Trong khi nói chuyện, Lục Oa đã hấp tấp khiêng Thiên Văn thạch trở về.

Thất hoàng tử nhìn chằm chằm vào ngọc thạch một hồi, nói:

- Đây là Thiên Văn ngọc a?

Lăng Hàn lại gật đầu một cái.

- Rất tốt, dùng trình độ niệm lực mạnh mẽ của cô vương, lại phối hợp với Pháp khí tinh thần lực này, cho dù là Tầm Bí cảnh cũng không phải là không thể đánh chết được.

Thất hoàng tử gật gật đầu, trên mặt hiện ra vẻ tham lam.

Pháp khí cấp nhị tinh a, chính hắn cũng không thể không động tâm được.

Lăng Hàn cười cười, nói:

- Suy nghĩ của ngươi rất tốt a.

- Ngươi thật sự cho rằng có Tuyệt Đối Công Bằng, cô vương sẽ không làm gì được ngươi sao?

Thất hoàng tử tự tin nói.

Lăng Hàn không dám khinh thường, bởi vì Thất hoàng tử cũng am hiểu tinh thần lực, hơn nữa vô cùng khả năng còn mạnh hơn hắn. Dù sao người ta đã hi sinh một thành, mạnh mẽ đẩy niệm lực của chính mình lên đại thành.

Đương nhiên, đại thành mà hắn nói tới nhất định sẽ là tiên đồ.

- Đi!

Ngón tay của Thất hoàng tử nhẹ nhàng giương lên, xoát, một đạo hàn quang xẹt qua, đã thấy một thanh lợi kiếm sáng loáng nhanh chóng bắn về phía Lăng Hàn, trên mũi kiếm còn quấn quanh năng lượng màu vàng óng.

Gấp bảy lần vận tốc âm thanh!

Trong lòng Lăng Hàn run lên, một kích này của Thất hoàng tử nhìn như còn chưa có đạt tới tốc độ hắn ném ra Thiên Văn ngọc. Thế nhưng, đối phương cũng không có sử dụng bí lực và lực lượng nhục thân, đây là thuần túy dùng niệm lực để hành động a.

Nếu như hắn thuần túy vận dụng niệm lực để sai khiến binh khí, như vậy hẳn chỉ có tốc độ gấp năm lần vận tốc âm thanh —— niệm lực và lực lượng chồng chất lên nhau. Như vậy tốc độ cũng không phải tính toán như là một cộng một vậy, mà sẽ kém hơn rất nhiều.

Cho dù là như thế, nếu như trước đó Thất hoàng tử ném kiếm ra, sau lại dùng niệm lực để thúc đẩy, như vậy có thể đạt tới tốc độ gấp mấy lần vận tốc âm thanh cơ chứ?

Phá gấp mười là nhỏ nhất.

Nếu như phi kiếm dùng vận tốc gấp mười âm thanh đánh tới, hắn làm sao có thể trốn được cơ chứ?

Thân thể Lăng Hàn khẽ động, trốn thoát khỏi một kiếm này, trong lòng thì lắc đầu, vận tốc gấp mười lần âm thanh. Như vậy dùng khoảng cách mười một trượng của hai người hiện tại, hắn tuyệt không có khả năng tránh được.

Vậy phải làm sao bây giờ?

Mặc dù Thất hoàng tử không có Thiên Văn ngọc, thế nhưng phi kiếm dùng vận tốc gấp mười lần âm thanh đánh tới, lực phá hoại cũng vô cùng kinh khủng.

Đòn sát thủ của mình lại là sở trường của người ta hay sao?

Trong lòng Lăng Hàn tìm kiếm đối sách, trong nháy mắt hắn đã có ý nghĩ bước đầu.

Đã... Hắn đã có thể dùng niệm lực để tiến hành tăng tốc, vì sao lại không thể giảm tốc cơ chứ?

Thất hoàng tử cười lạnh, vung tay lên, lại là một đạo phi kiếm đánh về phía Lăng Hàn.

Lăng Hàn không có trốn, mà ngay khi phi kiếm tới gần khu vực năm trượng thì hắn đã dùng niệm lực quấn quanh lên trên, tiến hành giảm tốc.

Phi kiếm nặng chừng sáu cân, thế nhưng lại gia trì vận tốc gấp bảy lần âm thanh, lực trùng kích hình thành cực kỳ kinh người. Cũng may tinh thần lực vô hình, sẽ không bị lợi khí gây thương tích, nếu không, tùy tiện quấn lên như vậy, nhất định sẽ bị trọng thương.

Nhưng mà, dưới tinh thần lực không ngừng gây trở ngại, cuối cùng tốc độ của phi kiếm cũng đã chậm lại. Khi tới trước người Lăng Hàn chỉ còn lại tốc độ gấp ba lần âm thanh mà thôi.

