Xe của Lăng Hàn phải ngừng lại chờ người trên chiếc xe kia đi xuống, xe lái đi rồi xe của hắn mới tiến lên được.

Chen đội, a không, chen xe?

Lăng Hàn giận. Mọi người yên phạn xếp hàng chỉ có ngươi không theo quy định!

Tài xế xe của Lăng Hàn ấn còi, gã cũng rất khó chịu.

Hai nam nữ xuống xe, đều rất trẻ tuổi. Nam thì hĩnh mũi nhìn đời, nữ thì lòe loẹt điệu đà.

Nam xuống xe đi tới đá xe của Lăng Hàn, đèn đầu xe bị đá bể.

Nam vừa mắng vừa đá đèn xe thứ hai:

- Fuck, nhấn còi bà nội nó! Làm ồn chết tiểu gia!

Tài xế lật đật xuống xe:

- Tại sao ngươi phá xe của ta?

Nam nhân kiêu căng chỉ vào tài xế:

- Phá xe rồi sao? Ngươi biết ta là ai không? Đệt, dám chỉ vào mũi bản thiếu gia, chán sống phải không!?

Nam nhân giơ tay định đánh tài xế, làm tài xế sợ vội trốn vào xe.

Nam nhân vẫn hùng hổ.

Nữ nhân lòe loẹt bên cạnh gã kiêu căng nói:

- Dám chọc Minh thiếu gia của chúng ta giận, thật là tìm cái chết.

Xe đằng trước đã lái đi nhưng nam nhân chưa hết giận, không ngừng đá rầm rầm vào chiếc xe của Lăng Hàn.

Lăng Hàn xuống xe, Hoán Tuyết vội mở cửa đi theo đứng cạnh hắn.

Nam nhân nhìn Lăng Hàn nhưng rất nhanh dời ánh mắt nhìn Hoán Tuyết chằm chằm:

- A, có người còn dám xuống? Ô, không ngờ có một tiểu mỹ nữ.

Hoán Tuyết không xem như đẹp tuyệt trần nhưng nhan sắc cũng cao.

Lăng Hàn ngoắc:

- Ngươi lại đây.

Nam nhân sửng sốt sau đó buồn cười nói:

- Đồ ngu dám kêu ta qua? Ngươi là ai? Tưởng mình là thành chủ đại nhân sao?

Nói vậy nhưng nam nhân vẫn đến gần:

- Như thế nào? Ngươi dám đánh bản thiếu gia không?

Nam nhân đưa nửa bên mặt gần sát:

- Nào, đánh thử xem.

Lăng Hàn kêu lên:

- Hoán Tuyết!

Hoán Tuyết đáp ngay:

- Có thưa thiếu gia!

- Vả miệng.

- Tuân lệnh!

Hoán Tuyết chấp hành mệnh lệnh của Lăng Hàn không chút sai lệch, nàng giơ tay tát mạnh vào mặt nam nhân.

Nam nhân không ngờ Hoán Tuyết dám đánh, gã làm tư thế muốn ăn đòn nên không né được, bị tát nổ đom đóm mắt.

Hoán Tuyết lại tiến thêm một bước có tu vi thất mạch, lực lượng lớn như vậy tát vào mặt không dễ chịu gì. May mắn Hoán Tuyết chưa ra hết sức, không thì mặt nam nhân đã bị tát bấy.

Nam nhân ngây người sau đó điên tiết giơ tay tính tát Hoán Tuyết:

- Ngươi... ngươi dám đánh ta!?

Hoán Tuyết né đòn sau đó đánh trả.

Hoán Tuyết là thất mạch, nam nhân chỉ có lục mạch, bởi vậy mới mấy chiêu nàng hoàn toàn chiếm ưu thế, tát mặt gã lia lịa như đánh mông.

Bốp bốp bốp!

Nữ nhân lòe loẹt hét to:

- Ngươi làm gì? Bà điên, mau thả Minh thiếu gia ra!

Nhưng nàng không phải võ giả, chỉ có thể ở một bên la làng.

