Sau khi lên không hạm, Lăng Hàn chỉ có một người chờ trong khoang thuyền.

Đương nhiên còn có Đại Hắc Cẩu cùng sắc trư.

Mặc dù hắn đi làm con tin, không có khả năng mang theo gia đình đi, nhưng không có quy định không thể mang sủng vật đúng không?

Tên sứ giả Thanh Long Hoàng Triều tên là Cát Sương, hắn cho rằng Lăng Hàn nhớ quê hương nên mang theo sủng vật, trong đầu suy nghĩ khi về Thanh Long Hoàng Triều sẽ xả giận thế nào.

Hắn hiện tại không dám giết Lăng Hàn, đối phương chính là con tin của Huyền Bắc quốc, nhưng muốn Lăng Hàn khó xử một chút, thậm chí đánh đau một phen cũng không sao cả.

- Xuất phát.

Hắn vung tay lên, không hạm bắt đầu xuyên thẳng qua tinh không.

Đương nhiên Lăng Hàn không thương cảm gì, hắn trải qua nhiều lần ly biệt, chỉ có hùng tâm tráng chí đi chinh phục, hắn lo được lo mất?

Hắn đã kết nối với tinh võng, bắt đầu tiến hành đẳng cấp chiến hôm nay.

Mấy ngày kế tiếp, bài danh của hắn tăng lên thật nhanh.

Trong giai đoạn hiện tại, hắn bảo trì chiến thắng liên tiếp nên bài danh tăng lên rất nhanh, ngay cả đám người Lâm Lạc đánh hai ba tháng cũng tiến vào bài danh trước một trăm triệu, có thể thấy bọn họ mạnh cỡ nào.

Hắn đã nắm giữ một thức Yêu Hầu quyền, cũng bắt đầu tìm hiểu thức thứ hai, thức thứ hai không phải dựa vào khổ tu là có thể đột phá, bởi vậy Lăng Hàn không tiếp tục lãng phí tinh tế tệ đi thời gian thất tu luyện, mà là đi lực quán phá ghi chép.

Mỗi ngày hắn đều tiến một bước dài, lực lượng cũng có tăng lên nhưng không có đột phá cảnh giới, loại tăng lên này có hạn, sẽ không xuất hiện biến hóa về chất.

Nhưng hắn cách những ghi chép kia không lớn, chậm rãi phá đi từng ghi chép, mặc dù không có thu hoạch được bao nhiêu tinh tế tệ nhưng thanh danh của hắn càng ngày càng cao.

Có quá nhiều người muốn đánh bại hắn, muốn đấu một trận thành danh, đối với chuyện này, Lăng Hàn vô cùng nguyện ý thành toàn đối phương, hắn công khai ghi giá, đánh một trận thu một vạn tinh tế tệ.

Đến tận đây thiên phú của Lăng Hàn cũng kinh động tinh không, đồng thời thanh danh ham tiền cũng không kém bao nhiêu, dẫn đến rất nhiều thế lực lớn đến mời chào hắn, câu nói đầu tiên chỉ cần ngươi gia nhập chúng ta, muốn bao nhiêu tinh tế tệ tùy ngươi mở miệng.

Lăng Hàn thật sự rất cần tiền nhưng tuyệt đối sẽ không bán mình cho thế lực nào khác.

Lại nói hắn không thể tự kiếm tiền hay sao?

Hắn ý đồ tìm Thủy Nhất chiến đấu, nhưng mỗi lần đều bị Thủy Nhất cự tuyệt, bị làm phiền nhiều lần, hắn trả lời một câu, hiện tại tái chiến cũng không có ý nghĩa, thực lực của hắn đột phá, hoặc là Lăng Hàn bước vào Trúc Cực Cơ lại chiến.

Ai, chẳng phải cắt đứt một đường tài lộ của mình hay sao?

Lăng Hàn lại đi liên hệ với Vạn Đạo cùng Phá Thiên, muốn kết giao hảo hữu với bọn họ, sau đó mở lôi thu vé vào cửa, kết quả hai người này không quan tâm tới hắn.

Khốn kiếp, xú danh của mình lên cao như vậy?

Hắn đưa ra yêu cầu hảo hữu, hai người kia cuối cùng đã đáp lời, nói đẳng cấp bài danh của Lăng Hàn phỉa tiến vào mười vị trí đầu trong tinh võng, khi đó bọn họ sẽ giao thủ với Lăng Hàn.

Không có biện pháp, đành phải tìm cách khác kiếm tiền.

Khoan nói chuyện khác, thực sự có người không tin tà, chạy đến tìm Lăng Hàn khiêu chiến, nhưng thực lực Lăng Hàn đặt trong Trúc Cực Cơ cũng có thể xếp vào trong tốp một trăm, người mạnh hơn hắn lại không chiến.

Có thắng cũng không đạt được thanh danh, nếu thua càng mất mặt, tội gì chứ?

Mỗi ngày Lăng Hàn đánh đẳng cấp chiến ba lần, sau đó tiếp nhận yêu cầu người khác khiêu chiến kiếm tiền, cũng không thấy thời gian trôi qua khổ sở, hắn không thể hấp thu lực lượng trong tinh không, chỉ có thể dựa vào Thanh Mộc Bổ Linh đan đề thăng, tiến cảnh cũng trở nên chậm chạp.

Không có biện pháp, hắn đã tiêu hóa hết lực lượng của Ngân Long Ngư.

