Điều này không hợp đạo lý.

Lẽ nào, hắn có thần thông gì còn ẩn không mở ra?

Lăng Hàn không nhịn được lại bắt đầu mơ tưởng.

- Xem ra, không còn chuyện gì liên quan tới chúng ta nữa. Trở về thôi.

Lăng Hàn xoay người. Nếu như yêu tộc cũng đã tới đầu hàng, vậy dĩ nhiên không có chiến tranh.

Không có uy hiếp của yêu tộc, tất nhiên cũng không có ai còn dám giam lỏng Lăng Hàn. Cấm vệ quân phía bên ngoài viện của hắn rất nhanh lại thu lại.

Hai ngày trôi qua, Hiên Viên Định Quốc đến tìm hắn.

- Này này này, ngươi biết yêu tộc tại sao muốn đầu hàng hay không?

Gia hỏa kia thần thần bí bí nói.

- Ta không biết.

Lăng Hàn lắc đầu.

- Ngươi đoán đi!

Hiên Viên Định Quốc còn đang muốn thừa nước đục thả câu.

- Không nói thì thôi.

Lăng Hàn quay đầu sang chỗ khác.

A, ngươi gia hỏa này thế nào một chút lòng hiếu kỳ cũng không có?

Hiên Viên Định Quốc thở dài:

- Ngươi thật đúng là khiến cho người ta chơi hoàn toàn không vui chút nào.

Chỉ có điều, hắn căn bản không kìm chế được, lập tức bu lại, nói:

- Là bệ hạ!

- Sao?

Lăng Hàn nhìnvề phía hắn.

- Bốn ngày trước, bệ hạ tự mình đi tới hoàng cung của yêu tộc, cùng Yêu Hoàng đánh một trận. Sau đó ngày hôm sau Yêu Hoàng liền đưa ra quyết định xưng thần, phái ra Huyết Xích La và Bích Tiêu công chúa.

Hiên Viên Định Quốc nói.

Vẻ mặt hắn đầy ngưỡng mộ:

- Đời này nếu như ta có thể tu luyện ra một phần trăm thực lực của bệ hạ thì tốt rồi.

Lăng Hàn cũng kinh ngạc. Hóa ra Trần Phong Viêm tự nhiên vô thanh vô tức xuất quan, còn “giáo dục” Yêu Hoàng một chút, trực tiếp đaasnh cho yêu tộc bội phục.

Điều này quá mức trâu bò rồi.

Vì sao Trần Phong Viêm không nói trước một tiếng?

Hiển nhiên, vị thánh hoàng này là muốn xem thử một chút về biểu hiện của mọi người. Thế này, những kẻ phái cầu hoà lộ ra nguyên hình, sau đó chắc chắn sẽ không lại được Trần Phong Viêm trọng dụng nữa.

- Như đã nói qua, công chúa yêu tộc kia thực sự quá đẹp, quả thực là kẻ gây tai hoạ!

Hiên Viên Định Quốc chuyển trọng tâm, nói đến trên người Bích Tiêu công chúa.

- Đáng tiếc, yêu tộc đã nói rõ ràng, vị công chúa này chỉ hứa gả cho một vị hoàng tử nào đó. Chúng ta không có phần.

Hắn thở dài, giống như chết cha chết mẹ.

Có thể thấy được một phần mị lực của Bích Tiêu.

Lăng Hàn lắc đầu, cười nói:

- Vậy ngươi cố gắng tu luyện, sau này còn muốn lợi hại hơn so với Yêu Hoàng, cưới một nữ nhi khác của hắn không được sao?

Hiên Viên Định Quốc ra vẻ muốn đánh hắn. Muốn vượt qua Yêu Hoàng? Có khả năng sao!

Ầm ầm ầm.

Đúng lúc này, bên ngoài có người gõ cửa lớn.

Ai vậy, muộn thế này rồi.

Tiểu thị nữ chạy đi mở cửa. Chỉ qua một hồi, nàng lại khiếp sợ chạy về, nói:

- Thiếu gia thiếu gia, bên ngoài có một người tự xưng là công chúa yêu tộc cầu kiến.

Phụt.

Hiên Viên Định Quốc nhất thời phun ra một miệng trà.

Công chúa yêu tộc tới chơi?

Phản ứng đầu tiên của Lăng Hàn là sửng sốt, sau đó mới phản ứng kịp.

Bích Tiêu công chúa có phải là tới vì Yêu Hầu Quyền hay không? Nếu không, cho dù hắn là Hồng Thiên Bộ thứ hai, đối phương cũng không đến mức coi trọng hắn như vậy.

- Ngươi giỏi lắm!

Hiên Viên Định Quốc đánh một quyền ở trên ngực của Lăng Hàn.

A, dám đấm vào ngực của phụ thân ta?

