lẽ hắn có thể nhanh chóng phát hiện ra điểm kỳ dị của nó cũng không chừng, hiện tại nó đã biến thành mai rùa bình thường.

Đi, trở về.

Hắn đi trở về, hắn lại phát hiện ba người kia vẫn đi theo mình, hắn lập tức tươi cười, nhìn chằm chằm chính vào mình sao, còn không có buông tha hay sao?

Tốt, tâm tình tốt nên chơi với các ngươi một lúc.

Lăng Hàn hoàn toàn có thể dùng tinh bộ rời đi, hiện tại hắn không vội.

Đi một hồi, hắn đi tới khách sạn nghỉ chân, lúc này hắn xoay người lại, nói:

- Tại sao người của các ngươi còn chưa tới, ta chờ lâu rồi đấy.

Ba người kia xấu hổ, cũng không nói gì.

Ngay sau đó sắc mặt bọn họ vui mừng:

- Chu sư thúc và Mã sư huynh tới!

Ah, đã có cứu binh hay sao?

Lăng Hàn chắp tay sau lưng, hắn đang chờ đợi.

Qua một lúc, hai bóng người xuất hiện tại nơi này.

Ồ?

Sau khi nhìn thấy một người trong đó, vẻ mặt Lăng Hàn biến thành cổ quái.

XÍU...UU!, XÍU...UU!

Hai người này đáp xuống, nam tử mặc trang phục màu xanh da trời chỉ vào Lăng Hàn và nói:

- Chu sư thúc, chính hắn đánh Liễu sư huynh hôn mê bất tỉnh!

Chỉ thấy Chu sư thúc đi tới, hắn đi về phía Lăng Hàn.

Nam tử mặc trang phục màu xanh da trời cười lạnh, vị Chu sư thúc này nhập môn còn muộn hơn hắn nhưng thiên phú võ đạo quá kinh người, gần như một đường đột phá tới Chân Ngã cảnh, hơn nữa cường đại tới mức đạo tử cũng phải trố mắt nhìn.

Hiện tại cao tầng Thanh Tuyền Thánh Địa đã nghĩ đổi đạo tử, bởi vì trong đó còn liên lụy tới tranh đấu quyền lực, không phải một cái quyết định là có thể làm được.

Vì cam đoan Chu sư thúc an toàn, Thánh Địa mới phái hắn ra ngoài vì tránh đạo tử ám toán.

Làm tốt quan hệ với Chu sư thúc, nói không chừng ngày sau có thể thăng chức rất nhanh.

Thời điểm hắn đang suy nghĩ, Chu sư thúc chạy tới bên cạnh Lăng Hàn.

Đánh, đánh chết hắn!

Chỉ thấy Chu sư thúc mở hai tay ra, đây là chiêu số gì? Tiên thuật của Thanh Tuyền Thánh Địa không có thủ thế như vậy.

Trời ơi!

Nam tử mặc trang phục màu xanh da trời mở to mắt, bởi vì Chu sư thúc mở hai tay ra không phải kích, mà là ôm lấy Lăng Hàn.

- Chu tiền bối!

Lăng Hàn cười to, Chu sư thúc chính là Chu Hằng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play