Lăng Hàn đi đến bên ngoài Cửu Dương Thánh Địa, chỉ thấy sắc mặt Mạo Vân Thiên tái nhợt đứng đó, sắc mặt hắn khó coi tới tận cùng.

Đổi thành người nào cũng khó chịu như ăn con ruồi, khốn kiếp, thê tử bị nam nhân khác cướp đi vào đêm tân hôn, đã qua vài tháng rồi, có phải bị chơi rồi hay không?

Nghĩ đến hình ảnh này, Mạo Vân Thiên muốn giết người.

Gia hỏa ghê tỏm, chỉ là Sinh Đan cảnh mà thôi, hắn có thể bắt người trước mặt mình, mình bị nhục nhã cỡ nào?

- Lăng Hàn, nhanh giao người ra đây!

Sau khi nhìn thấy Lăng Hàn, sắc mặt tái nhợt của Mạo Vân Thiên biến thành màu xanh, hắn tưởng tượng trên đỉnh đầu của mình đã biến thành một thảo nguyên đầy cỏ xanh.

Cừu nhân gặp mặt đặc biệt đỏ mắt, hơn nữa còn là gian phu đáng chết!

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:

- Ngươi thật ngây thơ, nếu như muốn giao người, ta còn đi cướp dâu làm gì? Lại nói, Tống sư muội có tay có chân, nàng là người tự do, muốn đi nơi nào đều là chủ ý của nàng, ngươi hỏi ta làm gì?

- Lăng Hàn, ngươi được lắm, dám làm không dám nhận sao?

Mạo Vân Thiên giận dữ hét lớn.

Lăng Hàn phất tay:

- Ta dám làm không dám nhận hay không, cần ngươi đánh giá ta sao?

Nghe nói như thế, các đệ tử Cửu Dương Thánh Địa cười lớn, đúng vậy, Lăng Hàn dám nhận hay không, cần Mạo Vân Thiên kết luận sao? Người ta có thể đánh phế cả Đế tử, ngươi là thứ gì chứ?

Mạo Vân Thiên tức giận run rẩy, hai tay chăm chú địa nắm thành nắm đấm, hắn lạnh lùng nhìn xem Lăng Hàn, nói:

- Lăng Hàn, ta muốn quyết đấu với ngươi!

- Ngươi cao hơn ta một đại cảnh giới, lại hơn ta cả trăm tuổi, không biết xấu hổ quyết đấu với ta?

Lăng Hàn bật cười, đây không phải trận chiến công bằng, đổi thành ai cũng không đáp ứng.

- Hừ, ta vốn không lấn ngươi, nhưng ngươi đoạt ái thê của ta, khiêu khích ta trước, vậy thì ngươi phải gánh chịu hậu quả!

Mạo Vân Thiên quát lớn:

- Lăng Hàn, ngươi có dám hay không?

Đúng lúc này, lại có một giọng nói vang lên:

- Mấy vị lão ca Cửu Dương Thánh Địa, tiểu tử nhà các ngươi khiêu khích trước, chuyện này nên giao cho đám nhỏ xử lý.

Giọng nói này mang theo uy thế đáng sợ.

Tôn Giả!

Hiển nhiên là lão tổ tông của Mạo gia, hắn chẳng những mang theo Mạo Vân Thiên tới, hắn còn tự cấp áp lực cho Cửu Dương Thánh Địa.

Nhưng Mạo Vân Thiên nói không sai, là Lăng Hàn khiêu khích hắn trước, đoạt ái thê của hắn, như vậy mà nói đánh công bằng cái gì?

Ngươi đã dám cướp dâu thì phải nghĩ tới hậu quả.

Lăng Hàn ngẫm lại, nói:

- Tốt, ta quyết đấu với ngươi.

Hắn nắm giữ tinh bộ, trời sinh đã đứng ở thế bất bại, mà địa long, năng lượng hủy diệt cũng có thể tạo thành uy hiếp với Chân Ngã cảnh, bởi vậy, hắn không phải không có lực hoàn thủ.

Mạo Vân Thiên lộ ra vẻ mặt tàn nhẫn, lần này hắn muốn giết Lăng Hàn thành cặn bã.

- Đến chiến!

Hắn bước đi đi ra.

Lăng Hàn chắp tay sau lưng, hắn đi từ từ không vội không chậm.

- Đây mới là tư thế trang bức tiêu chuẩn, ngươi phải học tập thật nhiều.

Đại Hắc Cẩu lại nói với tiểu Thanh Long, đây gọi là dạy học tại hiện trường.

Tiểu Thanh Long liên tục gật đầu, tuy nó rất trâu bò nhưng dù sao mới xuất thế không lâu, có quá nhiều thứ cần học.

- Lăng Hàn, không thể không nói, ngươi thực sự rất yêu nghiệt.

Mạo Vân Thiên nói:

- Ngay cả Đế tử cũng bị ngươi phế, quả thực nghịch thiên! Nhưng ngươi cuối cùng chỉ là Sinh Đan cảnh, ngươi mạnh hơn nữa cũng không nổi một kích của ta!

- Hình như ngươi quên, ta đã ngăn cản một kích của ngươi.

Lăng Hàn cười nói.

- Ha ha, đây là nhất thời, là nhất thời!

