Lăng Hàn nhe răng, chẳng lẽ giống Hắc Thiên thần miếu?

Nhớ tới địa ngục Thánh Nhân, hắn vẫn còn có ấn tượng sâu sắc, hắn không muốn nhớ lại.

- Nơi này do vị Đại Đế nào lưu lại?

Trì Đáo thì thào:

- Có thể thành Đế giả, không ai không được thiên địa công nhận, tuy đế uy không thể phạm, nhưng chưa từng có Tổ Vương nào ham mê giết chóc.

Có thể được thiên địa đại đạo tán thành, chẳng những có thiên phú siêu phàm, hơn nữa phải có lòng dạ khoáng đạt, tuyệt đối không phải kẻ có thù tất báo.

Vì cái gì một vị Đại Đế đại khai sát giới, giết đến dùng đầu người xếp thành núi?

Tại sao trong lịch sử không ghi lại?

Lăng Hàn phát động đồng thuật, hắn xuyên thấu huyết vụ nhìn ra nhiều chi tiết hơn.

- Có lẽ núi đầu lâu này đã tồn tại vài tỷ năm rồi.

Hắn nói ra.

Vài tỷ năm!

Trì Mộng Hàm lắc đầu:

- Lịch sử thỉnh thoảng xuất hiện đứt gãy, đừng nói vài tỷ năm, cho dù là chuyện của trăm triệu năm trước cũng không ai biết.

Ba người đi quanh đóng xương cốt vài vòng, không ngừng tìm kiếm manh mối, nhưng bọn họ không tìm thấy cái gì.

- Đi thôi, đi nơi khác xem.

Bọn họ đi khắp nơi, chủ yếu tìm kiếm Huyết Văn đạo thạch, bọn họ thật sự tìm được mấy khối.

Khu vực này rất lớn, sau khi đi sâu tới mức nhất định, sương mù sẽ hóa thành vách tường cứng rắn ngăn cản bọn họ tiến lên.

Dùng thực lực của bọn họ không thể đánh phá, chỉ có thể rút lui trở veef.

Hiện tại, bọn họ chỉ có thể thăm dò biển cả.

Ba người đi tới bờ biển, Trì Đáo đi từ từ, tuyệt đối không sốt ruột, nhưng nhưng bây giờ hắn gấp gáp muốn đi tới biển cả.

- Không nên vọng động.

Lăng Hàn ngăn cản hắn.

Hắn vận chuyển bí lực hóa thành một bàn tay tiến vào trong biển.

Cảnh tượng khủng bố xuất hiện, bàn tay bí lực bị biển cả ăn mòn ngay lập tức, thậm chí còn lan tới bản thể của Lăng Hàn.

Lăng Hàn vội vàng chặt đứt bí lực, nhưng lực lượng ăn mòn không dừng lại, mà là tiếp tục đuổi theo hắn.

Ồ?

Lăng Hàn vội vàng lui lại, nhưng lực ăn mòn vẫn truy kích, giống như có ý chí đang khống chế.

- Mộng Hàm, nhanh hỗ trợ!

Trì Đáo kêu lên, nói, Lăng Hàn cũng vì hắn mới ra tay thăm dò.

Trì Mộng Hàm gật đầu, vừa muốn ra tay lại bị Lăng Hàn ngăn cản.

- Không nên ra tay, lực lượng ăn mòn là lực lượng quy tắc, không phải chúng ta hiện tại có thể chống lại!

Lăng Hàn nói ra, hắn là người ân oán rõ ràng, cần gì hãm hại đồng bạn của mình chứ.

- Vậy ngươi làm sao bây giờ?

Trì Mộng Hàm cau mày.

- Ta có biện pháp.

Lăng Hàn nói ra, sau đó hắn nhanh chân bỏ chạy.

Ách, đây là biện pháp của ngươi sao?

Trì Mộng Hàm và Trì Đáo nhìn nhau, tất cả đều im lặng.

Lăng Hàn chạy, lực lượng ăn mòn đuổi theo, giống như không tiêu diệt hắn thì không bỏ qua.

Huyết vụ nơi này quá dày, hắn chưa chạy xa, Lăng Hàn vượt qua tầm mắt của Trì Mộng Hàm và Trì Đáo, tâm niệm hắn vừa động, Hỗn Độn Cực Lôi Tháp bay ra khỏi thức hải và nghênh đón lực lượng ăn mòn.

Lăng Hàn không thừa nhận nổi lực lượng ăn mòn, thứ này liên quan tới quy tắc, nhưng Hỗn Độn Cực Lôi Tháp chính là Mẫu Kim tạo thành, là binh khí của Đại Đế, như vậy sợ gì quy tắc?

Lực lượng ăn mòn ập tới, Hỗn Độn Cực Lôi Tháp chấn động nhẹ, lôi đình và hỗn độn khí ập tới.

Mẫu Kim là tài liệu bất hủ.

Lực lượng ăn mòn bị ngăn cản, sau đó bị lôi đình và hỗn độn khí liên thủ tiêu diệt.

