- Móa, còn có thể như thế?

Đại Hắc Cẩu gào to.

Nó đã kiểm tra vách tường nhưng không có dị thường gì, trong tay Lăng Hàn lại xuất hiện trận văn, nó có thể không giật mình hay sao?

- Đây là một cửa vào bị trận pháp che giấu.

Lăng Hàn nói:

- Theo ta suy tính, cho dù ta không phá giải, cửa vào sẽ tự hiện ra trong thời gian ngắn.

- Nó xuất hiện khi trận pháp bên ngoài biến mất?

Đại Hắc Cẩu nói.

Lăng Hàn gật đầu:

- Có thể như vậy.

Trận pháp núi Tử Minh là một thể, cho nên khi trận pháp bên ngoài biến mất, tất cả cơ quan cấm chế ở nơi này mất đi tác dụng.

- Đại đế truyền thừa, Cẩu gia đến rồi!

Đại Hắc Cẩu xoa xoa móng vuốt, nó rất hưng phấn:

- Tương lai Cẩu gia thành Đế làm Tổ, các phàm nhân sẽ run rẩy trước mặt Cẩu gia!

Lăng Hàn bật cười:

- Ngươi có thành Đế cũng là tiểu nhân đắc chí, ông trời bị đui mù rồi.

- Đi đi đi, tranh thủ thời gian phá trận.

Đại Hắc Cẩu phất móng vuốt, nó mặc kệ Lăng Hàn nói gì.

Trên tường xuất hiện cánh cửa ánh sáng.

- Tiểu Hàn tử, bên trong có nghi hiểm hay không?

Đại Hắc Cẩu hỏi Lăng Hàn.

Lăng Hàn mở hai tay ra, nói:

- Ta làm sao biết?

- Cẩu gia có biện pháp.

Đại Hắc Cẩu cầm một người trong Dưỡng Nguyên Hồ Lô ra ngoài, nó ném người này vào trong.

Xoát, tên xui xẻo kia bị ném vào nhưng không phát hiện cảnh tượng khủng bố như thân thể nghiền nát.

- Có lẽ không có vấn đề.

Đại Hắc Cẩu gật đầu.

Lăng Hàn cười ha ha, hắn bước vào cửa ánh sáng, chẳng những Hỗn Độn Cực Lôi tháp lơ lửng trên đỉnh đầu, hắn cũng mở màn sáng tinh thần bảo vệ bản thân.

Hắn vượt qua cánh cửa ánh sáng, ngay sau đó có lực lượng đáng sợ phun trào, xèo, hắn xuất hiện trên một hoang nguyên.

Người bị Đại Hắc Cẩu ném vào đang nằm trên mặt đất, hắn hôn mê bất tỉnh.

Lăng Hàn nhìn ra sau lưng, nơi này không có cửa ánh sáng.

Đây là truyền tống đơn hướng.

Hắn ý đồ liên hệ Đại Hắc Cẩu, nhưng phát hiện nơi này không có tinh võng.

Ân, đây cũng là bí cảnh ngăn cách.

Khó trách nhìn từ bên ngoài không thấy quần áo của Thiên Vũ Tôn Giả và đạo lữ của hắn, thì ra nơi này kết nối với không gian khác.

Lăng Hàn đi quan sát, quả nhiên, qua một lúc sau hắn nhìn thấy Đại Hắc Cẩu xuất hiện.

- Tiểu Hàn tử, đây là nơi nào?

Đại Hắc Cẩu hoảng sợ nói:

- A, đây là một cái bí cảnh?

- Đoán đúng.

Lăng Hàn gật đầu, hắn nhắm mắt quan sát địa mạch, hắn phát hiện địa mạch nơi này yếu đến mức thương cảm, ngay cả địa khí cũng ít ỏi.

Dường như nơi này thiếu cái gì đó..

Làm trận đạo tông sư, Lăng Hàn mẫn cảm phát hiện phiến thiên địa này thiếu thứ gì đó, nhưng cụ thể là cái gì thì hắn không nói ra được.

- Nhất định là cảnh giới của ta không đủ.

- Nhưng từ cảnh giới của ta hiện tại, thứ đó chính là thiên địa quy tắc.

- Nơi này thiếu thiên địa quy tắc.

- Trong tình huống bình thường, tại sao lại ít thiên địa quy tắc? Cho nên, nơi này có khả năng là tiểu thế giới do đại năng mở ra, cho nên đạo tắc không được đầy đủ.

Giống như Bạch Liên bí cảnh, người ở đó tu luyện cực nhanh nhưng thọ nguyên lại có hạn, Chân Ngã cảnh chính là cực hạn, không cách nào đột phá cao hơn.

Muốn nói công pháp đi, chỗ đó không thiếu công pháp cao cấp.

Cho nên nơi đó không có biện pháp xuất hiện Hóa Linh Chân Quân, chỉ có thể nói nơi đó thiếu thiên địa quy tắc tương ứng.

