Đây là chiến đấu đủ ghi vào lịch sử Phật tộc.

Vốn chỉ là Phật tử bốn Thiên Vực bài danh chiến, không biết cử hành qua bao nhiêu lần, nhưng lúc này song phương chiến đấu đều quá trâu bò, mạnh đến nổi biến thái.

Nếu như chỉ có một mạnh như thế, nói không chừng mấy vị Bồ Tát sẽ hoài nghi có phải Lăng Hàn giả mạo hay không

Có hai người trâu bò như vậy?

Mấy vị Bồ Tát thật không có hoài nghi, cho rằng võ đạo giới có khả năng lại nghênh đón thế hệ hoàng kim, bởi vì Lăng Hàn giành lấy danh đầu, hiện tại xuất hiện thêm hai quái vật.

Hơn nữa, hai người này đều là đệ tử Phật tộc!

Rất tốt rất tốt, cần phải hảo hảo bồi dưỡng, nói không chừng sẽ có một người thành Đế, một người thành Chuẩn Đế.

Đương nhiên, lần này tuyệt đối không thể nhập ma như Đa Gia Phật.

Đoạt được đệ nhất, Lăng Hàn nhất định sẽ bận rộn, nhưng hắn tận lực thoái thác, lặng lẽ đi vào Già Lam thần miếu.

Tòa thần miếu này vốn thuộc về một vị Phật Đà, nhưng đại năng này đã hóa đạo hơn hai vạn năm, nơi này vẫn yên tĩnh không có tìm được chủ nhân mới.

Nói chuyện riêng tại nơi này có thể bảo đảm.

- Ngươi tới.

Đinh Thụ xuất hiện sau cột đá.

Lăng Hàn ngạc nhiên, bởi vì lúc trước hắn không phát hiện sự tồn tại của Đinh Thụ.

Đây là thủ đoạn ẩn nấp thân thể phi thường cao minh, nếu không phải Lăng Hàn đã nắm giữ Quỷ Ảnh Bộ, hắn sẽ hoài nghi đối phương đã từng lăn lộn trong Chiến Thần cung.

- Có chút bận rộn, tới chậm.

Lăng Hàn gật gật đầu.

- Không sao, chút thời gian này không là gì.

Đinh Thụ thản nhiên nói ra, trong ánh mắt hiện ra thần thái tang thương.

Cho dù chờ thêm một ngày, đối với võ giả cũng không xem vào đâu, bọn họ động một chút sẽ bế quan vài năm và vài trăm năm.

Lăng Hàn lại không cho rằng như thế, tang thương trong mắt Đinh Thụ dùng hàng tỷ năm để tính toán.

Nhưng ngọn lửa tính mạng của hắn đang thiêu đốt chỉ mới vài chục năm.

Năng lượng hủy diệt, vị diện lực, đây là mấu chốt trong lòng Lăng Hàn, hắn đã có phán đoán.

- Ngươi đến từ nơi nào?

Hắn hỏi.

- Bắc Thiên Vực.

Đinh Thụ cười nói.

- Bắc Thiên Vực ở đâu?

Lăng Hàn tiếp tục hỏi.

- Nói cho đúng là Nguyên thế giới!

Nghe nói như thế, bỗng nhiên đôi mắt Đinh Thụ sinh ra dị sắc, giống như biến một người khác, hắn tỏa ra uy thế không cách nào hình dung, giống như hắn không phải là Chân Ngã cảnh, mà là Đại Đế vô thượng!

- Ha ha, có thể hỏi ra những lời này, nói rõ chúng ta là người một đường.

Hắn nhanh chóng khôi phục như cũ, lần nữa trở lại dáng vẻ bất cần đời.

- Người một đường!

Lăng Hàn gật đầu, trong nội tâm vô cùng. chấn động.

Thì ra Nguyên thế giới không phải chỉ có một!

Đương nhiên, Đinh Thụ tuyệt đối không phải đến từ Nguyên thế giới của hắn, mà là một Nguyên thế giới khác, hoặc có thể nói là thế giới cùng loại.

Đinh Thụ vươn tay về phía Lăng Hàn, Lăng Hàn suy nghĩ sau đó vươn tay ra.

- Ta có đề nghị, chúng ta trao đổi linh đồ với nhau chứ?

Đinh Thụ nói.

- Tốt.

Lăng Hàn gật đầu.

Hai người không nói là linh đồ gì nhưng lẫn nhau đều rõ ràng, khẳng định là năng lượng hủy diệt, nhưng Đinh Thụ cũng không có gọi nó là năng lượng hủy diệt mà thôi.

Hai người đồng thời lấy ra linh đồ và đưa cho đối phương.

Lăng Hàn tiếp nhận xem xét, đây đúng là một góc hủy diệt linh đồ, Đinh Thụ cũng không có lừa gạt hắn, hắn cũng không có lừa gạt đối phương, cho nên cũng không có ý gì.

Hai người cũng biết lai lịch đối phương, lai lịch như vậy không thể công bố ra ngoài.

