Lăng Hàn tránh né mấy chiêu đầu tiên.

Người Trình gia cho rằng đây là việc đương nhiên.

Chỉ là Sinh Đan sơ kỳ dựa vào cái gì có thể đối kháng bọn họ?

- Tiểu tử, ngươi thúc thủ chịu trói tốt đi, tránh ăn nhiều đau khổ.

Trình Đông Binh nói ra, lần này thực sự mười phần chắc chín, Lăng Hàn bị vây trong trận pháp, hắn không thể trốn thoát.

- Phải không?

Lăng Hàn lắc đầu, hắn nhìn chằm chằm một tên Sinh Đan cảnh, sau đó giết tới.

- Vọng tưởng!

Trình Vụ cười lạnh một tiếng, hắn đi tới ngăn chặn

Lăng Hàn cười cười, hắn vung quyền tấn công.

Bành!

Hai người đấu nhau, sắc mặt Trình Vụ thay đổi, uy lực một quyền Lăng Hàn của mạnh đến mức đáng sợ, hắn bị đẩy lui về phía sau.

Đương nhiên, Lăng Hàn lui càng nhiều.

Làm sao có thể?

Sinh Đan sơ kỳ mà thôi, tại sao có được chiến lực thập trọng thiên trở lên, Lăng Hàn gần như có thể so sánh với hắn?

Lăng Hàn quay người trở lại, hắn vung quyền tấn công mục tiêu lúc trước.

Ầm, Lăng Hàn đánh trúng người kia, mặc dù người nọ là Sinh Đan hậu kỳ nhưng chiến lực chỉ đạt tới thất trọng thiên, làm sao có thể địch nổi, cho nên bị một quyền của hắn đánh nổ tại chỗ.

- Không!

Sáu Sinh Đan Trình gia cùng hét lớn.

Rõ ràng là bắt rùa trong hũ, tại sao lại bị Lăng Hàn giết một người, bọn họ có thể tiếp nhận sự thật này hay sao?

- Giết thật tốt, giết thật hay, giết rất tuyệt.

Đại Hắc Cẩu cười nói.

- Con trâu đê tiện, giết ngươi trước!

Trình Đông Binh nhịn không được, hắn lập tức tấn công Đại Hắc Cẩu.

Nhưng hắn vừa hành động đã phát hiện Lăng Hàn đã ngăn cản mình, tốc độ nhanh đến mức hắn không thể nhìn thấy.

Oanh, Lăng Hàn vung quyền tấn công.

Lực lượng như thiên địa sụp đổ, hắn trúng một quyền và cảm thấy đầu óc tối tăm.

Lăng Hàn nhắc chân đá Trình Đông Binh về phía Đại Hắc Cẩu:

- Giao cho ngươi.

- Được, xem ta thu thập hắn thế nào!

Đại Hắc Cẩu tiếp người, nó cười rất vui vẻ.

Sắc mặt năm người Trình Vụ trắng bệch, rốt cuộc bọn họ đã biết Lăng Hàn đến đây không cần cao nhân tọa trấn, mà là thực lực của bản thân hắn đã mạnh tới mức nghiền ép Trình gia.

Xong rồi, bọn họ mở trận pháp là có ý ngăn cản Lăng Hàn chạy trốn, nhưng còn bây giờ thì sao? Trận pháp biến thành lồng giam vây khốn bọn họ.

- Đều nói các ngươi là cặn bã, các ngươi còn không tin.

Lăng Hàn thản nhiên nói:

- Ta ở Chú Đỉnh đã không sợ các ngươi, hiện tại, giết các ngươi dễ như trở bàn tay.

Nội tâm năm người Trình gia không phục, nếu ngươi không sợ, tại sao bỏ trốn?

Trên thực tế, Lăng Hàn không phải tránh bọn họ, mà là Phó Hỏa Dương.

- Hiện tại, các ngươi chịu chết đi!

Lăng Hàn cường thế xuất thủ.

- Liên thủ ngăn trở hắn, sau đó xin Phó thiếu trợ giúp.

Trình Vụ nói.

Mặc dù tuổi tác của hắn nhỏ nhất nhưng tu vi lại là cao nhất, hơn nữa hắn là thiên tài duy nhất của Trình gia có thể đột phá Chân Ngã cảnh, bởi vậy hắn có tác dụng như định hải thần châm, có thể giúp mọi người bình tĩnh lại.

Bốn người khác đều gật đầu, chỉ cần có thể ngăn chặn Lăng Hàn, như vậy chờ Phó Hỏa Dương đến đây, vấn đề sẽ được giải quyết.

Bọn họ liên thủ ngăn cản Lăng Hàn.

Oanh! Oanh! Oanh!

Song phương va chạm với nhau, dư lực chấn động làm người Trình gia kêu thảm thiết, đây chính là chiến đấu cấp bậc Sinh Đan, Chú Đỉnh bình thường không thể thừa nhận nổi.

Lăng Hàn có ý thử uy lực của Hỗn Độn Tiên Đan, hắn lao lên tấn công năm tên Sinh Đan cảnh.

Lúc này sắc mặt năm người kia thay đổi, chiến lực giảm mạnh.

