Hắn đã sớm nắm giữ môn bộ pháp này, nhưng có vài câu khẩu quyết luôn cảm thấy có chút khác thường. Hình như có chút không thích hợp, thậm chí dư thừa. Nhưng bây giờ linh quang vừa hiện, hắn bắt được linh cảm.

Hóa ra là như vậy.

Hắn bất chợt cười to, người giống như cành liễu trong gió, nhẹ nhàng lắc lư. Toàn thân thậm chí cũng bay lên, chân đạp lên không khí, giống như phi tiên.

Chuyện bnày!

Tất cả mọi người nghẹn họng nhìn trân trối. Bọn họ làm sao có thể nhìn thấy dạng tranh đấu như vậy, có người lại có thể bay nhảy ở trong khoảng không?

Hồ Dương cũng khiếp sợ tới mức ngây người. Lăng Hàn có thể bay?

Dựa vào, vậy còn đánh như thế nào? Người ta đánh không lại, trực tiếp bay lên bầu trời. Hắn đuổi theo thế nào?

Nhưng hắn dù sao cũng là cao thủ ngũ biến, lập tức bắt được ảo diệu bên trong. Hóa ra Lăng Hàn không phải thật sự biết bay, mà là giống như cánh diều, mượn lực lượng hắn đánh ra thực hiện "Bay lượn".

Hai trăm lực lượng năm mươi vạn cân đương nhiên cũng đủ lớn, hoàn toàn chống đỡ được trọng lượng của một người.

Như vậy cũng giống như sóng biển mãnh liệt thậm chí có thể ném thuyền lớn đi. Nhưng chỉ cần một tấm ván lướt sóng, con người lại có khả năng chinh phục sóng lớn, điều khiển hướng đi, lao về phía trước.

Hiện tại, Lăng Hàn lại đạp sóng “lực” của hắn, thực hiện bay vút lên không trung.

Nhưng vấn đề là, cho dù hắn biết điểm ấy cũng không có cách nào bắt chước theo. Bởi vì kình lực hỗn loạn, thật giống như có thật nhiều con sóng vỗ tới, rất dễ dàng đã bị đánh cho lật người.

Cho nên, hắn muốn mượn một đạo lực thì có thể. Nhưng muốn mượn mười đạo, trăm đạo, đó chính là chuyện hoàn toàn không có khả năng.

- Xuống đây cho ta!

Hồ Dương quát to. Hắn ra quyền trở nên không có quy luật chút nào, muốn phá hủy tiết tấu của Lăng Hàn, khiến cho hắn từ không trung ngã xuống.

Nhưng Lăng Hàn thuận "gió" lưu chuyển, vẫn nhẹ nhàng lay động ở trên đó.

Hình như hắn lại biến thành mảnh giấy, cho dù kình phong lại gào thét lao, có thể thổi đi gian nhà, lại không xé thể xé rách được một tờ giấy.

Đối với việc khống chế lực lượng, Lăng Hàn đã đạt tới trình độ đỉnh cao.

Đổi lại thành một người khác, tuyệt đối không thể lại bắt được tần suất công kích của Hồ Dương nhanh như vậy, do đó tiến hành lợi dụng.

Nhưng Lăng Hàn là ai?

Vô địch chí tôn trong thế giới Nguyên, hắn từng trải tất cả lớn nhỏ bao nhiêu trận chiến đấu? Thế giới này có ai có thể so sánh được với hắn?

Hồ Dương vô cùng phiền muộn. Lực một đòn của hắn tuy rằng cuồng bạo, nhưng thời gian đánh ra, Lăng Hàn lại thuận gió lưu chuyển, giống như một chiếc thuyền lá, mặc cho ngươi sóng lớn ngập trời, hắn vẫn có thể theo sóng đuổi lãng, vật lộn trên trời cao.

Hắn cuối cùng toàn toàn không giữ lại, hoàn toàn phát huy ra lực lượng đạt tới ba trăm vạn cân.

Cho dù lực lượng có thể tăng lên tới bốn mươi vạn cân lại như thế nào? Lăng Hàn vẫn vô cùng ung dung, đạp gió mà đi, tiêu sái đến mức không thể tăng thêm được nữa.

Hồ Dương cắn răng. Đối thủ rõ ràng vô cùng yếu. Nếu như trực diện đánh, Lăng Hàn tuyệt đối không chống đỡ nổi một đòn của hắn. Không ngã cũng phải bị thương nhẹ. Nhưng vấn đề là, trên người Lăng Hàn hình như có bôi một tầng dầu, quá trơn trượt, căn bản không nhận lực.

