Lăng, Lăng Hàn!

Giờ khắc này, Phó Hỏa Dương ngây người.

Tình huống như thế nào?

Ta bị truyền tống đến nơi này, tại sao ngươi có thể theo sát tới đây?

Cho dù ngươi có thủ đoạn dò xét vạn dặm, nhưng khu vực lớn như thế, tại sao ngươi biết ta ở nơi này?

- Làm sao có thể là ngươi!

Phó Hỏa Dương kinh hô, hắn bị dọa thật sự.

Lăng Hàn cười nói:

- Vì cái gì không thể là ta? Cho phép ngươi chạy không cho phép ta đuổi theo sao?

Cũng không phải vấn đề chạy hay không, đuổi theo hay không, mà là ngươi không có khả năng đuổi theo ta.

Đương nhiên Phó Hỏa Dương không tin vận khí Lăng Hàn tốt như vậy, vừa vặn tìm ra của hắn chạy trốn. Hắn không nói hai lời, trực tiếp co chân bỏ chạy.

Lăng Hàn đuổi kịp, chiến lực bộc phát hoàn toàn và tấn công Phó Hỏa Dương.

Phó Hỏa Dương chống đỡ, thương thế của hắn không được trị liệu, theo thời gian trôi qua đang chuyển biến xấu, từ đó làm chiến lực của hắn giảm xuống, hắn làm sao có thể trở thành đối thủ của Lăng Hàn?

Mấy chiêu mà thôi, hắn bị “đánh chết” lần nữa, một vệt sáng cuốn hắn bay đi.

- Lần này, ngươi đi chỗ nào?

Lăng Hàn thì thào, thần thức mở ra, hắn dùng địa mạch tìm kiếm tung tích Phó Hỏa Dương.

- Tìm được.

Xèo, hắn lần theo địa mạch, thân thể hắn biến mất nhanh chóng.

Một bên khác, Phó Hỏa Dương vừa kết thúc truyền tống, hắn lập tức bỏ chạy, hắn không biết Lăng Hàn có thể đuổi theo hay không nhưng hắn không dám mạo hiểm.

Nhưng hắn chỉ chạy một đoạn đã nhìn thấy bóng người xuất hiện.

Lăng Hàn!

Quả nhiên, gia hỏa này lại tới.

- Phó Hỏa Dương, ngươi chạy cái gì?

Lăng Hàn nhanh chân đuổi theo, với trạng thái của Phó Hỏa Dương hiện tại, hắn không thể phát huy bao nhiêu tốc độ, hắn bị Lăng Hàn đuổi kịp.

Sau đó là hành hung một trận.

Kết quả không cần nói, chỉ qua vài chiêu, Phó Hỏa Dương bị “đánh chết” lần nữa, hắn lại biến mất không thấy gì nữa.

- Cho dù ngươi chạy một trăm lần thì ta vẫn có thể đuổi kịp, thẳng đến khi tiễn ngươi lên đường!

Lăng Hàn thì thào tự nói, lần này hắn tuyệt đối không buông tha đối phương.

Phó Hỏa Dương truyền tống hoàn tất, lần này, hắn không tiếp tục chạy.

Thiên tài như hắn không thiếu quả quyết, biết trốn cũng không có khả năng trốn được, cho nên biện pháp hữu hiệu nhất không phải chạy, mà là phản kích.

Hắn ôm cây đợi thỏ, chỉ cần Lăng Hàn xuất hiện, hắn sẽ đánh ra một kích lôi đình.

Vừa mới truyền tống ra, Lăng Hàn khẳng định bỏ bê phòng bị, chính là cơ hội xuất thủ tốt nhất.

Nếu có thể xử lý Lăng Hàn, hắn có thể giải quyết vấn đề đuổi giết, còn có thể báo thù.

Xèo, qua một lúc sau, quả nhiên Lăng Hàn lại xuất hiện.

- Chết!

Phó Hỏa Dương hét lớn một tiếng, hắn toàn lực công kích Lăng Hàn.

Một kích này, hắn đã sử dụng toàn lực ứng phó, hắn đánh ra một kích Đế thuật cực mạnh, thề phải xử lý Lăng Hàn.

Nhưng Lăng Hàn sẽ không phòng bị?

Bành!

Một kích này không thể đánh phá phòng ngự của Hỗn Độn Cực Lôi tháp, bị Hỗn Độn khí ngăn cản.

- Cái gì!

Phó Hỏa Dương không thể tưởng tượng nổi, hắn dùng Đế thuật công kích đánh Lăng Hàn không sẵn sàng, hiện tại hắn không phá được phòng ngự của đối phương?

- Phó Hỏa Dương, không quản ngươi đào tẩu bao nhiêu lần, cuối cùng vẫn khó thoát khỏi cái chết!

Lăng Hàn nói, hắn đã động sát ý thật sự.

Phó Hỏa Dương cắn răng, nói:

- Ngươi là ai? Ngươi là ai!

- Ta là đại gia của ngươi.