Bảy đứa trẻ hồ lô đều nhìn chằm chằm vào Hiên Viên Định Quốc, đã có ý định đánh cho hắn một trận.

Lăng Hàn không để ý đến Hiên Viên Định Quốc. Hắn nhìn về phía tiểu thị nữ gật đầu, nói:

- Đi mời người tiến đến.

Tiểu thị nữ liền vội vàng xoay người, đi mời công chúa yêu tộc tiến vào.

Cũng không lâu lắm, liền thấy tiểu thị nữ và Bích Tiêu công chúa một trước một sau đã đi tới.

Trước đó ở khoảng cách xa, không nhìn thấy quá rõ ràng. Nhưng bây giờ vị công chúa yêu tộc mặt tươi như hoa đang ở trước mắt, mỗi một tấc da thịt đều có thể thấy rõ.

Quả thực đẹp. Đẹp đến tinh xảo. Đẹp đến mức giống như mộng ảo. Đẹp đến mức khiến cho người ta có một loại cảm giác không chân thật.

Lăng Hàn lại hoàn toàn không để ý chút nào. Hắn luôn ở cùng một chỗ với loại đại mỹ nhân giống như nữ hoàng, tất nhiên sẽ sinh ra năng lực miễn dịch cường đại đối với mỹ nữ.

Hắn mỉm cười, ôm quyền nói:

- Ra mắt Bích Tiêu công chúa.

Bích Tiêu công chúa hé miệng cười, nói:

- Thần là người của hàng quốc, làm sao dám nhận lễ của Lăng đại sư?

Giọng nói của nàng nhẹ nhàng êm tai vô cùng.

- Phụ thân, nữ nhân này có chút lợi hại.

Nhị Oa lấy thần thức truyền âm nói.

- Nàng đã là Tầm Bí Cảnh.

Đôi mắt của Lăng Hàn không khỏi trở nên căng thẳng. Mỹ nữ này mới nhìn qua còn chưa đến hai mươi tuổi, lại là cường giả Tầm Bí Cảnh?

Không nhìn ra, hoàn toàn không nhìn ra.

Hắn mỉm cười, nói:

- Ở trước mặt một vị cường giả Tầm Bí Cảnh như công chúa, ta làm sao dám xưng là đại sư?

Đẹp quá... Đẹp quá... Đẹp quá... đẹp, a!

Hiên Viên Định Quốc không khỏi mở to hai mắt nhìn, ngay cả miệng cũng mở ra.

A, Bích Tiêu công chúa lại là cường giả Tầm Bí Cảnh?

Bích Tiêu công chúa cũng cả kinh. Nàng trăm triệu lần không ngờ được, Lăng Hàn có thể nhìn thấu tu vi của mình. Phải biết rằng, trên người nàng lại mang một bảo vật, có thể áp chế khí tức của nàng, thoạt nhìn cũng chỉ là Hoán Huyết Cảnh.

Nàng nhoẻn miệng cười, nói:

- Lăng đại sư quả nhiên không tầm thường. Chỉ riêng nhãn lực này thật ra đã làm cho Bích Tiêu bội phục.

Điều này coi như là thừa nhận.

Hiên Viên Định Quốc hoàn toàn không khép miệng lại được. Lão tử nhà hắn cũng không qua được Minh Văn Cảnh, ở trước mặt Tầm Bí Cảnh chính là bị giết chết trong giây lát, hắn còn dám có ý kiến gì đối với Bích Tiêu?

Lăng Hàn lại vẫn lạnh lùng bình tĩnh. Trần Phong Viêm đã hoàn toàn chấn áp yêu tộc, cho nên cho dù hắn đối mặt với một Tầm Bí Cảnh cũng không cần lo lắng. Ở dưới trường hợp này Bích Tiêu công chúa không có khả năng ra tay.

Đã như vậy, Tầm Bí Cảnh lại có gì phải sợ?

Lăng Hàn mỉm cười, nói:

- Công chúa tới đây, không biết là vì chuyện gì?

Bích Tiêu công chúa thản nhiên cười, nói:

- Bích Tiêu muốn thỉnh giáo với Lăng đại sư về một môn quyền pháp.

Tới.

Lăng Hàn giả vờ mờ mịt, nói:

- Công chúa điện hạ lại là cường giả Tầm Bí Cảnh, không cần thỉnh giáo tại hạ về quyền pháp chứ?

Bích Tiêu công chúa cũng không có vạch trần Lăng Hàn, nói:

- Môn quyền pháp này, chắc hẳn chỉ có Lăng đại sư mới có thể biết được.

- A?

Bích Tiêu công chúa liếc mắt nhìn Hiên Viên Định Quốc, cũng không có gì cấm kỵ, nói:

- Bích Tiêu muốn thỉnh giáo Lăng đại sư về Yêu Hầu Quyền.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play