Lăng Hàn nghĩ nghĩ, quyết định tiến vào Hồ Lô, để Lục Oa mang đi ra ngoài.

Thế là một cái Hồ Lô màu xanh lăn ở trên mặt đất, giống như bị gió thổi qua vậy.

- A, sao lại có một cái Hồ Lô cơ chứ?

Mấy người trông coi thông đạo phát hiện ra Dưỡng Nguyên Hồ Lô.

- Thực vật trong cung điện có rất nhiều, rất nhiều, mọc ra một cái Hồ Lô cũng là chuyện rất bình thường.

Có người vô tình nói.

- Hắc hắc, nói không chừng là một bảo bối a.

Lại có người nói, bản thân mình thì lại cười, hiển nhiên hắn chỉ nói đùa một chút mà thôi.

- Nói không chừng thực sự là thật a.

Một người nam tử mặc áo xám đi tới, đưa tay muốn lấy đi Hồ Lô.

Móa!

Suy nghĩ của Lăng Hàn khẽ động, đã xuất hiện ở bên ngoài, một quyền đánh qua về phía người kia.

Phanh, người kia chỉ là Cực Cốt cảnh, sao có thể là đối thủ của Lăng Hàn cơ chứ?

May mắn Lăng Hàn không có sát ý, chỉ đánh bay hắn mà thôi, bằng không dùng lực lượng mạnh mẽ của Lăng Hàn. Dưới một quyền này nhất định hắn đã mất mạng rồi.

Người kia ngã rầm trên mặt đất, mà mấy thủ vệ bên ngoài thì cứng họng.

Tình huống thế nào đây chứ, người này biết ẩn thân hay sao?

Mãi đến khi Lăng Hàn co giò chạy ra, bọn hắn mới bừng tỉnh, vội vàng gõ chuông cảnh báo.

Chỉ một lúc sau, điểu nhân đã xuất hiện, hắn trầm giọng hỏi thăm mấy tên thủ vệ kia. Sau khi biết được tin tức, hắn kinh ngạc nói:

- Một cái Hồ Lô tự mình ở nhấp nhô, một người sống sờ sờ đột nhiên xuất hiện sao?

- Thứ kia hẳn là Pháp Khí không gian, hơn nữa lại là thứ có thể dung nạp vật sống.

- Bảo vật như vậy, chỉ có thể thiên sinh địa dưỡng mà thôi.

- Mặc dù bản tọa không phải rất để ý, thế nhưng để cho người ta chạy ra khỏi Ngạo Thiên cung, thứ mất chính là mặt mũi của bản tọa!

- Hừ, oắt con ở dưới tiên đồ, ngươi có thể chạy tới đâu cơ chứ?

Điểu nhân bay lên trên trời, đuổi theo phương hướng Lăng Hàn đi ra xa, một bên ngủ, thị lực của hắn cực kỳ sắc sảo, có thể xuyên thấu vô số tầng lá cây, nhìn thấy mỗi một ngọn cây cọng cỏ ở trong rừng rậm.

Chỉ là hắn đã phải thất vọng, hắn đã đuổi theo nửa giờ, thế nhưng chẳng phát hiện ra bất cứ thứ gì.

Hắn cũng không cho rằng tốc độ của Lăng Hàn có thể đạt tới gấp mười lần vận tốc âm thanh, cho nên nhất định đối phương đã trốn đi rồi.

- Ghê tởm!

Điểu nhân bay trở về, từ bỏ việc truy kích.

Chỉ là một nhân vật nhỏ, chạy thì cứ chạy đi, chờ ngày khác sau chinh phục thiên hạ, khi đó tiểu tử này vẫn sẽ phải rơi vào trong lòng bàn tay của hắn, trở thành đồ ăn trong miệng hắn.

...

Sau khi Lăng Hàn trốn vào trong rừng rậm, trước tiên hắn đào một cái hố, chôn Dưỡng Nguyên Hồ Lô vào, mà chính hắn cũng tiến vào trong đó, công việc tiếp sau sẽ do Lục Oa hoàn thành.

Đợi đến khi triệt để an toàn, Lục Oa lại móc Hồ Lô ra.

Lăng Hàn trốn ra xa, mãi đến khi rời xa địa cung khoảng chừng mấy ngàn dặm về sau thì lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm, chạy gấp về phía đế đô.

Mấy ngày sau, hắn đã về tới đế đô.

Lúc này, khắp nơi trong đế đô nháo nha nháo nhác, lòng người bàng hoàng.

Trước khi Thiên Địa bắt đầu kịch biến lần thứ hai, khắp nơi đều có di tích cổ mới xuất hiện, cũng đã dẫn phát trào lưu toàn dân tìm kiếm cơ duyên. Thế nhưng tình huống giống như Ngạo Thiên cung cũng không phải là một ví dụ, mà là thường xuyên xảy ra.

