Nếu không phải bước vào Tiên Đồ, cho dù là Đại hoàng tử hay là Tiên Thiên thần thể cũng không có áp lực kinh người như thế.

Đại hoàng tử hừ một tiếng:

- Lăng Hàn, ngươi thật to gan lớn mật, nhiều hoàng tử vây công như thế, ngươi còn muốn ngoan cố chống lại? Chẳng lẽ ngươi không biết, hoàng vị cuối cùng cũng có một ngày sẽ rơi xuống đầu một trong những người chúng ta hay sao, ngươi lại không nghe hiệu lệnh, đây là đạo của thần tử sao?

Lăng Hàn cười ha ha:

- Ta phụng lệnh của bệ hạ chưởng quản Ngoại Vụ phủ, tất cả sự kiện liên quan đến tông môn đều phải trải qua tay của ta, mấy vị hoàng tử liên tiếp đi tống tiền những tông môn kia, bại hoại danh dự đế quốc, ta có thể làm như không thấy?

- Đây không phải lý do ngươi bắt giữ hoàng tử!

Đại hoàng tử quát.

Lăng Hàn mỉm cười:

- Đương nhiên là thế, pháp không nghiêm thì làm sao trị thiên hạ? Lại nói, hiện tại là bệ hạ ngồi lên hoàng vị, không có truyền vào trong tay các vị điện hạ, cho nên muốn la lối om sòm tới ta, các ngươi nên chờ thêm vài năm.

Dựa vào, gia hỏa này dựa vào cái gì mà cuồng ngạo như vậy?

Nhiều hoàng tử tức giận, ngươi chỉ là một thần tử, tại sao lại có dáng vẻ giống thái thượng hoàng như thế?

Từ một ý nghĩa nào đó mà nói, Lăng Hàn đúng là thái thượng hoàng, dù sao hắn cao hơn Trần Phong Viêm một bối phận.

Đại hoàng tử không còn kiên nhẫn:

- Lăng Hàn, cô vương hết sức xem trọng ngươi, thế nhưng ngươi lại làm cô vương thất vọng!

Hắn vươn tay bắt lấy Lăng Hàn.

Cho dù Lăng Hàn yêu nghiệt cỡ nào, trước mặt cường giả Tiên đồ đều là cặn bã.

Phanh!

Một tia chớp bạc xuất hiện, một bóng người bay vọt lên phía trước, cũng đỡ một kích thay Lăng Hàn.

- Bích Tiêu?

Nhiều hoàng tử đều kinh hô, thay Lăng Hàn ngăn cản một kích chính là Bích Tiêu công chúa, thân thể động lòng người uyển chuyển phía sau lớp áo giáp màu bạc, nàng càng xinh đẹp mê người.

Cho dù rất nhiều hoàng tử đã thấy qua sự đời, nhìn thấy mỹ nhân xinh đẹp như thế cũng giật mình ngây dại.

Bích Tiêu công chúa thu tay lại, thản nhiên nói:

- Các vị điện hạ, các ngươi ngang nhiên đánh vào Ngoại Vụ phủ, muốn tạo phản bệ hạ sao?

Rất nhiều hoàng tử đều im lặng, bọn họ chỉ vì quyền lợi của mình, tại sao lại biến thành tạo phản?

- Ngoại Vụ phủ chính là bệ hạ khâm điểm thành lập, các vị đánh tới cửa, đầu tiên là ngang nhiên bắt người, hiện tại còn muốn vây công phủ chủ, Bích Tiêu chỉ có thể cho rằng, các vị hoàng tử đang cố ý đối kháng bệ hạ.

Bích Tiêu công chúa từ tốn nói.

- Bích Tiêu, ngươi đang che chở người này hay sao?

Thất hoàng tử nói, sắc mặt âm trầm.

Đừng nói hắn, vẻ mặt nhiều hoàng tử cũng rất khó coi.

Bích Tiêu công chúa là Yêu tộc kết giao đưa tới đây, là đối tượng của một trong các hoàng tử, hiện tại lại mập mờ không rõ với một nghịch thần, bọn họ có cảm giác đầu của mình đang biến thành màu xanh.

Chuyện này không thể nhịn.

- Bích Tiêu, ngươi nhất định phải khư khư cố chấp sao?

Đại hoàng tử trầm giọng nói.

- Không phải Bích Tiêu khư khư cố chấp mà là các vị hoàng tử nhất định hùng hổ dọa người sao?

Bích Tiêu công chúa hỏi lại.

Đại hoàng tử thu hồi một chút thương hoa tiếc ngọc cuối cùng, mỹ nữ là tốt nhưng nếu so sánh với đặc quyền của quần thể hoàng tử thì mỹ nữ cũng phải đứng sang một bên, nếu không, bọn họ khác gì thứ dân?

- Vậy thì đừng trách cô vương không khách khí!

Hắn lạnh lùng nói, sau lưng xuất hiện ánh sao sáng ngời, cực kỳ chói mắt.

Hắn phát động uy áp thần thể, chiến lực tăng lên rất to lớn.

- Đi!

Đại hoàng tử nhìn Bích Tiêu công chúa một chút, lúc này có một ánh sao sáng ngời bay thẳng về phía Bích Tiêu công chúa.