Tiếp tục như vậy nữa, hắn sớm muộn sẽ tiêu hao hết lực lượng.

Hồ Dương rất sốt ruột. Hắn đang suy nghĩ, có nên dùng tuyệt chiêu, hoặc là sôi trào huyết khí.

Lăng Hàn nhìn như tiêu sái, nhưng trong đầu lại vẫn duy trì ở trạng thái hoạt động liên tục. Hiện tại kình lực vô cùng phức tạp, hắn chỉ cần hơi có chút sai lầm, khẳng định sẽ rối loạn đầu trận tuyến, từ trong trạng thái tung bay như tiên này lui ra ngoài.

Nhưng cảm giác như vậy thật sự rất khá. Hình như đang nắm giữ tất cả, bao trùm trên phàm trần.

Hồ Dương cuối cùng không có cách nào tiếp tục chịu đựng được nữa. Hắn hét lớn một tiếng.

Ầm.

Huyết khí từ trong cơ thể hắn bay lên ra, hóa thành một tiểu nhân.

Hắn là ngũ biến. Huyết khí ngưng tụ thành người.

Hắn bạo phát, bí lực tăng lên 2, 6 lần. Lại thêm thể lực. Hắn đạt tới lực lớn bảy trăm vạn cân.

Thân hình Lăng Hàn nhất thời xiêu xiêu vẹo vẹo, lại không có cách nào mượn lực được nữa.

Không vì cái gì khác. Kình lực cường đại vượt qua cực hạn hắn có thể khống chế rất xa.

Lực lượng tuyệt đối nghiền ép!

- Hừ, hiện tại xem hắn còn trốn thế nào!

- Dương ca bạo phát ra, lực lượng có thể đạt tới bảy trăm vạn cân. Cho dù là Cực Cốt Cảnh chẳng qua cũng chỉ như vậy. Đây là nghiền ép tuyệt đối.

- Cho dù chỉ cần bị một đạo kình lực đó quét qua, cũng chính là vô cùng đáng sợ.

Người của Hồ Gia Bang đều nói. Theo bọn họ, đây là lực lượng Lăng Hàn tuyệt đối không thể chống đỡ nổi.

Lăng Hàn quả thực không có cách nào tránh né nữa. Hồ Dương công kích không chỉ là lực lớn, hơn nữa tốc độ quá nhanh. Phóng ra ngoài còn có thể đạt được khoảng cách ba trượng. Hắn ngay cả bắt được quy tích đối phương ra tay cũng khó khăn, căn bản không có khả năng sớm đưa ra ứng biến.

Cho nên hiện tại Lăng Hàn chỉ có một đường đón đỡ. Nếu không chính là chịu đòn. Không có khả năng nào khác.

Đây là kết quả lực lượng nghiền ép, khiến cho tất cả kỹ xảo đều trở thành phù vân.

Lực lượng bảy trăm vạn cân sao?

Tới đi!

Lăng Hàn sớm đã có sự chuẩn bị. Một quyền của hắn đánh ra, trực tiếp đón đỡ.

Cái gì?

Tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người, không thể tin được.

Mỗi người đều có một nhận thức. Đó chính là trừ khi lực lượng của ngươi chiếm lấy ưu thế, bằng không gặp phải Hoán Huyết Cảnh sôi trào huyết khí tiến hành bạo phát, phải tránh mặt trước.

Nhưng Lăng Hàn lại có thể trực tiếp đón đỡ?

Đây là muốn chết sao?

Chỉ có điều suy nghĩ lại một chút, Lăng Hàn cũng không có lựa chọn nào khác. Lúc này trốn tránh lại trốn tránh không được. Vậy còn không bằng ở chính diện liều mạng một chút. Chí ít cũng thua có chút khí phách.

Ầm!

Tốc độ hai người này công kích là nhanh tới mức nào? Trong đầu mọi người chỉ hiện lên một ý niệm. Kình lực của hai người đã chính diện giao phong.

Lực lượng của Hồ Dương giống như một ngọn núi lớn, có thể nghiền ép tất cả. Nhưng mà công kích của Lăng Hàn lại giống như một cây búa, đập đông đập tây của ngọn núi này, đập nát tất cả tiếp điểm vững chắc.

Bởi vậy, một quyền này đánh qua, lực lượng ban đầu vốn là bảy trăm vạn cân lần lần lượt bị tách ra, hóa thành vô số đạo lực lượng trăm vạn cân, uy lực nhất thời đột nhiên giảm xuống, lại không có cách nào tạo thành uy hiếp đối với Lăng Hàn.

Một đòn đánh qua, Lăng Hàn và Hồ Dương dường như đều không có vấn đề ấy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play