Theo như lời của Lăng Hàn, trận chiến này không đáng kể, hắn hoàn toàn không đặt trong lòng, ban đêm ngủ rất an ổn, ngày thứ hai khi mặt trời bắt đầu lên cao, hắn tu luyện nửa giờ, lúc này mới đi ra.

Chuyện này quá đơn giản, bởi vậy Lăng Hàn không bảo Nữ Hoàng, Hổ Nữu chạy tới xem cuộc chiến, chỉ đi đánh một người mà thôi, có gì đáng chú ý chứ?

Hắn đi tới khu đất ước chiến, lúc này Lục Kỳ đã đến, hắn ngồi xếp bằng trên mặt đất, một thanh kiếm nằm ngang trên hai đầu gối của hắn, Lục Kỳ nhắm mắt lại như nhập định.

Dù sao Sinh Đan cảnh cũng là Sinh Đan cảnh, sau khi Lăng Hàn xuất hiện, hắn đã có phản ứng, hắn nhìn sang Lăng Hàn.

Hắn vừa mở mắt ra, sát khí sáng rực như sao trời.

Hắn quá hận Lăng Hàn, thời điểm ở Bạch Liên bí cảnh, Lăng Hàn đùa giỡn hắn như xiếc khỉ, sau đó còn đánh hắn ra khỏi bí cảnh, làm hại hắn không tìm được vật chất thần tính và tiên hà.

Rất tốt, đối phương còn chưa đột phá Sinh Đan, cho dù Cửu Đỉnh hợp nhất thì như thế nào, có thể đền bù chênh lệch cảnh giới hay sao?

Hơn nữa Lục Kỳ hắn còn là thiên kiêu đỉnh cấp.

- Không thể không nói, cách làm người của ngươi rất đáng ghét nhưng lại can đảm lắm.

Lục Kỳ nói ra, trong lời nói mang theo ngạo khí.

Tất cả mọi người cho rằng, Lục Kỳ không nói quá lời, Sinh Đan cảnh đối mặt Chú Đỉnh, chẳng lẽ cần phải cẩn thận từng chút một hay sao?

- Tướng bên thua vẫn còn dũng khí khiêu chiến ta, ta cũng phải bội phục da mặt dày của ngươi.

Lăng Hàn cười nói.

Hắn nói câu này chẳng khác gì ném viên đá vào mặt hồ tĩnh lặng.

- Cái gì, Lục Kỳ từng thua Lăng Hàn?

- Nghe nói đúng thế, hắn bị Lăng Hàn đánh tới mức phải bóp nát lệnh bài rời khỏi Bạch Liên bí cảnh, hắn còn không vào được Ma Nguyên vực.

- Tê, đúng là thảm.

- Nói cách khác, Lục Kỳ là bị ép đột phá Sinh Đan?

- Đương nhiên, không chiếm được vật chất thần tính, cũng không có tiên hà, Cửu Đỉnh đã chấm dứt, không đột phá còn làm gì?

Có người biết tình huống nói ra chân tướng, lúc này rất nhiều người xôn xao, thì ra Lục Kỳ thua Lăng Hàn trong bí cảnh, từ đó Lục Kỳ bỏ lỡ cơ duyên to lớn.

Hiện tại Lục Kỳ đã là Sinh Đan cảnh, đủ để rửa sạch nhục nhã.

Sắc mặt Lục Kỳ âm trầm, hắn rút kiếm chỉ vào Lăng Hàn:

- Ra tay đi, ta chấp ngươi ba chiêu.

Lăng Hàn mỉm cười:

- Ngươi chấp ta ba chiêu thật sao?

- Nói nhảm.

Lục Kỳ cao ngạo, Lăng Hàn chỉ là Chú Đỉnh, đừng nói chấp ba chiêu, cho dù chấp ba trăm chiêu thì thế nào? Nhưng hắn lại không muốn chấp ba trăm chiêu, bởi vì như thế là quá lâu.

- Được rồi.

Lăng Hàn gật đầu, hắn lao lên phía trước và xuất quyền.

Oanh, lực lượng đáng sợ bộc phát, chiến lực vượt qua cấp độ vốn có của Chú Đỉnh.

Lục Kỳ sợ hãi, hiện tại hắn muốn trốn tránh cũng không kịp, hắn vội vàng đưa tay ngăn cản công kích của Lăng Hàn.

Ầm!

Trúng một kích này, thân thể hắn bị đẩy lùi về phía sau, hắn vẽ ra một vết tích thật dài trên mặt đất.

Cái gì!

Hắn sợ hãi, Lăng Hàn thật sự là Chú Đỉnh hay sao?

Cửu Đỉnh hợp nhất khủng bố như vậy thật sao?

Hắn vô cùng ghen ghét, bởi vì hắn tin tưởng vào thiên phú của mình, nếu hắn có thể tiến vào trong Hắc Thiên miếu, người được Chuẩn Đế Đa Gia chọn trúng không phải là Lăng Hàn, mà là hắn.

Tất cả là do Lăng Hàn cướp đi cơ duyên của mình!

A!

Hắn vô cùng phẫn nộ, hắn lao về phía Lăng Hàn, hắn cũng quên đi việc chấp ba chiêu.

Oanh, oanh, oanh, Lục Kỳ thi triển tất cả lực lượng Sinh Đan cảnh, lửa giận như hóa thành thực chất, hắn như hóa thân thành một ma thần.