Hắn lại đưa tay khẽ ngắt, bắt lấy phi kiếm.

- Trả lại cho ngươi!

Lăng Hàn ném phi kiếm ra ngoài, lại dùng tinh thần lực gia tốc, sưu một cái đã đạt đến vận tốc gấp tám lần âm thanh.

Thất hoàng tử vung một quyền ra hư không, BA~, phi kiếm lập tức không có căn cứ từ trên bầu trời rơi xuống xuống phía dưới.

Đây cũng không phải là một quyền kia có uy lực như vậy, mà hắn cũng dùng niệm lực để giảm bớt tốc độ của phi kiếm. Sau đó lại phối hợp với lực lượng Khai Khiếu cảnh, chấn cho phi kiếm rơi xuống phía dưới.

- Không có Tuyệt Đối Công Bằng, ngươi sao có thể là đối thủ của cô vương chứ?

Thất hoàng tử ngạo nghễ nói, lần này, hắn giơ tay ném một cái, sưu, phi kiếm hóa thành một đạo lưu quang, thân kiếm như rực lửa.

Cũng không phải là quấn quanh năng lượng có tầng thứ cao, mà là tốc độ của phi kiếm đột phá gấp mười lần vận tốc âm thanh, sinh ra ma sát kịch liệt với không khí, mạnh mẽ đố cho thân thanh kiếm này đỏ lên.

Mười một lần, thậm chí là gấp mười hai lần vận tốc âm thanh, hoàn toàn không có khả năng tránh được.

Lăng Hàn chỉ có thể dùng tinh thần lực hóa nặng nề, không ngừng tiến hành chặn đường, cuối cùng tốc độ phi kiếm đã hạ xuống gấp bảy lần vận tốc âm thanh, thế nhưng vẫn nhanh đến mức kinh người.

Nhưng Lăng Hàn đã vung nắm tay ra, quấn quanh thạch năng lượng, gia trì phòng ngự.

Phanh!

Nắm đấm nện ở trên thân kiếm, phi kiếm lập tức bị chấn bay ra, đây cũng không phải là Thiên Văn ngọc, vẻn vẹn chỉ nặng có sáu cân mà thôi. Nếu không dùng tốc độ gấp bảy lần vận tốc âm thanh để đánh đến, bảo đảm xương cốt của Lăng Hàn cũng sẽ vỡ nát, cho dù là quấn quanh thạch năng lượng thì cũng vô dụng.

Dù là như thế thì bên trên nắm đấm của hắn cũng có máu tươi chảy xuống, bên trên phi kiếm này Thất hoàng tử đã quấn quanh năng lượng có tầng thứ cao, cho nên đã làm tăng lên rất nhiều lực phá hoại.

Lăng Hàn đưa tay nhìn xuống, cũng còn may, xương cốt không có vỡ.

- Ừm?

Thất hoàng tử hơi kinh ngạc, hắn không nghĩ tới một kích này sẽ bị Lăng Hàn hóa giải được dễ dàng như thế, hắn nói:

- Cô vương dùng Huyết Thần tinh mới đẩy được tinh thần lực tới đại thành, không ngờ ngươi chỉ yếu hơn một bậc so với cô vương, ngươi tu luyện như thế nào đây?

Đây đương nhiên là bởi vì Lăng Hàn có Dưỡng Nguyên Hồ Lô, mỗi lúc trời tối hắn đi vào ngủ một giấc, niệm lực sẽ không ngừng tăng lên.

Đương nhiên, bình thường Lăng Hàn cũng không có chú trọng rèn luyện, bất kể là luyện đan, bày trận, kỳ thật đều là đường tắt để huấn luyện niệm lực.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng:

- Cho nên, ngươi hi sinh nhiều người vô tội như vậy thì như thế nào chứ? Chỉ là để cho trên lưng mình đeo một thân tội nghiệt mà thôi.

- Thì tính sao chứ?

Thất hoàng tử cười lạnh:

- Vì kế hoạch, mưu lược bá nghiệp vĩ đại của cô vương, có cái gì là không thể hi sinh cơ chứ? Chỉ cần cô vương kế thừa hoàng vị, nhất định sẽ làm được càng tốt hơn so với phụ hoàng!

Niềm tin của hắn rất là tràn đầy, bởi vì trong một năm chí ít có mười tháng Trần Phong Viêm đang bế quan, chỉ dùng hai tháng ở trên triều chính cũng đã khiến cho Huyền Bắc quốc quốc thái dân an, không ngừng phát triển. Như vậy nếu đổi lại là hắn cai trị, đương nhiên cũng sẽ càng thêm phồn vinh hưng thịnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play