Khắp nơi đều có sinh linh cấp bậc tiên đồ xuất hiện, phần lớn đều rất là ngang ngược, hoặc là ăn, hoặc là giết, hoặc là nhận người đi vào thám hiểm làm tôi tớ. Chỉ vẻn vẹn có mấy người dễ nói chuyện, thả cho người ta rời đi.

Giống như trong vòng một đêm, toàn bộ thế giới đã thay đổi, xuất hiện nhiều sinh linh Tiên cấp như vậy. Đứng ở trên đỉnh võ thế giới, nhìn xuống thiên hạ.

Từng tòa núi lớn cũng có chủ nhân mới, vốn Huyền Bắc quốc nhất thống đại thế cũng đã bị chia cắt thành từng mảnh nhỏ, mà bên Yêu tộc còn không có kịp phản ứng được với tình huống này. Có lẽ cũng sẽ không tốt hơn ở chỗ nào.

Huyết Xích La đã khẩn cấp chạy về, thế nhưng Bích Tiêu công chúa vẫn ở lại đế đô.

Lần này người thất thủ quả thực là không ít, thậm chí còn có tứ đại soái, Hồng thái sư, Dương Bách chờ và hậu đại của các đại nhân vật. Các hoàng tử hoàng tôn cũng lưu lạc rất nhiều, dẫn tới rất nhiều đại nhân vật phẫn nộ.

Bọn hắn quyết định phải lập tức xuất binh, nhưng bây giờ di tích cổ xuất hiện rất nhiều, khắp nơi. Bọn hắn phải đi đánh nơi nào đây?

Mỗi người đều có tư tâm, đương nhiên là hi vọng đi đánh di tích cổ mà hậu đại nhà mình thất thủ, nhưng tứ đại soái bọn hắn đều là người có rất nhiều hậu đại. Đều thất thủ ở các nơi khác biệt, chính bọn hắn cũng phải suy tính một chút, xem nên đi cứu hậu đại nào trước.

Mặt khác, hiện tại người xuất hiện bên trong di tích cổ đều là cường giả cấp bậc tiên đồ, làm thế nào mới có thể cứu được đây?

Thánh Hoàng không ra, ai có thể địch nổi cường giả tiên đồ cơ chứ?

Tất cả mọi người đều dây dưa, mà hết lần này tới lần khác Thánh Hoàng vẫn đang bế quan, không người nào có thể quyết định được.

Lăng Hàn cũng không có ý tứ thò một chân vào, ở trước mặt cường giả tiên đồ, một chút thực lực kia của hắn căn bản không đáng để chú ý, đi cũng chỉ là toi công bận rộn.

Sáng sớm hôm sau, theo thường lệ Lăng Hàn bắt đầu tu luyện, chỉ là hắn lại kinh ngạc phát hiện ra, lúc này đúng là Thiên Địa lực đã nồng nặc hơn mấy phần.

Thiên Địa kịch biến, cũng không chỉ có rất nhiều di tích cổ xuất thế, ngay cả bản thân hoàn cảnh cũng đang xảy ra biến hóa.

Tu luyện ở dưới tình thế như vậy, làm ít mà ăn nhiều.

Mà khả năng này chỉ là vừa mới bắt đầu, tương lai hoàn cảnh Thiên Địa sẽ trở nên càng thêm thích hợp với việc tu luyện.

Lăng Hàn suy nghĩ, ở trong tình thế như vậy, đương nhiên tiên thụ sẽ sinh trưởng rất mạnh, cung cấp một lượng lớn bảo quả, từ đó thúc đẩy thực lực của võ giả càng tăng lên một cách nhanh chóng.

Không có mấy ngày đã có tin tức kinh người truyền ra, Tông chủ Tử Hồng tông giá lâm đế đô, yêu cầu gặp Trần Phong Viêm.

Tử Hồng tông này có địa vị gì?

Trước kia là một di tích cổ, vừa mới xuất thế đã bị một cường giả tiên đồ chiếm cứ, hiện tại hắn mang theo một nhóm thủ hạ vừa mới thu phục tới đế đô, muốn luận bàn võ kỹ với Trần Phong Viêm một chút.

Luận bàn là giả, đánh hạ hoàng vị của Trần Phong Viêm mới là thật.

Lăng Hàn đi tìm hiểu một thoáng mới biết được Tông chủ Tử Hồng tông này gọi là Thôi Trấn Hải, toàn thân trên dưới không có một chút xíu bộ dáng nào giống như yêu thú, hẳn là Nhân tộc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play