Cho nên nói, Phú Kim tinh là khu vực chiến lược chỗ trọng yếu, quan trọng nhất.

Trước đó, mặc dù Ảnh Nguyệt Hoàng Triều xâm lấn nhưng nhiều nhất chỉ có thể nói là tiểu đả tiểu nháo, làm cho Thanh Long Hoàng Triều phái ra lượng lớn cường giả đi đến tiền tuyến, cũng không thực sự khởi xướng thế công lớn.

Nhưng lần này khác biệt, Ảnh Nguyệt Hoàng Triều đột nhiên phát động trọng binh, đánh một vòng lớn và xâm nhập Phú Kim tinh, trực tiếp đánh vào mệnh môn của Thanh Long Hoàng Triều.

Nếu mất Phú Kim tinh, Thanh Long Hoàng Triều sẽ mất đi tiếp tế chiến lược, sẽ phi thường bất lợi khi đánh đánh lâu dài.

Cho nên, vì biểu đạt quyết tâm không thể mất Phú Kim tinh, Thanh Long Hoàng Triều liền quyết định động viên tuổi trẻ tuấn kiệt đế đô, quan gia đời thứ hai, tạo thành một chi quân đội đi tới Phú Kim tinh chiến đấu với Ảnh Nguyệt Hoàng Triều.

Lăng Hàn sờ mũi, hắn cảm thấy khó chịu.

Hắn không có hảo cảm gì với Thanh Long Hoàng Triều, cho dù vì hắn hay suy nghĩ vì đám người Hầu ca, Trần Phong Viêm, hắn đã đứng ở mặt đối lập của Thanh Long Hoàng Triều, hiện tại bảo hắn đánh nhau vì Thanh Long Hoàng Triều?

Lăng Hàn không muốn, hắn không chọc một đao sau lưng đã là không tệ lắm rồi, còn muốn hắn bán mạng?

Lại nói, hắn không phải hạt nhân sao, tại sao lại điều hạt nhân ra chiến trường.

Nhưng bởi vậy cũng có thể nhìn ra, Thanh Long Hoàng Triều đang rất gấp, muốn phát động các nhị thế tổ lên chiến trường, đây là biểu thị với quốc dân, bọn họ sẽ không bỏ mặc Phú Kim tinh, cho nên không thể thua trận này.

Không quản Lăng Hàn có nguyện ý hay không, giữa trưa ngày thứ hai, hắn vẫn đi tới binh đài.

Không đi chính là ngang nhiên kháng chỉ, trừ phi lập tức trở mặt.

Một tên quan viên đang đọc chỉ, là mấy đại nho trong triều viết ra hịch động viên, cũng biểu đạt oán hận khi Ảnh Nguyệt Hoàng Triều xâm lấn, dùng từ hoa lệ, vô cùng điều động cảm xúc, ai nghe cũng cảm thấy hùng hồn, hận không thể lập tức xông vào tiền tuyến, cho dù chôn xương cũng không hối hận.

Lăng Hàn tin tưởng, những người này cũng chỉ nhiệt huyết trong năm phút mà thôi, cũng không cần đi Phú Kim tinh, đại khái sau khi động viên xong, bọn họ sẽ hối hận xanh ruột.

Nói tóm lại, đây là một lần động viên rất thành công, mỗi người đều đỏ mặt, tràn đầy ước mơ, ai cũng mơ ước giết địch báo quốc, thành lập cơ nghiệp bất diệt.

Cuối cùng, quan viên tuyên bố, ba ngày sau, tất cả mọi người cùng leo lên không hạm tiến thẳng tới Phú Kim tinh, nếu ai dám lâm trận bỏ chạy, giết không tha.

Tại sao là dùng không hạm không phải truyền tống trận?

Bởi vì Ảnh Nguyệt Hoàng Triều vừa xâm nhập Phú Kim tinh đã khống chế truyền tống trận, nếu bọn họ sử dụng truyền tống trận đi, truyền tống người tới, muốn chém giết muốn róc thịt cũng bằng vào một ý niệm của người khác.

Sau khi Lăng Hàn trở về, hắn thương lượng với đám người Nữ Hoàng một chút.

Lần này đi Phú Kim tinh sẽ gặp nguy hiểm, nhưng nơi đó cũng tràn ngập kỳ ngộ, bởi vì Phú Kim tinh là tư nguyên tinh màu mỡ, thừa thãi tài liệu cao giai, còn có một chút tiên dược, nếu hái được, sẽ có trợ giúp lớn với tu hành của hắn.

Nhưng lúc Lăng Hàn xuất chinh rời đi, hắn không có khả năng mang theo người nhà, hơn nữa Lăng Hàn đi một mình, hắn muốn đi thì đi, muốn dừng thì dừng, sẽ ít đi rất nhiều cố kỵ.

Sau khi suy nghĩ liên tục, Nữ Hoàng, Hổ Nữu và các tiểu oa nhi lưu lại Nguyệt Hoa tinh, nhưng Đại Hắc Cẩu và sắc trư lại có thể dùng thân phận sủng thú đi theo Lăng Hàn.

Ở đây, đương nhiên sắc trư một trăm cái không nguyện ý, nhưng nó phản kháng bất lực, mà Đại Hắc Cẩu vui sướng đi theo, gia hỏa này thích nhất tham gia náo nhiệt.