Lăng Hàn lao về phía Trình Vụ, hắn xuất ra một quyền.

Bành!

Trình Vụ vội vàng ngăn cản, hai người đấu với nhau, Trình Vụ bị đánh bay ra ngoài, hắn không thể ngăn cản nổi.

Lăng Hàn cười vui vẻ, chiến lực của Trình Vụ bị suy yếu ba trọng thiện.

Bởi vì đối phương là Sinh Đan viên mãn, nếu cảnh giới tương đương hoặc không bằng Lăng Hàn, vậy thì không phải suy yếu ba trọng thiên, mà là phải quỳ xuống mặt đất, có khả năng nằm sát mặt đất.

Lăng Hàn rất hài lòng với kết quả như vậy, tương đương chiến lực của hắn tăng lên ba trọng thiên, cho dù gặp được Phó Hỏa Dương, hắn cũng có lực đánh một trận.

Nhưng năm người Trình gia lại sợ hãi tận xương tủy.

Làm sao bây giờ, tại sao đối thủ mạnh như vậy?

Trình Vụ cắn răng:

- Ta không tin!

Nhưng hắn là Sinh Đan viên mãn, chiến lực đạt tới thập nhị trọng thiên, so với Sinh Đan viên mãn bình thường, hắn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, hắn bây giờ không phải đối thủ của Lăng Hàn, hắn bắt đầu hoài nghi nhân sinh.

Cùng là thiên tài, tại sao lại có chênh lệch lớn như thế?

- Thì tính sao?

Lăng Hàn từ tốn nói, hắn bắt đầu đại khai sát giới.

Bành! Bành! Bành!

Không ai có thể ngăn cản quyền pháp của hắn, chỉ ba quyền, ba Sinh Đan cảnh củaTrình gia bị hắn đánh chết.

Giết Sinh Đan như làm thịt gà.

Hiện tại Sinh Đan cảnh Trình gia chỉ còn hai người, bọn họ sợ hãi tận xương tủy.

- Không!

Trình Đông Binh cũng tỉnh lại, hắn bị Đại Hắc Cẩu giẫm dưới chân, lại tận mắt nhìn thấy tộc nhân Sinh Đan cảnh bị Lăng Hàn chém giết như quét rác, mí mắt của hắn như nứt ra.

Đồng thời, hắn rất hối hận, vì cái gì chỉ lo lấy lòng Phó Hỏa Dương.

Kết quả thì sao?

Còn chưa vuốt mông ngựa Đế tộc đã rước lấy địch nhân có thể tiêu diệt Trình gia.

Hiện tại cho dù Phó Hỏa Dương xuất hiện ngăn cơn sóng dữ thì thế nào?

Trình gia đã mất đi năm Sinh Đan, không biết cần bao nhiêu năm mới có thể khôi phục nguyên khí.

Kế tiếp, hắn đã tuyệt vọng.

Nghe một tên tộc nhân nói:

- Không thể liên lạc với Phó thiếu.

Không quản Phó Hỏa Dương đóng liên tiếp khí hay hắn tiến vào bí cảnh che đậy tín hiệu tinh võng, tóm lại, Phó Hỏa Dương không tới cứu vớt bọn họ.

Lúc này, sắc mặt người Trình gia như tro tàn.

Làm sao bây giờ?

- Mở trận pháp, có thể đào tẩu bao nhiêu người thì bao nhiêu.

Trình Vụ thông qua thần thức truyền âm mói ra, nếu không có trận pháp áp chế, bọn họ có thể chạy trốn.

Hiện tại hắn chỉ có thể liều mạng ngăn cản Lăng Hàn tranh thủ cho tộc nhân mở trận pháp.

Lăng Hàn cười một tiếng, hắn tiếp tục xuất thủ, hắn sử dụng Đồ Thần thuật, một kích mà thôi, Trình gia lại mất một tên Sinh Đan cảnh.

Hiện tại Trình gia chỉ còn hai Sinh Đan, hơn nữa một trong đó rơi vào trong tay Đại Hắc Cẩu, trên thực tế cũng chỉ còn lại có một mình Trình Vụ mà thôi.

- Chúng ta nhận thua.

Trình Vụ cắn răng nói:

- Các hạ, xin tha cho ta con đường sống.

- Được, quỳ xuống nói xin lỗi!

Đại Hắc Cẩu kêu lên.

Lăng Hàn không nói gì, hắn đứng chắp tay.

Trình Vụ do dự một chút, hắn lập tức quỳ xuống.

Đại trượng phu co được dãn được.

- Cháu trai thật ngoan.

Đại Hắc Cẩu cười nói.

Trình Vụ đỏ mặt như máu, hắn cảm thấy vô cùng nhục nhã, hắn áp chế lửa giận nói với Lăng Hàn:

- Hiện tại ngươi hài lòng chưa?

- Hài lòng cái gì?

Lăng Hàn kinh ngạc.

Trình Vụ vừa giận vừa sợ:

- Ngươi không phải nói ta quỳ xuống thì thả Trình gia con đường sống sao?

- Đần độn, đó là ta nói.

Đại Hắc Cẩu cười bỉ ổi và nói:

- Liên quan gì tới huynh đệ của ta?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play