Lăng Hàn cảm thấy tiếc nuối, hắn rất muốn đánh với Phó Hỏa Dương một trận, thật đáng tiếc, bị ngăn cản.

Hắn rất ít xuất hiện, dù sao đây chính là Đế tộc, nội tình quá thâm hậu, ngoài ra, hắn chỉ là người giả mạo, nếu bị người ta chú ý và quan sát tỉ mỉ, nếu bị nhận ra thân phận thì không tốt.

Mọi người đều bị cũng truyền tống tới nơi này, nhìn khắp nơi, có không ít người tỏa ra thần quang chói mắt.

Thiên tài thật nhiều.

Lăng Hàn chỉ liếc mắt nhìn, liền phát hiện rất nhiều nhân vật mạnh mẽ, chiến lực đều vượt qua thập ngũ trọng thiên.

Hơn nữa, hắn còn nhìn thấy vài gương mặt quen thuộc, ví dụ như Lữ Vĩnh Trường, Nghê Văn Bách, Uông Hoa Tàng.

Mọi người đều chào hỏi lẫn nhau, có mấy người quá bất phàm nên tạo thành vòng tròn nhỏ hẹp chung quanh mình.

Cho dù là Lữ Vĩnh Trường, Nghê Văn Bách, Uông Hoa Tàng hay là Phó Hỏa Dương, bên người đều có một đám người vây quanh, Lăng Hàn là ngoại lệ, bên người hắn chỉ có con trâu đen.

- Tiểu tử, nhân duyên của ngươi quá kém?

Đại Hắc Cẩu hèn mọn nói một câu.

Lăng Hàn cười ha ha:

- So với ngươi, nhân duyên của ta rất tốt.

Nhìn những người này, có mấy người tạo thành vòng tròn lớn nhất.

Lăng Hàn không cần chăm chú dò hỏi tin tức, chỉ cần nghe một chút đối thoại của bọn họ thì hắn biết thân phận của bọn họ.

Chu Thừa Vận, từng là đệ nhất Chú Đỉnh tại Nam Thiên vực, bây giờ đã bước vào Sinh Đan, có người nói đối phương vừa bước vào Sinh Đan đã có lực lượng tứ trọng thiên, cường đại đến mức bất khả tư nghị.

Trúc Nghi Tu, Sinh Đan Cảnh bài danh thứ tư tinh võng, có người nói chiến lực đã đạt tới nhị thập tứ trọng thiên, là Sinh Đan đệ nhất nhân Đông Thiên vực.

Dịch Viện Dung, Sinh Đan Cảnh bài danh thứ ba tinh võng, là Sinh Đan đệ nhất nhân Tây Thiên vực.

Sa Dương, Sinh Đan Cảnh bài danh thứ tư tinh võng, Sinh Đan thứ hai Nam Thiên vực.

Nơi này chỉ thiểu Sinh Đan Cảnh đệ nhất nhân, hơn nữa người đó là thiên tài Nam Thiên vực, tên là Tỉnh Hạo, không biết xảy ra chuyện gì, Đông Lâm Đế tộc đã phái người phát thiếp mời cho hắn nhưng không tìm thấy người.

Có khả năng Tỉnh Hạo đang thăm dò di tích cổ ngăn cách tín hiệu tinh võng, cũng có khả năng đang bế quan cấp độ sâu nên không xuất hiện.

Những thiên tài này đi cùng người hộ đạo, người hộ đạo thấp nhất cũng là Hóa Linh Chân Quân, hiện tại bọn họ đều lui ra ngoài, cũng không có tham dự vào, lưu lại cơ hội cho thanh niên tán ngẫu với nhau.

Đông Lâm Đế tộc cử hành Thiên Kiêu hội, vì sao hấp dẫn người ta như thế?

Có thể tu được bí thuật là một chuyện, nhưng đây là cơ hội khuếch đại vòng tròn xã giao với các thiên kiêu, nơi này có người nào không phải thiên kiêu đỉnh cấp, thậm chí còn có truyền nhân Đế tộc, có một ít người quá vô danh nên không ai biết mà thôi.

Muốn ngồi lên đại vị chưởng giáo cũng không chỉ cần thực lực mạnh là đủ, còn phải có vòng xã giao đủ lớn.

Chính vì nguyên nhân này, các thiên kiêu mới chạy tới như xua vịt, bằng không, chỉ bằng cơ hội hợp tu bảo thuật với Trì Mộng Hàm, người có thực lực không đủ chạy tới đây làm gì?

Hiện tại chính là cơ hội kết giao hữu nghị tốt nhất, đương nhiên mọi người sẽ dành thời gian tham gia.

Nhưng mà sau khi hình thành vòng tròn như thế sẽ có vài người cô đơn, ví dụ như Lăng Hàn, bên cạnh hắn chỉ có một con trâu đen, mà ở cách đó không xa cũng có một thanh niên đang đứng một mình, hắn có dáng vẻ rất lười biếng.

Lăng Hàn nhìn thoáng qua, cảm giác đầu tiên chính là người này quá bình thường, làm cho hắn vừa nhìn sẽ quên đi.