Lăng Hàn cười nói, hắn không có ý lộ thân phận

Phó Hỏa Dương vừa đánh vừa rút lui:

- Ta biết, Đinh Nhất không phải thân phận chân thật của ngươi. Thế nào, ngươi không dám gặp người sao? Thân phận chân thật của ngươi rất đê tiện, là con trai của kỹ nữ sao?

Hắn đang cố ý chọc giận Lăng Hàn, muốn Lăng Hàn bộc lộ thân phận chân thật.

Nhưng Lăng Hàn không mắc lừa, hắn chỉ xuất hai quyền.

Hai quyền đã “xử lý” Phó Hỏa Dương lần nữa.

Một lần, một lần, lại một lần, sắc mặt Phó Hỏa Dương càng ngày càng khó coi, hắn chỉ còn lại một cơ hội truyền tống cuối cùng, lại bị Lăng Hàn “xử lý” một lần, hắn không thể lại chết, nếu không sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.

- Đinh Nhất, kỳ thật giữa chúng ta không có thâm thù đại hận gì.

Hắn đổi chiến thuật lôi kéo và đồng tình:

- Không bằng, hóa thù thành bạn, ta là thiên kiêu Đế tộc, ngươi có bằng hữu như ta sẽ có được rất nhiều chỗ tốt.

Lăng Hàn bật cười:

- Phó Hỏa Dương, ngươi mới đi lăn lộn ngày đầu tiên hay sao, tại sao lại có thể nói ra lời ngây thơ như thế? Nếu bản thân ngươi muốn làm người thì đứng thẳng lên, dốc sức đánh một trận đi!

Nói nhảm, hắn mới không muốn chết.

Phó Hỏa Dương gầm thét:

- Không, ta là thiên kiêu Đế tộc, tương lai ta tất thành Thánh Nhân, không thể chết!

- Không có người nào không thể chết, huống chi là cặn bã như ngươi.

Lăng Hàn từ tốn nói:

- Ngươi muốn thành Thánh, chẳng phải đây là bất hạnh của thiên địa hay sao?

Bành!

Hắn lại đánh ra một quyền, đánh Phó Hỏa Dương truyền tống lần cuối cùng.

- Ngươi còn có thể truyền tống mấy lần?

Lăng Hàn tìm kiếm địa mạch, hắn nhanh chóng định vị Phó Hỏa Dương, thân thể biến mất và đuổi theo.

Lần này, Phó Hỏa Dương đã kinh hoàng thất thố.

Hắn không nắm chắc bài, không thể bảo vệ tính mạng của mình.

Lăng Hàn nhìn thấy thì hiểu ra, nói:

- Xem ra, chiêu số cứu mạng của ngươi đã dùng hết.

Phó Hỏa Dương tức giận, bản thân bị Lăng Hàn ép tới mức này.

Bảy cơ hội bảo vệ tính mạng, hắn lại bị Lăng Hàn đuổi kịp, không có lần nào bỏ chạy thành công.

Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?

Trong lòng của hắn suy nghĩ nhanh như tia chớp, hắn không nghĩ ra đối sách.

Giờ phút này, Phó Hỏa Dương cực kỳ tuyệt vọng, hắn cũng hối hận không gì sánh kịp.

Hắn không hối hận khi luyện chế Vạn Linh Huyết đan, cũng không phải hối hận bức bách Lăng Hàn, mà là không nhân dịp Lăng Hàn nhỏ yếu mà xử lý hắn.

Không có biện pháp, hắn tự nghĩ là truyền nhân Đế tộc, tu vi lại vượt xa, nằm mơ cũng không ngờ có một ngày bản thân bị Lăng Hàn dồn vào tuyệt địa.

- Đại gia ngươi vĩnh viễn là đại gia ngươi!

Lăng Hàn đã giết tới, hắn vận dụng Hỗn Độn Thần Lôi, hắn đánh một kích xuyên thủng ngực Phó Hỏa Dương, lần này đã đánh nát trái tim đối phương.

Phó Hỏa Dương hét lớn một tiếng, hắn bắt đầu thiêu đốt Tiên Đan, hắn muốn đánh cược lần cuối.

- Chết!

Lăng Hàn lại công kích, sát khí xung kích bộc phát, chỉ thấy Phó Hỏa Dương dùng hành động thiêu đốt Tiên Đan, hắn ngã xuống, sinh cơ biến mất.

Lăng Hàn không đồng tình chút nào, Phó Hỏa Dương tự tìm đường chết, hắn muốn dùng máu ngàn vạn sinh linh luyện chế Vạn Linh Huyết đan, chỉ riêng điểm này đã đủ giết hắn ngàn vạn lần.

Hắn nắm thi thể Phó Hỏa Dương lên, sau đó hắn quay về khu vực chiến trường.

Chiến đấu đã kết thúc.

- Tiểu Hàn tử!

Đại Hắc Cẩu chạy tới,

- Thế nào?

- Xử lý một tên.

Lăng Hàn gật đầu.

- Họ Phó?

- Ân!

- Tốt!

Đại Hắc Cẩu rất hưng phấn, nói:

- Cẩu gia đã trào lên quan hệ với đại lão hổ, đi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play