Lăng Hàn thở ra một hơi, hắn chỉ nhiễm một tia, lực lượng ăn mòn đã khủng bố như thế, nếu dùng thân thể vượt biển, chỉ sợ sẽ bị ăn mòn cặn bã không còn thừa.

Hắn quay lại, chỉ thấy Trì Mộng Hàm và Trì Đáo đứng tại chỗ chờ hắn.

- Ha ha, ngươi không có việc gì là tốt rồi.

Trì Đáo cười to, vỗ vỗ vai Lăng Hàn, hắn xoay người nói với Trì Mộng Hàm:

- Gia hỏa này không những thực lực yêu nghiệt, còn có đại khí vận, ta đề nghị ngươi gả cho hắn.

Trì Mộng Hàm trợn mắt nhìn hắn, tên tộc huynh này quá không đáng tin cậy.

- Đây chỉ là một ít nước biển ăn mòn mà thôi, lực lượng ăn mòn đã đáng sợ như vậy, nếu tiến vào biển sẽ gặp phải lực lượng thế nào?

Trì Đáo ho khan một tiếng, hắn kéo chủ đề trở về.

- Vừa rồi ta thử qua, ném một tảng đá ra ngoài, kết quả vừa lơ lửng trên mặt biển đã bị ăn mòn.

Hắn lại bổ sung một câu.

Nói cách khác, cho dù không chạm nước, muốn vượt biển cũng là chuyện không có khả năng.

- Xem ra, chỉ có thể chờ các đại lão trong cung điện đi ra.

Không tới hai ngày, những người phân tán đã lục tục quay lại, những người trẻ tuổi té xỉu trong cung điện cũng tỉnh lại và gia nhập hàng ngũ của bọn họ.

Đáng tiếc, hiện tại không còn Huyết Văn đạo thạch.

- Dân đen, có dám luận bàn với ta hay không?

Liễu Dật Minh cũng trở lại, hắn lại khiêu khích Lăng Hàn.

Lăng Hàn cười nói:

- Được, ngươi hoàn thành tiền đặt cược lúc trước đã.

Câu này đã làm Liễu Dật Minh đỏ mặt, hắn không dám nói ra lời.

- Ha ha, chỉ là một tên dân đen, dám vô lễ với Đế tộc, ai cho ngươi dũng khí như vậy?

Trong Liễu gia có một người đứng ra, hắn là Liễu Khai Tể.

Lăng Hàn cau mày:

- Đừng có một câu là dân đen, các ngươi chỉ ỷ vào tổ tiên ban cho, cũng không có cao quý tới mức nào.

Liễu Khai Tể hừ một tiếng, điềm nhiên nói:

- Chỉ bằng lời này ngươi đã chết một vạn lần!

Trì Mộng Hàm lại muốn khuyên can, ba tộc nhân Vạn Lôi Đế tộc lại đứng ra cản nàng.

Liễu Khai Tể cười lạnh, sau đó hắn xuất chưởng tấn công Lăng Hàn.

Hắn là Sinh Đan viên mãn, nhưng lực lượng nguyên thủy cao tới nhị thập bát trọng thiên, hoàn toàn không thua gì Phật tử Thích Vĩnh Minh.

Thích Vĩnh Minh cau mày, bởi vì Liễu Khai Tể không phải Đế tử của Vạn Lôi Đế tộc đã có lực lượng nguyên thủy không kém gì hắn, nếu Đế tử chính thức tới, hắn có thể ngăn cản hay sao?

Nhưng hắn là người có chí lớn, hắn muốn xung yếu kích Đế đạo, nếu không thể vô địch cùng giai, hắn dựa vào cái gì thành Đế?

Trong lịch sử chưa từng có Đại Đế nào yếu như vậy.

Lăng Hàn không sợ Thích Vĩnh Minh, tự nhiên cũng không sợ Liễu Khai Tể, hắn ra tay đón đánh.

Oanh! Oanh! Oanh!

Hai người kịch chiến, tuy lực lượng và chiến lực của Lăng Hàn yếu hơn rất nhiều, hắn còn có rất nhiều át chủ bài, sát khí trùng kích, Hỗn Độn Tiên Đan, màn sáng tinh thần, những thủ đoạn này có thể dùng một lát, tuy Liễu Khai Tể chiếm hữu ưu thế nhưng không thể thủ thắng.

Thậm chí, Lăng Hàn có bí lực vô tận ủng hộ, chỉ cần đánh thời gian đủ dài, thậm chí hắn có thể thay đổi cục diện và chuyển thành thắng lợi.

Bởi vậy, Liễu Khai Tể đánh nửa ngày cũng phải thu tay lại.

Tiếp tục đánh nữa sẽ đến phiên hắn bị động.

Sắc mặt Liễu Khai Tể rất khó nhìn, thiên kiêu Đế tộc, trong tình huống chiếm ưu thế cảnh giới rõ ràng nhưng không thể chiến thắng?

Mất mặt!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play