Lăng Hàn cũng tiến vào hốc cây.

Bốn phía đen kịt, đưa tay không nhìn thấy năm ngón tay.

Cũng không phải thị giác không nhìn thấy, hơn nữa thần giác cũng tối tăm, cho dù thả thần thức ra ngoài cũng vô dụng, cũng không nhìn thấy cái gì, không cảm ứng được cái gì, giống như bản thân mình biến thành mù lòa.

Còn tốt, cái động này rất lớn, giang hai tay là có thể sờ hai bên đầu tường, đỉnh đầu cũng không cao, chỉ cần khom lưng là có thể tiến lên, hắn chỉ cần lần theo bờ tường là được, trong lòng đang đếm thầm.

Đi một hồi, phía trước dần dần sáng ngời.

Hắn lại đi, phía trước xuất hiện gian phòng.

Gian phòng này rất lớn, hơn nữa cũng không phải là cuối cùng, phía trước còn có đường, hiện tại lại có rất nhiều người đang đứng tại đây.

Bởi vì nơi này lại có âm hồn, nhưng số lượng cực ít, chúng đang phiêu đãng khắp nơi

Có Sinh Đan cảnh lao ra đánh nhau, nhưng những âm hồn này rất cường đại, một Sinh Đan cảnh không thể đánh lại, nhất định phải có mấy người liên thủ mới được.

Cát Tường Thiên cũng không có cách tiến nào, siêu độ thuật của nàng nhằm vào số lượng nhiều, có tác dụng với những âm hồn thực lực yếu hơn nàng mới là tốt nhất, nhưng bây giờ số lượng âm hồn không nhiều nhưng cá thể cường đại, cho nên siêu độ thuật của nàng không có tác dụng.

Không có biện pháp, chỉ có thể tiến lên.

Các Sinh Đan cảnh cùng xuất thủ, mỗi năm sáu người liên thủ đối phó một con âm hồn, ngược lại Sinh Đan cảnh nơi này rất nhiều, hoàn toàn có thể phân nhau ra.

Bỏ ra thời gian rất dài, bọn họ cũng đi vào một gian phòng rất lớn, sau đó đi vào gian phòng kế tiếp.

Đi vào, tất cả mọi người cảm thấy hoa mắt, bọn họ nhìn thấy núi đao biển lửa, nhìn thấy vô số sinh linh đang tiếp nhận hành hình, bọn họ có cảm giác cảm động lây.

Thật nhiều người đang gào to, hơn nữa còn ôm đầu bò lăn lộn trên mặt đất, không hề có phong thái cường giả.

Lăng Hàn cảm thấy thần thức dao động, hắn vội vàng dùng ý chí kiên định bảo vệ tâm thần.

Chỉ chốc lát, những hình ảnh này biến mất.

Mọi người cũng nhìn rõ cảnh tượng nơi này, có không ít người hít khí lạnh, trong nội tâm sinh ra cảm giác lạnh lẽo.

Đây quả thật là Tu La Địa Ngục!

Khắp nơi đều là hình cụ, trên những hình cụ kia đều có một người chịu hình, tự nhiên đã sớm chết đi, bọn họ lại tỏa ra oán khí bất diệt làm người ta phát điên.

Bạch Liên bí cảnh cách mỗi trăm vạn năm mới có thể mở ra một lần, cho nên nơi này đã phủ bụi ít nhất mấy trăm vạn năm, thậm chí thời gian còn dài hơn, nhưng nhìn những thi thể này vẫn còn máu tươi nhỏ xuống.

Việc này quá khó hiểu, thi thể nhỏ máu, mấy trăm vạn năm không hết?

- Đây đều là Thánh Nhân!

Cát Tường Thiên lên tiếng:

- Hoặc là nói, bọn họ từng là Thánh Nhân!

Phốc!

Lập tức, tất cả mọi người khiếp sợ.

Mặc dù tầm mắt của dân bản địa có hạn, bọn họ biết cấp độ võ đạo, cũng biết Thánh Nhân là khái niệm gì, trong thiên hạ có bao nhiêu người?

Nhưng còn bây giờ thì sao?

Nhiều Thánh Nhân bị đặt lên hình cụ, xem ra là bị tra tấn tới chết, mỗi một người đều có vẻ mặt thống khổ không gì sánh kịp, khi còn sống không biết đã tiếp nhận bao nhiêu cực hình.

Thị, trước đó là đèn dầu trong đại điện được tinh luyện từ thi thể Thánh Nhân, chẳng lẽ chính là từ những Thánh Nhân bị hành hạ tới chết tại đây sao?

Vấn đề là, ai trâu bò như vậy, có thể bắt được nhiều Thánh Nhân như thế, hơn nữa còn có thể giết chết?

Tổ Vương?

Nơi này là phật miếu, hơn nữa còn truyền thụ bí pháp Phật tộc, chẳng lẽ là... A Hàm Phật Tổ?

Tất cả mọi người đều nhìn sang Cát Tường Thiên, trong ánh mắt mang theo khó hiểu và sợ hãi không gì sánh kịp.

Nơi này có bao nhiêu Thánh Nhân?

Chỉ sợ tập hợp toàn bộ Thánh Nhân trong một thời đại tới nơi này, tuyệt đối có thể xưng là thánh vẫn.