Thế nhưng, nếu là người bình thường sẽ được Đế tộc mời hay sao?

Như vậy hắn rất bất phàm, ngay cả Lăng Hàn cũng không nhìn ra hắn lợi hại thế nào.

Lăng Hàn phát động đồng thuật nhìn sang, hắn kinh ngạc khi phát hiện thanh niên này là một cái đỉnh đồng, trong cơ thể có tiên diễm khủng bố đáng sôi trào, nếu một khi bùng nổ có thể hủy thiên diệt địa.

- Đinh huynh, rình coi như này là không tốt.

Thần ý của người trẻ tuổi kia rất nhạy cảm, hắn nhìn sang Lăng Hàn, khóe miệng còn nở nụ cười lười biếng.

Lăng Hàn cười nói:

- Ngươi biết tên của ta, ta không biết ngươi, như vậy không công bằng đâu.

- Ha ha!

Thanh niên kia cười lớn, sau đó nói:

- Tại hạ tên là Thân Ngọc Đường.

Lăng Hàn suy nghĩ một chút, hắn không nhớ có thế lực lớn nào có họ “Thân”, chẳng qua cũng không sao, hắn kết giao bằng hữu chưa bao giờ quan tâm bối cảnh của đối phương.

- Thân huynh.

Hắn ôm quyền.

Đại Hắc Cẩu xông tới, nói:

- Ngươi gặp qua Trì Mộng Hàm chưa?

Thân Ngọc Đường lắc đầu:

- Chưa từng.

- Đều nói nàng là mỹ nữ đứng thứ ba tinh không, thật muốn gặp một lần, rốt cuộc nàng đẹp như thế nào.

Đại Hắc Cẩu nói ra.

Thân Ngọc Đường bật cười:

- Đinh huynh, thú sủng của ngươi thật thú vị.

- Ta không phải thú sủng, tiểu tử này mới là nhân sủng của ta!

Đại Hắc Cẩu tức giận thở hổn hển.

Cùng lúc đó, cũng có cường giả Đông Lâm Đế tộc đứng ra bảo mọi người chuẩn bị, sắp sửa tiến hành phân tổ, tiến hành sàng chọn lần đầu tiên.

Quá nhanh rồi.

Cũng không có biện pháp, Đế tộc đã đưa ra quyết định, còn ai dám nói gì?

Phân chia tổ bắt đầu thật nhanh, mỗi mười người làm một tổ.

- Kiểm tra vòng thứ nhất chính là xem vận khí các vị tiểu hữu.

Đông Lâm Đế tộc phái ra một lão giả Giáo Chủ, hắn đã đủ trấn áp tràng diện, những người hộ đạo kia rất cung kính.

Vận khí?

- Vận khí cũnglà một phần của thực lực, thậm chí còn là thứ trọng yếu nhất.

Tên Giáo Chủ nói ra.

Việc này làm các thiên tài lắc đầu, làm sao có thể chứ?

Ngộ tính, nỗ lực, cơ duyên mới là trọng yếu nhất, chỉ có vận khí thì có thể làm gì?

Lão Giáo Chủ cười nhạt:

- Lão phu nói tối trọng yếu, đương nhiên là nhắm vào thiên tài các ngươi. Khi các ngươi có cơ hội bước vào Tứ Cực Cảnh, các ngươi sẽ phát hiện muốn thành Thánh, thứ các ngươi cần nhất không phải nỗ lực và thiên phú, mà là vận khí.

- Mà muốn thành Đế phải tụ tập khí vận trong thiên hạ.

Ách, nghe lão Giáo Chủ nói như thế, mọi người vô lực cãi lại.

Quả thực, trong điều kiện tiên quyết có đủ thiên phú, nỗ lực, vận khí sẽ biến thành thứ trọng yếu nhất.

- Cho nên, cửa ải đầu tiên là vận khí.

Lão Giáo Chủ nối:

- Các ngươi mười người một tổ, luân lưu rút thăm, người nào rút được chữ quá quan trên đó, người đó sẽ tiến vào vòng kế tiếp.

Còn có thể chơi như vậy?

Mọi người phản đối theo bản năng, việc này không có quan hệ tới thực lực, với võ giả, thức quan trọng nhất là gì?

Thực lực!

Thực lực của người nào mạnh, người đó có thể xưng vương.

Nhưng bây giờ thì sao, có Trúc Cơ, Chú Đỉnh và Sinh Đan pha trộn cùng một tổ, việc này vô cùng có khả năng cường giả Sinh Đan Cảnh bị chính là Trúc Cơ loại bỏ.

- Lão phu đã nói, thiên phú và nỗ lực, các ngươi đều là nhân tuyển tốt nhất, bằng không các ngươi không thể thu được thiếp mời. Cho nên, hiện tại các ngươi phải so đấu vận khí với nhau.

Lão Giáo Chủ nói.

Cũng không để ý mọi người nghĩ như thế nào, hắn vung tay lên, khảo hạch bắt đầu.

Mọi người bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là đi rút thăm.

Có người nào dám cố chấp nói lý với Đế tộc hay sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play