Lăng Hàn nói suy luận của mình cho Đại Hắc Cẩu nghe, Đại Hắc Cẩu gật đầu:

- Cho nên, bí cảnh đều là tiểu thế giới, từ đó có thể ngăn cách tín hiệu tinh võng.

- Đại khái là như vậy.

- Nếu không có đường lui, chúng ta tiếp tục đi tới?

- Ân!

Đại Hắc Cẩu thu người kia vào trong Dưỡng Nguyên Hồ Lô, sau đó đi bên cạnh Lăng Hàn.

- Năng lượng thiên địa của nơi này rất yếu, có lẽ không có khả năng xuất hiện cao thủ quá mạnh.

Đại Hắc Cẩu vừa đi vừa nói.

- Đúng rồi, ngươi có cơ hội tu ra Thập Đỉnh không?

Lăng Hàn đổi đề tài.

- Ai, không đùa.

Đại Hắc Cẩu lắc đầu, nói:

- Đã thử nửa năm, không có chút cơ hội nào. Ta nói Tiểu Hàn tử, cũng chỉ có biến thái như ngươi mới có thể tu ra Thập Đỉnh, Cẩu gia ta thì thôi đi, miễn miễn cưỡng cưỡng Cửu Đỉnh hợp nhất là tốt rồi.

Cửu Đỉnh hợp nhất chính là cấp bậc Đế tử, Đế nữ, hơn nữa cũng không phải mỗi một tên Đế tử Đế nữ đều có thể hợp đỉnh thành công, cho nên Đại Hắc Cẩu rất yêu nghiệt.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:

- Tốt, ta xem có thể giúp ngươi hợp đỉnh hay không.

Một người một chó đi trên cánh đồng hoang vu, tốc độ rất nhanh, qua nửa giờ đã đi hết bình nguyên, phía trước xuất hiện dãy núi liên miên bất tận, nơi đó có thảm thực vật màu xanh bao phủ, sinh cơ dạt dào.

- Cuối cùng đã nhìn thấy khí tức sinh mệnh, hù chết Cẩu gia, ta cho rằng nơi này là tử địa đấy.

Đại Hắc Cẩu vỗ ngực một cái.

Bọn họ vượt qua núi đá, nhìn thấy một tòa thành thị xuất hiện trong tầm mắt, bốn phía có tường thành vây quanh, bên ngoài tường thành còn có sông hộ thành, nhưng nước sông không phải dòng nước chảy xiết, mà là lôi đình màu xanh.

Rất trâu bò, có thể dùng lôi đình làm sông?

- Tiểu Hàn tử, nơi này không đơn giản, có khả năng có địa đầu xà.

Đại Hắc Cẩu nói.

- Ngươi cho rằng mình là cường long sao?

Lăng Hàn cười nói.

- Sai, chúng ta là mãnh long quá giang, bài sơn đảo hải.

Đại Hắc Cẩu nói khoác mà không biết ngượng.

Lăng Hàn lắc đầu, hắn đã sơ bộ nắm giữ địa mạch nơi này, mặc dù địa khí yếu ớt, hắn muốn thuấn di cần phí sức lực rất lớn, nhưng cuối cùng vẫn có thể sử dụng.

Địa mạch nơi này ít đến mức thương cảm, vẻn vẹn chỉ có mười mấy đầu, từ đó hạn chế “tầm mắt” của Lăng Hàn, bởi vì thần ý của hắn cần thông qua địa mạch kéo dài.

Bởi vậy, hắn thiếu hụt tri thức về bí cảnh, nếu không dùng thần thức quét qua, kết cấu của tinh thể sẽ nằm trong đầu của hắn.

- Chờ Cẩu gia một chút!

Đại Hắc Cẩu vội vàng đuổi theo.

Bọn họ nhanh chóng đi vào cửa thành, nơi này có một cầu treo thả xuống, có thể an toàn thông qua dòng sông sấm sét, có thể thấy rõ ràng, thỉnh thoảng có lôi đình phóng lên cao, thanh thế kinh người.

Nhưng Lăng Hàn cùng Đại Hắc Cẩu không đặt những việc này trong lòng, uy lực lôi đình chỉ đạt tới Trúc Cơ, cho dù bọn họ nhảy xuống tắm cũng không có gì.

Cửa thành có vệ binh, hơn nữa số lượng không ít.

- Dừng bước!

Có binh sĩ quát bảo bọn họ dừng lại.

Lăng Hàn cũng an tâm không ít.

Tiếng người, nghe hiểu được.

Lăng Hàn dừng lại, hắn hết sức phối hợp.

- Phí vào thành, mười đạo lệnh.

Tên lính kia nói.

A, đạo lệnh?

Với trí thông minh của Lăng Hàn, hắn đoán ra đạo lệnh chính là tiền tệ, hắn vừa đến làm gì có đồ chơi này?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play