Bích Tiêu công chúa vươn tay vỗ tới, ba, ánh sao cũng bị chôn vùi nhưng kình phong đáng sợ xung kích ảnh hưởng chung quanh, toàn bộ đại sảnh sụp đổ trong nháy mắt.

Đám người vội vàng chạy ra ngoài, một đám tro bụi bốc lên tận trời, tràng diện rối loạn đến cực hạn.

Lăng Hàn hừ một tiếng:

- Bích Tiêu, ngươi bắt Đại hoàng tử, giao những người khác cho ta!

Hắn đã tức giận, cũng không có đi gây phiền phức cho các hoàng tử, bọn họ lại đi tới phá hủy Ngoại Vụ phủ, chuyện này không thể nhịn.

- Tốt!

Bích Tiêu công chúa nói, nàng mặc chiến giáp, cho dù Đại hoàng tử là Tiên Thiên thần thể thì thế nào, nàng không cần sợ hắn. Lại nói, nàng đã dùng thần thạch đỉnh cấp Trúc Cơ, luận uy năng thần thông, nàng càng mạnh hơn cả Đại hoàng tử.

Đại hoàng tử kinh ngạc, hắn phát động uy năng thần thể tấn công, Bích Tiêu công chúa dễ dàng hóa giải công kích của hắn như vậy?

Tiên Thiên thần thể đấy, cho dù là cấp bậc cửu lưu thì cũng là thần thể, cao cao tại thượng, lúc sinh ra đã có thể dẫn động thiên địa dị tượng, nào có dễ đối phó như vậy?

Bích Tiêu công chúa thừa cơ phản kích, chiến giáp tăng thực lực của nàng lên gấp mười lần nhưng so sánh với cường giả Trúc Thiên Cơ, Đại hoàng tử chỉ là người mới bước vào Tiên đồ, có thể so sánh với người ta hay sao?

Nhưng từ việc này cũng có thể nhìn ra thần thể vô cùng khủng bố, Đại hoàng tử không ngừng đánh ra tia sáng, hắn có thể ngăn cản trong thời gian ngắn.

Nếu không phải như thế, thần thể cũng quá không đáng giá!

Sau khi bước vào Tiên đồ, thần thể mới chính thức tỏa ra hào quang của mình, Đại hoàng tử khi còn là Tầm Bí cảnh cũng không cường đại như vậy.

Nhưng Đại hoàng tử cũng chỉ có thể chèo chống tạm thời, uy năng thần thể không thể bộc phát hoàn toàn, một khi hắn thả lỏng một chút, hắn khẳng định không đỡ nổi uy năng của chiến giáp.

Xèo, đúng lúc này, quang ảnh lóe sáng, tất cả quang vân xuất hiện bao phủ thân thể Đại hoàng tử.

Trận linh.

- Một bên là thần tử của trẫm, một bên là hoàng tử, hai bên ra tay đánh nhau trong đế đô, các ngươi không cảm thấy xấu hổ sao?

Trận linh quát.

Bích Tiêu công chúa và Đại hoàng tử vội vàng dừng tay, trận linh tới có ý nghĩa đây là hóa thân của Trần Phong Viêm.

- Lão đại, đầu óc của ngươi hồ đồ sao, vì sao lại phá hủy Ngoại Vụ phủ?

Trận linh lại quát hỏi Đại hoàng tử.

- Phụ hoàng, ngươi nghe ta giải thích!

Đại hoàng tử vội vàng biện bạch, nói:

- Lăng Hàn tự mình bắt lấy Thất đệ, nhục nhã quá đáng, chúng ta rất tức giận cho nên mới ra hạ sách này.

- Hừ, các ngươi đi tống tiền các tông môn quy hàng, Ngoại Vụ phủ đã bẩm báo với trẫm. Trẫm đã sớm nói rồi, những thế lực này do Ngoại Vụ phủ xử lý, các ngươi đưa tay loạn như vậy có thích hợp không?

Trận linh không vui nói.

- Kể từ hôm nay, các ngươi cũng ở lại trong đế đô cho trẫm, bế môn hối lỗi, trong ba năm không được bước ra khỏi cửa một bước.

- Vâng!

Tất cả hoàng tử đều cung kính đáp lời, đây chính hoàng đế một quốc gia, lại là Hóa Linh Chân Quân, đã nói chính là thánh dụ.

Trận linh lướt qua, cũng nhìn lướt qua người Lăng Hàn, hắn trực tiếp nhìn thẳng vào Bích Tiêu công chúa:

- Nếu ngươi đã bước vào Tiên đồ, trẫm sẽ phong ngươi làm Bích Tiêu quận chúa xem như ban thưởng.

- Cảm tạ bệ hạ.

Bích Tiêu công chúa vén áo thi lễ.

Nàng trước kia là công chúa, lại là công chúa Yêu tộc, đặt ở đế đô, người ta tôn kính nàng mới gọi một tiếng công chúa, bằng không nàng có khác gì một người bình thường.

Nhưng bây giờ, nàng chính là quý nữ Huyền Bắc quốc hàng thật giá thật.

Trận linh vung tay lên, bỗng nhiên biến thành một đám ánh sáng, hắn biến mất không thấy gì nữa.

Lăng Hàn trợn mắt, Trần Phong Viêm tận lực không để ý tới hắn?

Cũng phải, luận bối phận hắn là tiểu thúc của Trần Phong Viêm, cho dù Trần Phong Viêm nói thế nào cũng có phần xấu hổ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play