Trong tinh không, huyết chiến đang diễn ra.

Một tên Tôn Giả vốn bị thương nặng, hơn nữa còn bị ám toán, hắn lại trọng thương lần nữa, nhưng thực lực của hắn vẫn mạnh đến mức đáng sợ, có tư thế hùng sư sắp chết, không phải mấy con sói có thể tùy ý khi dễ.

Oanh, hắn đánh ra một quyền hủy thiên diệt địa.

Hiện tại lão Tôn Giả Mạnh gia to như tinh thể, lực lượng cũng lớn đến mức đáng sợ, nếu không phải bị những cường giả cấp Giáo Chủ cản lại, chỉ sợ không cần mấy chiêu, viên tinh thể này đã bị hắn đánh nổ tung.

Cũng chính vì như thế, lão Tôn Giả mới có thể kéo dài hơi tàn.

Nói ra thật châm chọc, Phú Kim tinh rõ ràng thuộc về Thanh Long Hoàng Triều, nhưng lão Tôn Giả Mạnh gia lại muốn dùng đánh nổ tinh thể này uy hiếp, từ đó làm cường giả Ảnh Nguyệt Hoàng Triều không ngừng cứu trợ, từ đó áp lực bản thân hắn cũng giảm nhiều.

Sắc mặt Lăng Hàn và Đường Nghiêm rất khó coi, bởi vì Phú Kim tinh bị đánh nổ, không nói bọn họ có thể vượt qua uy lực của tinh thể nổ tung hay không, cho dù có thể, bọn họ phiêu phù trong tinh không, vô cùng khả năng chưa chạy tới tinh thể có sinh mệnh khác thì đã chết trong tinh không từ lâu rồi.

Chỉ từ điểm này, bọn họ càng hi vọng Ảnh Nguyệt Hoàng Triều có thể thắng.

- Lão vương bát đản này, hắn vì tính mạng của mình có thể làm bất cứ việc gì!

Đường Nghiêm mắng chửi.

Lúc trước Mạnh Dương Thành nói hắn là nô tài, hiện tại nhìn thấy lão Tôn Giả Mạnh gia hoàn toàn không cố kỵ thần tử Thanh Long Hoàng Triều trên Phú Kim tinh, cuối cùng hắn đã hết hi vọng.

Bọn họ tới đây chẳng phải vì bán mạng cho Mạnh gia hay sao, nhưng Mạnh gia lại đối đãi với bọn họ như thế?

Trái tim băng giá, đúng là làm trái tim người ta băng giá.

Huyết chiến vẫn tiếp tục, mặc dù lão Tôn Giả Mạnh gia tạm thời hóa giải áp lực bản thân, nhưng dù sao hắn bị thương quá nặng, thời gian kéo càng lâu, tình huống của hắn càng không ổn.

Hắn bắt đầu rút lui.

Các đại năng Ảnh Nguyệt Hoàng Triều sẽ cho hắn toại nguyện hay sao?

Nhọc lòng bày ra cái bẫy lớn như thế, không phải vì diệt trừ người này sao? Chỉ cần lão Tôn Giả Mạnh gia chết đi, Ảnh Nguyệt Hoàng Triều xâm lấn không bị cản trở chút nào.

Những đại năng kia truy kích, bọn họ thi triển thân pháp nhanh đến mức kinh người.

Lão Tôn Giả Mạnh gia xé rách không gian, hắn muốn sáng tạo một lỗ sâu, trực tiếp vượt qua tinh không xa xôi.

- Mạnh Cửu Diêu, thời đại của ngươi đã kết thúc!

Một tên đại năng quát lớn, trong tay cầm một thanh hoàng kim thứ tỏa ra hào quang vạn trượng, hắn đâm thẳng vào đầu lão Tôn Giả Mạnh gia.

Những hào quang ngưng tụ hóa thành dáng vẻ Phật đà, một tay nhặt hoa, một tay hóa chưởng ấn vào người lão Tôn Giả Mạnh gia.

- Phật tộc?

Lão Tôn Giả Mạnh gia kinh hô:

- Khó trách Ảnh Nguyệt Hoàng Triều nho nhỏ cũng dám xâm phạm biên giới, thì ra phía sau có bóng dáng Phật tộc! Ghê tởm, lúc trước giết các ngươi không dứt, không ngờ ngóc đầu trở lại!

- A Di Đà Phật!

Tên đại năng kia niệm phật hiệu:

- Phật hiệu truyền thừa nằm trong lòng người, không phải dựa vào hình thức, ngươi đang xem thường chúng ta!

Oanh!

Hoàng kim thứ đâm ra hư ảnh Phật đà tỏa ra uy áo vô tận, đánh lão Tôn Giả Mạnh gia lui vạn dặm, ngay cả hành động xé rách không gian cũng dừng lại.

Những đại năng kia lại giết tới, từ đó diễn ra cục diện đàn sói nuốt hổ.

Lão Tôn Giả Mạnh gia đã liều mạng, hắn không muốn chết ở chỗ này, oanh, toàn thân hắn tỏa ra khói màu tím, cho dù cách vạn dặm xa xôi vẫn có thể nhìn thấy.

- Mạnh lão quỷ liều mạng.

- Hừ, hắn thiêu đốt đại đạo tử khí, Mạnh lão quỷ đã triệt để từ bỏ suy nghĩ thành Thánh.

- Tiếp tục tạo áp lực, chỉ cần hao tổn đến khi tử khí biến mất, hắn sẽ chết.