Mạo Vân Thiên lắc đầu, nói:

- Ngươi cho rằng, sau khi biết rõ ngươi là trận đạo tông sư, ta sẽ không có chuẩn bị sao?

Hắn đem giơ tay lên, một chén ngọc bay lên trời,, ngay sau đó nó biến lớn cả trăm dặm.

Chén ngọc này úp ngược xuống, nó tỏa ra ánh sáng như thác nước, có ký hiệu kỳ diệu lưu chuyển

- Đây là pháp khí cấm mạch!

Mạo Vân Thiên cao ngạo nói:

- Cũng là thủ bút do trận đạo tông sư tạo ra, có thể áp chế địa mạch! Lăng Hàn, hiện tại ngươi còn có tâm may mắn hay không?

- Cái gì, cấm pháp khí mạch?

- Chính là pháp khí phong ấn địa mạch!

- Xong, địa mạch bị phong ấn, Lăng sư huynh còn có thể dùng năng lực trận đạo hay không?

- Chỉ có thể dựa vào thực lực bản thân.

- Sinh Đan đánh Chân Ngã, hắn không phải tất bại hay sao?

Các đệ tử đều lắc đầu, việc này không hề nghi ngờ, Lăng Hàn khẳng định sẽ đại bại. Đương nhiên, đây là chiến đấu ngay trước cửa, dù bị thua, các cường giả Cửu Dương Thánh Địa chắc chắn sẽ không ngồi nhìn Lăng Hàn thật bị Mạo Vân Thiên đánh chết.

Lăng Hàn chính là hi vọng của Cửu Dương Thánh Địa, tương lai nhất định thành Thánh.

- Tuyệt vọng đi!

Mạo Vân Thiên cười to, trong ánh mắt lộ ra sát khí.

Chén phong ấn địa mạch chỉ duy trì trong mười phút dù sao cũng phong tỏa địa mạch của tinh thể, mà tinh thể là tồn tại cỡ nào, nhất là Cửu Dương tinh, tương đương với một tên Thánh Nhân, nó chỉ ngủ say mà thôi, cho nên, có thể phong tỏa địa mạch hơn mười phút là đủ.

Thời gian không dài, nhưng Chân Ngã cảnh giải quyết Sinh Đan cảnh, hơn mười phút không đủ sao?

Hắn biết rõ Cửu Dương Thánh Địa sẽ không ngồi nhìn hắn giết chết Lăng Hàn, cho nên hắn phải nhân cơ hội này đánh Lăng Hàn một trận, tốt nhất là đánh phế hắn.

Trong “một trận chiến công bằng”, đánh phế Lăng Han thì Cửu Dương Thánh Địa không làm khó dễ, giống như Lăng Hàn đánh phế Bách Lý Xa, Tử Vi Đế tộc cũng chỉ có nuốt quả đắng mà thôi.

Lăng Hàn dẫn động địa mạch, quả nhiên, địa mạch giống như ngủ say, căn bản không cách nào thuyên chuyển, nhưng hắn mẫn cảm phát hiện, địa mạch đang chậm rãi sống lại, không bao lâu sau sẽ khôi phục lại.

Thời gian chỉ hơn mười phút.

Lăng Hàn tính trước kỹ càng, nói:

- Trong mắt ta, ngươi căn bản không xứng là đối thủ, nếu không phải cao hơn ta một đại cảnh giới, ta một quyền có thể đánh chết ngươi.

Mạo Vân Thiên giận dữ, vốn là hắn trêu đùa Lăng Hàn, làm cho Lăng Hàn khóc lóc cầu xin tha thứ, nhưng bây giờ thì sao?

Gia hỏa này mạnh miệng như vậy?

Tốt, như vậy cứ đánh hắn trước, xem hắn cười nổi hay không.

- Muốn chết!

Hắn hét lớn một tiếng và lao về phía Lăng Hàn, thân thể của hắn như Kim Sí Đại Bằng, kim quang chớp động và nhanh như lôi đình.

Lăng Hàn cười cười, so tốc độ sao?

Hắn vận dụng Chỉ Xích Thiên Nhai, thân thể di động cực nhanh.

- Thân pháp Thánh cấp!

Tôn Giả Mạo gia hừ một tiếng, Tôn cấp và Thánh cấp là một cái hào rộng, cho nên Lăng Hàn rõ ràng chỉ là Sinh Đan cảnh nhưng tốc độ không kém gì Mạo Vân Thiên.

Đương nhiên, chính yếu nhất chính là Lăng Hàn quá yêu nghiệt, bí lực đạt tới tam thập bát trọng thiên, cho nên mới có thể đạt tới tốc độ cao như vậy.

Sau khi hắn công kích, Lăng Hàn lập tức tiến hành phản kích, Huyễn Cảnh Hắc Mang.

Ông, đây là thần thức công kích, không có quỹ tích đón đỡ, chỉ bằng ý niệm là tới.

Mạo Vân Thiên lập tức trúng chiêu, hắn lâm vào mê mang, dù sao hắn là Chân Ngã cảnh, vượt qua Lăng Hàn một đại cảnh giới, sức chống cự rất mạnh, nhưng hắn lại không thể thoát ra khỏi ảo cảnh, hắn đang đắm chìm trong đó.

Hắn cũng không phải Đế tử, có thể miễn dịch tất cả hiệu quả mặt trái.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play