Thời gian ba ngày ngắn ngủi trôi qua rất nhanh, mọi người tụ tập tại nơi chỉ định, sau đó lên hạm.

Rất nhiều người, một chiếc không hạm không thể chứa nổi, phải xuất động mười hai chiếc không hạm, nghe nói điều động cả hoàng trữ tham gia, đây là cơ hội lập công rất tốt, nói không chừng có thể trổ hết tài năng, trở về sẽ được xác lập thân phận người thừa kế.

Rất nhanh, không hạm xuất phát đi thẳng tới Phú Kim tinh.

Lăng Hàn chờ trong phòng, hắn trừ tu luyện ra, hắn chỉ ngâm mình trong tinh võng, trừ có thể chiến đấu ra, còn có bí cảnh có thể thăm dò, cơ bản đều là tồn tại trong hiện thực, hoàn toàn chuyển vào trong tinh võng, hắn sử dụng thần thức thể nghiệm, tìm hiểu bí cảnh, phi thường có ý nghĩa.

Trừ việc này ra, hắn còn học tập trận pháp mới, từ khi tu vi tăng lên, khả năng ảnh hưởng thiên địa đại thế của hắn cũng tăng lên, có thể bày ra trận pháp cường đại hơn.

Hắn thông qua tinh võng mua một bộ trận pháp, tên là Cực Lôi trận, xem như phi thường lợi hại trong trận pháp nhị tinh, người không hiểu trận pháp tiến vào, sẽ bị lực lượng lôi đình oanh tạc đến chết mới kết thúc.

Lăng Hàn còn thuê thời gian thất, nhưng vì tiết kiệm tiền, hắn cũng không dùng gia tốc cao nhất.

Từ Nguyệt Hoa tinh đến Phú Kim tinh cần đi trong tinh không một tháng, hắn thuê ba mươi ngày đi, xuyên qua từng lỗ sâu, tinh thể tài nguyên phong phú hiện ra trước mặt.

Nhìn từ xa, đó là tinh thể lớn màu tím, bị bốn khỏa mặt trăng vây quanh.

Không hạm bắt đầu hạ xuống, thông qua tinh võng liên hệ với người trên mặt đất, định vị tốt địa điểm an toàn và tiếp đất.

Xèo, một vệt ánh sáng từ trong Phú Kim tinh bắn lên cao, đánh vào một chiếc không hạm, ngay sau đó hào quang sáng rực nổ tung.

Cũng may, không hạm đã sớm mở hộ thuẫn ra, nếu bị đánh trúng trực tiếp, không hạm sẽ giải thể ngay lập tức.

- Địch tấn công!

Người nào trên mười hai chiếc không hạm đều tiến vào trạng thái chiến đấu, nhưng bọn họ không nhìn ra góc nào công kích trên Phú Kim tinh, cho nên cũng không thể khởi xướng phản kích. Lại nói, phạm vi không hạm công kích không lớn như thế.

Người công kích chính là cao thủ tuyệt thế, vô cùng có thể là đại năng cấp Giáo Chủ.

Xèo, lại có một tia sáng đánh tới, không hạm không thể tránh né tránh phải, nó chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản, ầm, hộ thuẫn vô hình hiển hóa, nó không ngừng rung động.

- Mau hạ xuống! Mau hạ xuống!

Mười hai chiếc không hạm đều hạ xuống, hiện tại chỉ có thể bị đánh, hộ thuẫn sắp không chịu nổi oanh kjichs như thế, khẳng định sẽ bị đánh nổ.

Hưu hưu hưu, một tia sáng nhắm vào chiếc không hạm kia, quả nhiên, sau khi bị oanh kích ba mươi lần, quang thuẫn của chiếc không hạm kia đã bị đánh nát, lại đánh tới từ đường riêng, không gian kia giải thể thành trăm khối nhỏ.

Có người giết ra bên ngoài, có người may mắn không chết, người nào cũng điều khiển pháp khí bay lên, muốn bay tới chiếc không hạm khác, hoặc trực tiếp hạ xuống lục địa, nhưng vận tốc gấp mấy chục lần vận tốc âm thanh trong tinh không lại chậm như rùa bò.

May mắn chính là, chiếc không hạm giải thể cũng không phải là chiếc Lăng Hàn đang ngồi.

Nhưng chiếc không hạm kia bị đánh nát, đối phương lại nhắm vào một chiếc khác, không khéo lại là chiếc Lăng Hàn đang ngồi.

- Móa, trời sập!

Đại Hắc Cẩu hoảng sợ gào lên.

- Ô!

Sắc trư kêu thảm thiết, nếu nó còn ở Thiên Hải tinh, hiện tại khẳng định đang ăn cơm tán gái, làm gì có nhiều nguy hiểm như thế, hỗn đản.

Lăng Hàn thong dong trấn định, hắn vận dụng Hỗn Độn Cực Lôi tháp, hỗn độn khí bao phủ hắn vào trong, hắn phỉa phòng ngừa vạn nhất.

Bành bành bành, thân hạm chấn động, hộ thuẫn thừa nhận oanh kích liên tục, nó đang ở biên giới vỡ vụn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play