Đáng tiếc, mọi người đều kinh ngạc trước thực lực của Lăng Hàn, da đầu mỗi người tê dại.

Trời ơi, đây là quái vật gì thế, không chờ Chú Đỉnh có thể đối kháng Sinh Đan.

Đương nhiên Lăng Hàn không sợ đấu với Lục Kỳ, sau khi giao thủ vài chiêu, hắn đã hiểu rõ chiến lực của Lục Kỳ.

Lực lượng của Lục Kỳ chỉ đạt tới nhị trọng thiên, hắn còn yếu hơn Phong Kế Hành rất nhiều.

Không có biện pháp, ai bảo Lục Kỳ không lấy được chỗ tốt trong Bạch Liên bí cảnh, ví dụ như vật chất thần tính, ví dụ như tiên hà, cho nên, cùng là Sinh Đan sơ kỳ, lực lượng của hắn khẳng định không bằng Phong Kế Hành.

Quá yếu, không có một chút tính khiêu chiến nào.

Lăng Hàn lắc đầu, hắn không thi triển tiên thuật, hắn chỉ dùng bí lực đấu với Lục Kỳ.

Cái, cái gì?

Có cần kỹ pháp hay không, người nào cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, nhìn thấy Lăng Hàn chỉ dùng khí lực bản thân va chạm với Lục Kỳ, đây là việc làm rất nhiều người khiếp sợ.

Lục Kỳ không dám tin vào mắt mình, trong mắt hắn xuất hiện một ít mơ hồ.

Đây chính là uy lực hợp đỉnh sao?

Không, nhất định là Lăng Hàn đạt được rất nhiều chỗ tốt trong bí cảnh, từ đó hắn hợp đỉnh mới mạnh như vậy.

Lục Kỳ càng hâm mộ, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, hắn đã dùng toàn lực, cũng vận dụng kỹ pháp Thánh cấp tấn công Lăng Hàn.

Hắn không tin Chú Đỉnh có thể cường đại đến mức địch nổi Sinh Đan, cho dù hắn đã lĩnh giáo sự lợi hại của Lăng Hàn.

- Kỹ pháp Thánh cấp sao?

Lăng Hàn lắc đầu, cho dù hắn bạo phát đi chăng nữa, chiến lực của Lục Kỳ chỉ đạt tới ngũ trọng thiên, đối phương không thể ép hắn sử dụng lực lượng chân chính.

Ai, thật thất vọng.

Lăng Hàn tùy ý vung quyền, hắn công kích rất tùy ý nhưng đều dễ dàng hóa giải công kích của Lục Kỳ.

Tiếng nghị luận chung quanh càng ngày càng thấp, cuối cùng tất cả mọi người đều dùng ánh mắt sùng bái nhìn Lăng Hàn.

Lăng Hàn tuyệt đối là Chú Đỉnh mạnh nhất, nói không chừng, tương lai hắn chính là Thánh Nhân!

Thánh Nhân đấy, cho dù đi tới Đế tộc cũng được đối đãi trọng thị, đây là lực lượng mạnh nhất thiên địa hôm nay.

Thậm chí, nếu như thiên địa cho phép, Lăng Hàn có khả năng xung kích Tổ Vương.

Oanh!

Lăng Hàn không kiên nhẫn hơn được nữa, hắn xuất quyền đánh Lục Kỳ bay ra xa.

- Về sau nhìn thấy ta nhớ đường vòng.

Hắn lên tiếng, nơi này là Thánh Địa nên hắn không tiện giết người, bằng không, Lục Kỳ ba phen mấy bận nổi lên sát ý với hắn, hắn tuyệt đối không bỏ qua cho Lục Kỳ.

Lục Kỳ không xông lên phía trước, một quyền của Lăng Hàn vừa rồi đánh khí huyết toàn thân hắn sôi trào, khó chịu đến cực điểm.

Hắn cũng biết, cho dù chênh lệch đại cảnh giới, Lăng Hàn vẫn mạnh hơn hắn.

Hắn có cảm giác muốn chết.

Lăng Hàn quay người rời đi.

Không ai nghĩ tới lần luận bàn này sẽ kết thúc như vậy.

Mọi người bắt đầu nghị luận với nhau, bọn họ liên tục than thở, không có ai tiếp tục nhìn Lục Kỳ.

Lục Kỳ siết chặt nắm đấm, đôi mắt nhắm lại, lời của mọi người như đâm vào tai hắn.

Hắn thề, hắn nhất định phải báo thù, bằng không vừa nghĩ tới gương mặt Lăng Hàn, hắn có cảm giác ai đó cầm dao khoét vào tim mình.

Lục Kỳ lặng lẽ rời đi, không ai chú ý tới một kẻ thất bại, cho dù hắn vẫn là thiên kiêu đỉnh cấp.

Đây chỉ là một việc nhỏ trong Cửu Dương Thánh Địa, hoạt động chiêu sinh của bọn họ vẫn được tiến hành, lần chiêu sinh thứ tư mở ra.

Thời điểm lần thứ ba, đó là thời điểm Bạch Liên bí cảnh mở ra, cho nên chất lượng tuyển nhận đệ tử hơi thấp, nhưng lần này lại có một ít mãnh nhân và mỹ nữ xinh đẹp gia nhập.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play