Lăng Hàn cảm thấy kỳ quái, nói:

- Nếu tổ gia gia của ngươi đã khôi phục, như vậy có thể cường thế hủy hôn.

- Ai, em rể, ngươi có chỗ không biết!

Tống Hữu Đạo vỗ vai Lăng Hàn, lắc đầu thở dài nói.

Lăng Hàn trợn mắt, ngươi đừng tự luyến, ta là em rể của ngươi khi nào!

- Tổ gia gia của ta là Tôn Giả tam tinh, người của Mạo gia là Tôn Giả ngũ tinh, thực lực chênh lệch rất lớn.

Tống Hữu Đạo giải thích:

- Tổ gia gia vì đối kháng Mạo gia, mới mạo hiểm trùng kích Tôn Giả tứ tinh, không nghĩ tới chẳng những không thành công, ngược lại còn tẩu hỏa nhập ma.

- Nhưng sau lần trùng kích đó, tổ gia gia cũng trở nên... Nhát gan, thà rằng gả muội muội ta thông gia cũng không muốn trùng kích Tôn Giả tứ tinh.

Lăng Hàn thở dài, võ giả vốn không sợ, trùng kích võ đạo đỉnh phong, nhưng cũng không phải mỗi người đều có ý chí như sắt, sau khi trải qua hắc ám trắc trở sẽ mất đi tất cả tâm tiến thủ, thầm nghĩ sống an ổn, cho nên tính tình thay đổi.

Tổ gia gia Tống Lam chính là điển hình, vốn vì gia tộc không tiếc mạo hiểm đột phá Tôn Giả tứ tinh, sau khi tẩu hỏa nhập ma tiến vào bóng ma tâm lý, hắn cũng bị áp chế tất cả ý chí chiến đấu, dù có thể khôi phục lại, hắn cũng không dám đối địch người Mạo gia, cam tâm làm rùa đen rút đầu.

- Tìm ta làm gì?

Lăng Hàn hỏi, hắn mới chỉ là Sinh Đan cảnh nho nhỏ, gặp được Chân Ngã cảnh còn nghỉ cơm, chẳng lẽ còn bảo hắn chém giết cướp dâu hay sao?

- Cướp dâu!

Tống Hữu Đạo nói rất đương nhiên.

Lăng Hàn đầu đầy hắc tuyến, ngươi ngu xuẩn hay não tàn? Bảo hắn đi cướp dâu, không sợ loạn côn đánh chết?

- Ngươi là đệ tử Cửu Dương Thánh Địa, ai cũng biết ngươi rất được Cửu Sơn Tôn Giả ưa thích, có khả năng trở thành đệ tử thân truyền.

Tống Hữu Đạo tiếp tục nói:

- Hơn nữa, gia tộc bọn chúng ta cũng có tiếng nói khác, cho nên kiên định chống lại Mạo gia, không muốn bị cướp đoạt.

- Cho nên, ngươi cướp dâu một đường thông suốt, chỉ cần mang muội muội ta về Thánh Địa, Mạo gia sẽ không dám đòi người.

Ách, kế hoạch của ngươi không có vấn đề lớn, nhưng mấu chốt là, tại sao đi tìm ta?

Ta không có quan hệ gì với Tống gia, chỉ là sư huynh muội bình thường với Tống Lam.

- Các ngươi không thể phái người dẫn Tống Lam tới hay sao?

Lăng Hàn hỏi.

- Nếu như vậy sẽ khai chiến với Mạo gia sao?

Tống Hữu Đạo hỏi ngược lại.

- Ta là người gánh cái nồi này?

Lăng Hàn cũng hỏi lại.

- Ồ, ngươi không phải em rể của ta hay sao, ngươi không gánh thì ai gánh?

Tống Hữu Đạo lại hỏi lại.

Khốn kiếp, ai là em rể của ngươi?

- Ta phải làm sáng tỏ một chút, ta và Tống Lam chỉ là quan hệ sư huynh muội thuần khiết.

Lăng Hàn thở dài.

Tống Hữu Đạo cười nói:

- Nếu như chỉ là quan hệ sư huynh muội bình thường, ngươi sẽ tặng Tống Lam ba viên Phí Nguyệt Đan? Đây chính là đan dược cấp Tôn Giả, nếu cầm lên tinh võng bán, nó có giá trị liên thành, thậm chí có thể đổi lấy bảo thuật Tôn Giả!

Khốn kiếp, ta làm người tốt không được sao?

Lại nói, bảo thuật Tôn Giả hiện tại không lọt vào mắt hắn.

Khốn kiếp, chỉ vì tránh cho tương lai xuất hiện tâm ma, tại sao lại phát triển thành như vậy?

Lăng Hàn thở dài, hắn đã biết rõ việc này, nếu lựa chọn ngồi yên không quan tâm tới, ngày sau sẽ lưu lại hạt giống tâm ma, bởi vì sự kiện này do hắn gây ra, hắn có quan hệ khó nói trong đó.

Ai, thật phiền muộn.

- Được rồi, ta đi chém giết với ngươi.