Cát Tường Thiên lại lắc đầu:

- Các vị không nên hiểu lầm, Phật Tổ nhân tâm bác ái, làm sao có thể làm chuyện loại này.

- Thế người nọ là ai, tại sao có thể bắt nhiều Thánh Nhân như vậy, hơn nữa còn hành hạ bọn họ tới chết?

Có người nói nhỏ.

Phải biết, bắt sống một vị Thánh Nhân còn khó hơn giết Thánh Nhân rất nhiều, hơn nữa còn bắt sống nhiều Thánh Nhân như vậy, trừ Tổ Vương còn ai vào đây?

Phật tộc chỉ có một vị Đại Đế, nơi này lại có ngàn vạn liên hệ với Phật tộc, nhắc tới không phải Đại Đế Phật tộc hạ thủ thì ai tin?

Trong lúc nhất thời, càng nhiều ánh mắt nhìn về phía Cát Tường Thiên, mang theo kiêng kị, càng có địch ý.

Hiển nhiên, Cát Tường Thiên dấu diếm rất nhiều chuyện, trong bí cảnh này ẩn chứa bí mật có thể hại chết bọn họ.

- Nếu Cát Tường Thiên Thánh Nữ biết cái gì, xin nói với chúng ta.

Một tên Sinh Đan cảnh cười nói với Cát Tường Thiên, mặc dù nghe có phần nhu hòa nhưng người nào cũng có cảm giác lạnh gáy.

Lúc này, còn ai quản Cát Tường Thiên đã làm ra cống hiến gì, việc này quan hệ đến tài sản và tính mạng của mình, bản thân mình mới là trọng yếu nhất.

Cát Tường Thiên do dự một chút, đây là một bí mật lớn, nàng ngàn vạn không nghĩ công bố ra ngoài, nhưng bây giờ không nói thì nàng sẽ bị quần công, chỉ sợ nàng sẽ lưu mạng ở lại nơi này.

Cho dù không chết thì nàng cũng không đạt được mục đích.

- Thế nhân đều biết Phật Tổ sáng lập Phật tộc, nhưng trên thực tế Phật Tổ cũng không phải xuất hiện từ hư vô, hắn cũng có truyền thừa.

Cát Tường Thiên mở miệng nói ra.

Người người đều nín thở, hiện tại Cát Tường Thiên nói đến đế lộ, có thể đây là một trong những bí mật lớn nhất tinh không.

- Thiên phú võ đạo của Phật tổ tuyệt thế, cuối cùng thành tựu Tổ Vương, vô địch một thời đại, nhưng không có ai biết, kỳ thật Phật Tổ còn có một sư huynh, cho dù tài năng hay thiên phú cũng không kém gì Phật Tổ, thậm chí còn vượt qua.

Cái gì!

Tất cả mọi người giật nảy mình, thế gian còn có yêu nghiệt như thế?

Nhưng vì cái gì cuối cùng lại là Phật Tổ đắc đạo?

Chờ chút, Hắc Thiên miếu chính là vị sư huynh của Phật tộc làm ra?

- Vị sư huynh của Phật Tổ có pháp hiệu Đa Gia.

Cát Tường Thiên tiếp tục nói:

- Lúc trước sư huynh đệ Phật Tổ một đường bại tận anh kiệt thiên hạ, cuối cùng song song thành tựu Chuẩn Đế.

Chuẩn Đế, trên Thánh Nhân, dưới Đại Đế, đó là cảnh giới đặc thù có thể nghiền ép tất cả Thánh Nhân, nhưng khoảng cách Đại Đế vô địch một đoạn.

Bình thường một thời đại chỉ xuất hiện một vị Chuẩn Đế, lại trải qua một số năm tu luyện mới hoàn thành bước cuối cùng, từ đó trở thành Đại Đế vô địch, người bại sẽ tiêu vong..

Cho nên, sư huynh đệ Phật Tổ song song thành tựu Chuẩn Đế, đây là việc quá kinh người.

Thành đế không chỉ cần thiên phú, cơ duyên, khổ tu, còn cần đại khí vận của thiên địa chiếu cố.

- Cùng một thời kì chỉ có thể có một người thành Đế.

- Trước mặt đế vị, sư huynh đệ Phật Tổ cũng triển khai cạnh tranh kịch liệt, cuối cùng trời cao chiếu cố Phật Tổ, thành tựu đại đạo vô thượng.

- Nhưng Đa Gia Phật lại rơi vào ma đạo, hắn muốn từ lối khác trở thành Đại Đế.

- Tất cả đều là Đa Gia Phật nếm thử.

Giải thích như vậy… Rất hợp lý.

Chuẩn Đế xuất thủ, Thánh Nhân tính là cái gì, khẳng định không chịu nổi một kích. Đừng nhìn Chuẩn Đế còn không phải Đại Đế chân chính, nhưng chỉ cần mang tới một chữ Đế thì nó đã thoát ra khỏi cấp độ Thánh Nhân, hoàn toàn nghiền ép Thánh Nhân.

Cho nên, nơi này xuất hiện Phật tộc truyền thừa, cho nên nơi này có Thánh Nhân thi dầu làm thành đèn, cho nên nơi này có Thánh Nhân bị lăng trì.

Chuẩn Đế, Đa Gia!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play