Bọn họ đều cầm nhược điểm của đối phương, cho nên thời điểm hợp tác cũng ít đi tâm cơ.

Hai người đều tìm hiểu, đều ngồi trong một góc thần miếu.

Một ngày sau, hai người đều nhìn về phía đối phương, cũng trả linh đồ trở về.

Không hỗ là tồn tại mạnh nhất trong Nguyên thế giới, ngộ tính quá kinh người.

Lăng Hàn nói thầm trong lòng, mà Đinh Thụ cũng nghĩ như thế.

- Ngươi còn có linh đồ trao đổi không?

Lăng Hàn hỏi.

Đinh Thụ dừng một cái, hỏi ngược lại:

- Chẳng lẽ ngươi còn có linh đồ?

- Ha ha, hiện tại không có, không có nghĩa là về sau không thể đạt được.

Lăng Hàn cười nói.

- Nếu có, không ngại thông tri một chút, ta đạt được linh đồ khác sẽ trao đổi với ngươi.

- Tốt.

Đinh Thụ gật đầu.

Lăng Hàn suy đoán Đinh Thụ chỉ có một góc hủy diệt linh đồ, nếu không, lúc trước hắn vận chuyển năng lượng hủy diệt sẽ không chỉ bao phủ nắm tay phải.

Đương nhiên, Lăng Hàn cố ý giấu dốt, cũng không có bạo lộ tất cả năng lượng hủy diệt toàn ra.

- Đúng, ngươi có phải Lăng Hàn hay không?

Đột nhiên Đinh Thụ hỏi.

Lăng Hàn do dự sau đó gật đầu:

- Không tệ.

- Haha, ta biết ngay là ngươi mà!

Đinh Thụ cười to.

- Trên đời này làm gì có nhiều biến thái như thế!

Ách, hắn cũng là biến thái đấy thôi.

Lăng Hàn cất bước đi, nói:

- Ta nghĩ ngươi sẽ không ở lại Phật tộc lâu.

- Như nhau.

Đinh Thụ đi ngược lại, sau khi đi thật xa thì hắn mở miệng.

- Chờ mong ngày chính thức đánh một trận với ngươi.

- Tốt!

Lăng Hàn gật đầu, lúc trước đánh nhau trước mặt nhiều người nên bọn họ đều có giữ lại.

Sau khi trở về, Vân Thù Bồ Tát mang theo Lăng Hàn quay lại Tây Thiên vực, Phật tộc đã được đến tin tức, cũng cho Lăng Hàn nghi thức hoan nghênh nhiệt liệt nhất.

Ai có thể nghĩ đến, Lăng Hàn lại tranh được hạng nhất?

Sau khi chúc mừng, Lăng Hàn kéo Đại Hắc Cẩu qua một bên, nói lại chuyện của Đinh Thụ.

- Cái gì!

Đại Hắc Cẩu nhảy dựng lên.

- Có người giống như chúng ta, là bá chủ Nguyên thế giới?

Lăng Hàn chậm rãi gật đầu, thần sắc rất nghiêm túc.

- Ta bây giờ hoài nghi, Thủy Nhất, Vạn Đạo, Phá Thiên đều có lai lịch giống chúng ta.

Hắn dùng thần thức truyền âm.

- Thì ra Đinh Thụ là một trong ba người này.

- WOW!

Đại Hắc Cẩu hít khí lạnh.

- Nếu quả thật là như thế, như vậy quá kinh khủng!

Lăng Hàn cường đại có nguyên nhân rất lớn đến từ vị diện lực trong cơ thể, nhưng đã như thế, nói rõ Đinh Thụ cũng có đại bộ phận năng lực như Lăng Hàn.

- Đây là một kình địch!

Đại Hắc Cẩu nói ra.

Đúng vậy, tuy Đinh Thụ chủ động nhận thua trong tranh đấu Phật tử, nhưng đây cũng không phải thự lực chân chính của Đinh Thụ, nếu buông tay đánh cược một lần, ai biết Đinh Thụ nắm giữ bao nhiêu đại chiêu.

Từ cơ duyên mà nói, thậm chí Đinh Thụ đã tu được đế kinh, ở điểm này còn mạnh hơn Lăng Hàn, đương nhiên hắn cũng không tu thể thuật, có lẽ càng không có Mẫu Kim, đây là cơ duyên sau khi bọn họ rời khỏi Nguyên thế giới.

- Việc cấp bách là ta phải có được đế kinh!

Lăng Hàn nói ra, đối với Đinh Thụ có đại cơ duyên như vậy, kiêm tu thể thuật không khó, ít nhất trước khi đạt tới Tôn Giả, thể tu cần tài nguyên cực kỳ khủng bố.

Cho nên, nếu hắn không chiếm được đế kinh, chờĐinh Thụ tu thành thể thuật, hai người tái chiến, Lăng Hàn khẳng định sẽ bại trận.

- Đi tìm Thích Trường Thiên, cho dù thế nào cũng phải thu một ít đồ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play