Lăng Hàn nói ra, chờ cướp người trở về, vậy sau này Tống Lam có bị Mạo gia bắt lại hay không cũng không có quan hệ với hắn.

- Là cướp dâu!

Tống Hữu Đạo cải chính.

Cướp dâu con em ngươi!

Lăng Hàn nói thầm trong lòng, nhưng bảo hắn cướp dâu cũng không sai.

Hắn càng phiền muộn.

Chuyện cướp dâu này làm sao thiếu tiểu Thanh Long? Nó lập tức phát tin cho Đại Hắc Cẩu, Lăng Hàn không muốn mang nó đi cũng phải mang đi.

Bọn họ tiến vào truyền tống trận đi tới tinh vực Tống gia.

Tự nhiên không nhanh bằng Tôn Giả trực tiếp xé rách không gian, bọn họ tốn vài tháng mới tới được tinh vực Tống gia.

Tống gia là kẻ thống trị tinh vực này, chẳng những mặt trời là tài sản của bọn họ, tinh cầu chung quanh cũng như thế, bọn họ ở cùng chỗ với Mạo gia, chia cắt tinh vực này và các tinh cầu sinh mệnh.

Có Tống Hữu Đạo dẫn đường, cho nên đi đường thông suốt, qua một lúc bọn họ đi vào tổ địa Tống gia.

Trong núi dùng đại trận hấp thu lực lượng thiên địa hóa thành tiên cảnh nhân gian, thanh sơn lục thủy, hạc trắng thành đàn, từng hồ nước nhảy chảy quanh, có cá vàng nghịch nước, từng dòng thác từ trên cao đổ xuống hồ.

Không hổ là thế lực Tôn Giả, tuy kém Cửu Dương Thánh Địa nhưng cũng có thể gọi là bảo địa tu luyện.

- Cửu gia, tại sao ngươi quay về?

Có một gã nam tử trung niên ăn mặc quần áo tôi tớ chào đón.

- Như thế nào?

Tống Hữu Đạo hỏi.

- Tam tiểu thư hôm nay lập gia đình rồi!

Nam tử trung niên nói ra.

- À?

Tống Hữu Đạo kinh ngạc, nói:

- Tại sao nhanh như thế? Hôn lễ sớm?

- là thời gian này.

Trung niên nói.

- Móa, ta tính toán sai thời gian!

Tống Hữu Đạo ôm đầu kêu thảm thiết.

Lăng Hàn đầu đầy hắc tuyến, kẻ làm huynh trưởng như thế quá không đáng tin cậy, quả thực đang hại muội muội của mình.

- Ta phải làm sao bây giờ?

Tống Hữu Đạo thì thào, hắn vốn muốn yên lặng mang người chạy đi, đối ngoại tuyên bố Lăng Hàn làm, dù sao người cũng ở Cửu Dương Thánh Địa, Mạo gia ngươi có bản lĩnh cứ đi tới đó đòi người.

Nhưng hiện tại là ngày hôn lễ, Lăng Hàn có thể cướp người?

Chẳng lẽ Mạo gia không phái cao thủ tới?

Không nói ai khác, Mạo Vân Thiên sẽ tới, người ta chính là Chân Ngã cảnh, một tay có thể trấn áp Lăng Hàn, cướp dâu cái rắm, chẳng khác gì đi chịu chết.

Lăng Hàn tươi cười:

- Đi, chúng ta đi tham gia hôn lễ.

Tiểu Thanh Long và Đại Hắc Cẩu là gia hỏa sợ thiên hạ không loạn, tự nhiên sẽ không e ngại, chúng ồn ào muốn đi náo động phòng.

Lăng Hàn bắt lấy Tống Hữu Đạo, hỏi thăm chi tiết hôn lễ.

Bởi vì hai đại gia tộc cách vài tinh thể, khoảng cách xa xôi, cho nên hôm nay Tống gia xử lý hôn lễ một lần, nhập động phòng một lần, chờ ngày mai lại quay về Mạo gia, lại xử lý một lần, lại nhập động phòng.

- Động phòng ở đâu?

Lăng Hàn hỏi Tống Hữu Đạo.

- Ahhh, ngươi thật muốn gây sự?

Tống Hữu Đạo hít khí lạnh.

- Ngươi gọi ta tới không phải vì gây sự hay sao?

Lăng Hàn cười nói.

- Tốt, làm!

Tống Hữu Đạo vỗ đùi, hắn có quyết định cuối cùng.

Bọn họ trực tiếp đi động phòng, Tống Hữu Đạo muốn tránh hiềm nghi, hắn lặng lẻ rời đi, chỉ còn Lăng Hàn tiến vào động phòng.

- Còn chưa náo động phòng, cảm giác thật kích thích.

Tiểu Thanh long nói.

- Đúng là không có kiến thức.

Đại Hắc Cẩu xem thường nói:

- Vậy ngươi xem thật kỹ, về sau sẽ cs kinh nghiệm.

- Tốt.

Tiểu Thanh Long gật đầu.

Lăng Hàn im lặng, xem ra đây là lần hai tên ti tiện thử nghiệm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play