Những đại năng vây công xem ra, lão Tôn Giả Mạnh gia đã nỏ mạnh hết đà.

Không ngờ lão Tôn Giả Mạnh gia lại cực kỳ kiên quyết, hắn tiêu hao đại đạo tử khí không phải liều mạng, mà là ngưng kết thành thuẫn bảo vệ hắn có thể thong dong mở lỗ sâu, có thể chạy trốn.

- Đuổi theo!

Những đại năng kia không cam lòng từ bỏ, thật vất vả mới ép lão Tôn Giả Mạnh gia đến mức sơn cùng thủy tận, bọn họ vội vàng mở lỗ sâu và tiếp tục truy kích.

Oanh, năng lượng kinh khủng ba động, từng đạo năng lượng quét qua mặt ngoài Phú Kim tinh, lượng lớn cây cối bị đánh thành phấn vụn, có một ít núi cao biến thành đất bằng, biển cả bốc hơi và hóa thành hoang mạc.

Quá kinh người, rõ ràng những cường giả kia đang khai chiến ở bên ngoài, nhưng chỉ dư uy còn sót lại đã kinh khủng như thế, nếu trực tiếp nhắm ngay Phú Kim tinh, cho dù chỉ một đạo cũng có thể đánh vỡ Phú Kim tinh.

Lăng Hàn có cảm giác mình nhỏ bé không gì sánh kịp, còn có cảm giác nguy cơ rất mạnh.

Không thành cấp Giáo Chủ, hắn chỉ là sâu kiến.

Hắn phải nhanh chóng gia tăng tu vi lên, nếu không tùy tiện gặp hai tên đại năng phát sinh xung đột, hắn có thể biến thành pháo hôi.

Sau gần nửa ngày, thiên địa khôi phục bình tĩnh.

Lăng Hàn và Đường Nghiêm vội vàng liên kết với tinh võng, cũng liên hệ với người nhà của mình.

Trước đó không có là bởi vì năng lượng thiên địa hỗn loạn, tinh võng không thể kết nối với bọn họ.

Lăng Hàn thông tin với Nữ Hoàng các nàng, ai ngờ các nàng đã biết rõ chuyện lão Tôn Giả Mạnh gia.

Thì ra Thanh Long Hoàng Triều đã trực tiếp đưa thịnh sự “giết Tôn” lên tinh võng, không biết bao nhiêu người nhìn thấy việc này. Hơn nữa, Nữ Hoàng các nàng còn biết nhiều hơn cả Lăng Hàn.

Bởi vì sau khi lão Tôn Giả Mạnh gia xé rách lỗ sâu, Lăng Hàn và Đường Nghiêm không nhìn thấy việc sau đó, nhưng Nữ Hoàng các nàng thông qua tinh võng lại nhìn thấy rõ ràng.

Các đại năng Ảnh Nguyệt Hoàng Triều lần nữa đuổi kịp lão Tôn Giả Mạnh gia, triển khai kịch chiến, lão Tôn Giả Mạnh gia không thể không vận dụng cấm kỵ tự bạo hai tay một chân, lúc này mới giết ra khỏi trùng vây, cũng thoát được một mạng.

Nhưng sau trận chiến này, lão Tôn Giả Mạnh gia đã rút lui ra khỏi hàng ngũ cường giả, cho dù hắn dưỡng thương thật tốt, nhưng ít đi hai cánh tay và một cái chân, chiến lực của hắn còn lại mấy phần?

Lại nói, trước đó hắn vẫn dưỡng thương, đã dưỡng thương suốt mấy vạn năm nhưng vẫn không thể nào dưỡng tốt, huống chi là hiện tại?

Sau lần này, lão Tôn Giả kia chỉ có thể chờ chết trong một góc vũ trụ nào đó.

- Các ngươi đừng ở lại trong thành thị, lập tức rời đi, tìm một nơi yên tĩnh chờ ta trở về.

Lăng Hàn nói.

Có thể suy ra, mặc dù lão Tôn Giả Mạnh gia không chết, nhưng Ảnh Nguyệt Hoàng Triều sẽ phát động xâm lấn triệt để, cũng lật đổ Mạnh gia thống trị.

Trong biến động lớn như thế, hơi không cẩn thận, mỗi người đều biến thành pháo hôi.

Lăng Hàn rất muốn trở về Nguyệt Hoa tinh, nhưng đáng tiếc hắn không có phi toa, cũng không cách nào đi truyền tống môn, hắn chỉ có thể chờ.

Cũng may mắn chính là, thực lực Nữ Hoàng của các không tính là yếu, huống hồ còn có bảy tiểu oa nhi bảo vệ, thậm chí Đường Vân Nhi còn có phi toa, những thứ này có thể giúp các nàng tự vệ.

Lăng Hàn áp chế lo lắng, hắn ép mình nghĩ tới việc khác.

Đây là tư nguyên tinh, có lượng lớn kim loại trân quý, còn có chút ít tiên dược.

- Đi, đi vơ vét một chút.

Hắn nói với Đường Nghiêm.

Đường Nghiêm vẫn cảm thấy mờ mịt, Thanh Long Hoàng Triều mạnh mẽ như vậy đã sắp sụp đổ, Đường gia cực thịnh một thời cũng kết thúc theo, hắn vẫn khó tiếp thu được.

- Ngươi có thể khai sáng thịnh thế khác cho Đường gia.

Lăng Hàn cổ vũ hắn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play