Tiểu Thanh Long bình thản tự nhiên không sợ, chiến lực vượt qua một trọng thiên, ít nhất phải ba đến người mới có thể đền bù, lại nói, hắn tu Thiên Long Đế Quyết, khí lực vô cùng cường hoành, cho dù bị đánh trúng cũng không sao cả.

Nếu không, hắn sao có thể đủ chiến đấu với Lăng Hàn lâu như vậy?

Lại nói sau khi thiêu đốt đế huyết sẽ có thời gian hạn chế, một khi đốt xong, chiến lực Đế nữ tóc tím sẽ giảm xuống, pháp khí không có thực lực cường đại thúc dục, phẩm chất cao cũng không làm được gì.. 

Mọi người như mê mẩn, trời ạ, tại sao có cao thủ biến thái như thế?

Lăng Hàn so sánh với hắn còn kém hơn rất nhiều.

Tiểu Thanh Long đánh thật cao hứng, hắn vận chuyển Đế thuật, cường thế phản kích. 

Bành! Bành! Bành!

Đế nữ thì như thế nào, thiêu đốt đế huyết thì như thế nào, tay cầm phỏng chế Đế binh thì thế nào?

Nữ tử tóc tím bị đánh lui, hoàn toàn không địch lại. 

Trời ơi!

Tất cả mọi người há to mồm, bọn họ không phát ra được chút âm thanh nào.

Tuy thằn lằn rất ti tiện, trong chiến đấu cùng giai, nó có thể vô địch, tương lai tất thành Thánh, còn có khả năng thành Đế 

Bành, Đế nữ tóc tím bị đánh bay ra ngoài, nàng đụng vào ngọn núi, thân thể ngã xuống và hình thể thu nhỏ thật nhanh, hiển nhiên đã hết thời gian thiêu đốt đế huyết.

Tiểu Thanh Long toàn thắng.

Mọi người dùng ánh mắt kính sợ nhìn hắn, thậm chí có cảm giác cuồng nhiệt. 

Võ giả chỉ thờ phụng cường giả, tiểu Thanh Long đã dùng thực lực chứng minh hắn cường đại, đáng giá kính sợ.

Tiểu Thanh Long thập phần hưởng thụ ánh mắt mọi người, hắn cười hắc hắc, nói:

- Về sau làm tiểu đệ của Long gia, ta sẽ không bạc đãi các ngươi. 

Tất cả mọi người trợn mắt, đừng nhìn bọn họ cũng không phải là Đế tộc, nhưng có người nào không phải xuất thân bất phàm, không phải trên người có thánh huyết thì chính là đệ tử Thánh Địa, yếu lắm cũng có bối cảnh Tôn Giả, muốn bọn họ nhận thằn lằn làm lão đại?

Cho dù ngươi đánh giỏi, có yêu nghiệt cũng không được, mọi người cần mặt mũi, dù sao tính cách ti tiện của con thằn lằn này sẽ truyền khắp tinh không.

Nhìn thấy ánh mắt mọi người tránh đi, tiểu Thanh Long cảm thấy mình sắp bị chọc giận nội thương, hắn là con ruột Chân Long lại bị người ta khinh bỉ? 

- Đi.

Lăng Hàn phất phất tay, không muốn nhìn thấy tiểu Thanh Long diễn trò nữa.

Đại Hắc Cẩu cười hắc hắc, nó đi chung với Lăng Hàn. 

Tiểu Thanh Long vội vàng theo sau:

- Đợi Long gia một chút!

Nhìn thấy cảnh này, mọi người kinh ngạc. 

Tiểu Thanh Long cường đại yêu nghiệt như vậy, hiện tại nó mặt dày mày dạn lấy lòng Lăng Hàn, đúng là quá khó hiểu.

Ahhh, Lăng Hàn có giúp đỡ như thế, hắn sắp lật trời rồi.

Trên tinh võng đã sớm gà bay chó chạy. 

- Phụ trương phụ trương, sát thủ Đế tử Lăng Hàn và sát thủ Đế nữ thằn lằn liên thủ đang leo Lang sơn, cũng khởi xướng khiêu chiến các Đế tử Đế nữ.

- Sát thủ Đế tử không cần nhiều lời, mọi người rất hiểu về hắn, sát thủ Đế nữ thằn lằn, đây là thiên tài đột nhiên xuất hiện, thực lực mạnh tới cực điểm, hai người bọn họ liên thủ, có lẽ sẽ sáng tạo kỳ tích trong lịch sử, đánh bại tất cả Đế tử Đế nữ?

- Đã có một Đế nữ bị đánh bại, mời mọi người tiếp tục chú ý ta trực tiếp, ta sẽ công bố đáp án cho mọi người. 

Tiểu Thanh Long trước đó không có danh tiếng gì, nó vừa xuất hiện đã gây ra động tĩnh to lớn, dùng đánh bại một Đế nữ dựng nên thanh danh hiển hách, người trên tinh võng suy đoán, rốt cuộc nó có địa vị gì, tại sao đi chung với Lăng Hàn?

Lăng Hàn xung trận ngựa lên trước, sau đó trong núi không gặp bình đài nào nữa bọn họ thẳng trèo lên đỉnh núi, nơi này có ít nhất hai mươi Đế tử Đế nữ.