Không hạm xuyên qua từng lỗ sâu, sau khi đi suốt hai tháng mới đến Nguyệt Hoa tinh.

- Cuối cùng cũng đến nơi.

Cát Sương cười lạnh, nơi này chính là địa bàn của hắn, đến nơi này là rồng cũng phải nằm xuống, hắn có thể từ từ thu thập Lăng Hàn.

Không hạm hạ cánh, Cát Sương dẫn đầu xuống trước, hắn nhìn thoáng qua Lăng Hàn sau lưng, nhìn thấy đối phương nhàn nhã, không hề có bất an của người mới tới, việc này làm hắn khó chịu.

Theo hắn nghĩ, Lăng Hàn đột nhiên đi vào nơi xa lạ, lẻ loi một người tiến tới xứ người, hoàn toàn không có nơi dựa vào, đối phương sẽ hoảng hốt một hồi.

Thần kinh của gia hỏa kia lớn thế nào?

Hắn muốn “nhắc nhở” Lăng Hàn một chút, muốn đối phương hiểu rõ tình hình của mình, không chờ hắn mở lời đã nhìn thấy Lăng Hàn như cười mà không cười nhìn mình, nội tâm hắn run rẩy, cũng nuốt những lời sắp nói vào bụng.

Đối mặt với Lăng Hàn, hắn đã sinh ra bóng ma tâm lý.

Lăng Hàn bước xuống đất, hắn nhìn chung quanh, hắc hắc, Nguyệt Hoa tinh, hắn lại tới nơi này.

- Đi theo ta.

Cát Sương nói, hắn phi thường bất mãn với biểu hiện của mình, đã đến địa bàn của mình, hắn còn sợ Lăng Hàn như rắn độc.

Hai người nhanh chân rời đi, lúc này cũng tiến tới Tông nhân phủ.

- Gia hỏa này là thúc thúc của quốc chủ Huyền Bắc quốc?

Người phụ trách nhìn thấy Lăng Hàn, hắn rất ngạc nhiên.

- Cát Sương, ngươi đang nói đùa sao?

Người này nhìn qua mới hơn hai mươi tuổi, hơn nữa không phải trẻ tuổi bình thường, mà là quá trẻ tuổi, ngọn lửa sinh mệnh bừng bừng, tuyệt đối không vượt qua trăm tuổi.

Nhưng Trần Phong Viêm thì sao?

Có thể trở thành Hóa Linh Chân Quân, có người nào không phải lão quái vật?

Cát Sương vội vàng gật đầu:

- Đúng là như thế, chính tai ta nghe Trần Phong Viêm thừa nhận, còn nữa, đây là thư xin hàng của Trần Phong Viêm, cũng nói rõ trong đó, phái tiểu thúc của hắn, Lăng Hàn làm sứ, vĩnh trú bản triều.

Người phụ trách vẫn không quá tin tưởng, hắn nhìn chằm chằm Lăng Hàn và xem đi xem lại thư xin hàng, qua thật lâu mới ghi chép thân phận của Lăng Hàn, cho hắn tiến vào Giáp Nguyên phủ.

Giáp Nguyên phủ xưng là Hạt Nhân phủ, bởi vì người ở nơi này đều có tính chất như Lăng Hàn, là con tin các thế lực phụ thuộc vào Thanh Long Hoàng Triều ở lại, đều là con tin, không gọi Hạt Nhân phủ lại gọi là cái gì?

Đến nơi này cũng không phải Cát Sương có thể chạm tới, hắn dõi mắt nhìn Lăng Hàn rời đi, trong nội tâm đã có kế hoạch, hắn sẽ mời người nào đó ra tay trừng trị Lăng Hàn một trận.

Sỉ nhục lúc trước, hắn nuốt không trôi.

Lăng Hàn đi theo một hạ nhân đi vào Giáp Nguyên phủ, đây là địa phương rất lớn, có từng tòa trang viên, mỗi trang viên là nơi ở của một tên hạt nhân, điều kiện không tồi, đều có tôi tớ hầu hạ.

- Lăng thiếu, đây chính là trụ sở của ngươi.

Người dẫn đường đưa Lăng Hàn tiến vào một tiểu viện, sau khi chào Lăng Hàn mới rời đi.

Lăng Hàn đi vào, lại có ba tên tôi tớ đi tới hành lễ với hắn:

- Bái kiến đại nhân.

Ba tên tôi tớ là hai nam một nữ, không quản là nam hay vẫn là nữ, nhìn tuổi tác đều đã qua bốn mươi, tướng mạo phổ thông, hơi có tu vi, đều là cấp độ Hoán Huyết.

Lăng Hàn gật gật đầu:

- Ta họ Lăng, tên là Lăng Hàn, các ngươi gọi ta Hàn thiếu là được.

- Hàn thiếu!

Ba tên tôi tớ đồng thời nói ra, thái độ vô cùng cung kính.

Đừng nhìn Lăng Hàn chính là hạt nhân, nhưng cho dù thế nào cũng là đặc sứ đại biểu một quốc gia, bọn họ dám bất kính hay sao?

Lăng Hàn phất tay, ra hiệu bọn họ lui xuống, sau đó hắn dự định đi ra ngoài, đi mua sắm vật liệu phối chế Hóa Cơ đan.

Nhưng hắn đi tới cửa ra vào Giáp Nguyên phủ liền có người chặn lại.

- Không có cho phép đặc biệt, không được ra ngoài!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play