Bách Lý Xa, Thạch Nguyên Chẩn, Từ Kiệt, còn có... Trì Mộng Hàm! 

- Lăng Hàn!

Lúc nhìn thấy Lăng Hàn, ánh mắt Bách Lý Xa lạnh lẽo. nhưng hắn bị chém rụng trí nhớ tương quan, trí nhớ chỉ dừng lại lúc kết thù với Lăng Hàn trước khi tiến vào Chân Long uyên, tự nhiên nhìn Lăng Hàn không vừa mắt.

Có lẽ ăn thua thiệt trong Chân Long uyên, bản năng của hắn sinh ra chán ghét Lăng Hàn tới cực điểm, muốn giết hắn cho thống khoái. 

Không chỉ hắn, Thạch Nguyên Chẩn, Từ Kiệt “không có” gặp qua Lăng Hàn, nội tâm lại sinh ra cảm giác chán ghét, đây là việc làm bọn họ cảm thấy khó hiểu.

Chẳng lẽ bọn họ bại trong tay Lăng Hàn tại Chân Long uyên, cho nên lưu lại ấn ký không thể xóa nhòa?

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng: 

- Không phải các ngươi muốn đấu với ta sao? Hiện tại ta đến.

- Là ngươi đạt được số mệnh Chân Long?

Một gã Đế tử hỏi, nhưng cũng không phải là người tiến vào trong Chân Long uyên. 

- Không sai.

Lăng Hàn gật đầu.

Vừa rồi tên Đế tử kia cười lớn, sau đó nhìn đám người Bách Lý Xa: 

- Bách Lý, Từ Kiệt, các ngươi thua người đê tiện này?

Các Đế tử Đế nữ tiến vào Chân Long uyên cảm thấy xấu hổ, có Đế tộc tham dự, nhưng cuối cùng bị một tên không phải Đế tộc vượt lên trước, bọn họ mất hết mặt mũi.

Bách Lý Xa hừ một tiếng, nói: 

- Ta không nhớ rõ lúc trước phát sinh chuyện gì, nhưng chỉ là một dân đen, làm sao có thể địch nổi Đế tử, huống chi nơi này có nhiều Đế tử như vậy! Cho nên, người này nhất định đã dùng thủ đoạn không trong sáng.

Lăng Hàn lắc đầu, chẳng lẽ quên chân tướng sự thật thì có thể nói lung tung hay sao?

Hắn cũng không sao cả, hắn nói: 

- Đến đến, không phục thì đi ra, ta sẽ đánh tới khi các ngươi gọi gia gia mới thôi!

Hắn vừa dứt lời, tất cả Đế tộc giận dữ, trừ Trì Mộng Hàm.

- Lăng Hàn, ngươi tốt nhất lập tức rời đi, lần này còn có Đế tử Kim Tằm tộc, thực lực không dưới ta! 

Trì Mộng Hàm dùng thần thức truyền âm nói với Lăng Hàn.

Nữ nhân này tâm nhãn không tệ, không phụ lòng đồng hội đồng thuyền trong Chân Long uyên.

Lăng Hàn mỉm cười: 

- Cho hai người các ngươi lựa chọn, thứ nhất, ta đấu với tất cả các ngươi, thứ hai, các ngươi liên thủ đấu một mình ta.

- Còn có Long gia!

Tiểu Thanh Long không cam lòng bị gạt sang một bên, nó vội vàng kêu lên. 

Thật cuồng!

Nơi này có bao nhiêu Đế tử Đế nữ? Có khoảng hai mươi người đấy!

Tuy Sinh Đan cảnh cùng Chân Ngã cảnh là một rãnh trời, nhưng nhiều Đế tử Đế nữ liên thủ, nếu cùng một thiêu đốt đế huyết vẫn có thể đấu với Chân Ngã cảnh yếu nhất. 

Chất lượng không bằng dùng số lượng bổ sung, cho dù Lăng Hàn liên thủ với thằn lằn cũng không thể địch nổi bọn họ.

Trì Mộng Hàm cau mày, nàng đã nhắc nhở Lăng Hàn, tại sao hắn không nghe?

Ba ba ba, Bách Lý Xa vỗ tay, vừa đi đi ra: 

- Lăng Hàn, đừng tưởng rằng người khác đặt cho ngươi danh hiệu sát thủ Đế tử thì ngươi cho rằng mình có thể áp đảo Đế tử! Ta cho ngươi biết, Long vĩnh viễn là Long, mà trùng... Cũng vĩnh viễn là trùng!

- Bách Lý huynh, giao con rệp này cho ngươi.

Từ Kiệt cười nói, hắn dùng ánh mắt xem thường nhìn Lăng Hàn. 

- Tốt.

Bách Lý Xa gật đầu, trên người hắn tỏa ra sát cơ rất mạnh.

Trí nhớ của hắn về Lăng Hàn dừng lại trước khi tiến vào Chân Long uyên, nhưng bởi vì thái độ của Trì Mộng Hàm đối với Lăng Hàn đã chọc hắn sinh ra sát ý. 

- Chết đi!

Hắn lao tới tấn công Lăng Hàn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play