Có người gần đó lên tiếng:

- Ủa? Đó là Chung Dương Minh đệ đệ của Chung Dương Tất.

- Tuy hắn không là cái đinh gì nhưng ca ca của hắn không tầm thường, mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành đan sư sơ cấp, có tiếng là Mạc Quốc Hào thứ hai.

- Ừ, Chung Dương Tất rất bất phàm, một trong những nhân vật trẻ tuổi nóng bỏng nhất.

- Chung Dương Tất và Nghiêm Tuấn, Thác Bạt Thiên Hoang được gọi là tam kiệt, đại biểu cho nhân tài xuất sắc nhất đan đạo, trận đạo, võ đạo.

- Nhưng ói thật thì Chung Dương Tất, Nghiêm Tuấn may mà làm đại biểu đan đạo, trận đạo, nếu vào võ đạo thì ai sánh bằng Thác Bạt Thiên Hoang?

- Đúng rồi, Thác Bạt Thiên Hoang là thiên tài võ đạo trăm năm khó ra, sau này sẽ là bá chủ ngạo thị thiên hạ, người như Chung Dương Tất, Nghiêm Tuấn không thể so sánh.

- Lạc đề, đang nói Chung Dương Minh mà.

- Chung Dương Minh hả, bao cỏ.

- Nhưng ăn hiếp đệ đệ của Chung Dương Tất như vậy không sợ Chung Dương Tất tức giận sao?

- Đúng rồi, hôm nay là hội đấu giá do đại sư Mạc Quốc Hào, sư phụ của Chung Dương Tất mở, chắc hắn cũng đến tham gia. Đánh Chung Dương Minh tại đây lỡ bị Chung Dương Tất biết thì tuyệt đối không bỏ qua.

Người xung quanh bàn tán xôn xao, đa số thích góp vui, cảnh tượng hiện giờ phù hợp khẩu vị mọi người.

Chung Dương Minh hét to:

- Nghe thấy chưa? Ca ca của ta là Chung Dương Tất, sư tôn của ca ca là Mạc Quốc Hào Mạc đại sư! Nếu ngươi chọc giận t thì ta bảo đảm sau này ngươi không mua được một viên đan dược trong Hùng Cứ thành!

Lăng Hàn chỉ cười, như không nghe thấy.

Bốp!

Hoán Tuyết tát một cú thật mạnh, dám la lối trước mặt thiếu gia nhà nàng? Hừ!

Lăng Hàn phất tay:

- Đủ rồi.

Hoán Tuyết ngừng tay ngay.

Một nam nhân từ bên trong đi ra, vẻ mặt không kiên nhẫn:

- Có chuyện gì? Sao ồn ào vậy?

Không biết hôm nay là ngày long trọng của Từ Tâm dược đường sao?

- Hổ thiếu gia!

- Hổ ca!

Mọi người thi nhau lên tiếng chào hết sức khách sáo.

Đó là Phan Hổ, tuy là bao cỏ nhưng gã cháu trai của Mạc Quốc Hào.

Mấy hôm trước Mạc Quốc Hào đưa ra Bí Lực Hoàn phiên bản cải tiến, giờ còn đấu giá Tham Mạch đan phiên bản cải tiến. Thành chủ đại nhân cũng bị kinh động. mấy lần biểu thị Mạc Quốc Hào cải tiến có công lao lớn, có thể ghi vào sử sách, trở thành rường cột nước nhà.

Nước lên thì thuyền lên, Phan Hổ cũng thành chạm tay có thể bỏng.

Chung Dương Minh nhào qua, vẻ mặt uất ức:

- Hổ ca!

Phan Hổ hờ hững hỏi:

- Sao vậy?

Phan Hổ và Chung Dương Minh đều là con nhà giàu chỉ biết ăn chơi, nhưng địa vị của gã cao hơn nên thành đại ca của Chung Dương Minh.

Chung Dương Minh túm cánh tay Phan Hổ, uất ức như con nít bị ăn hiếp xin phụ mẫu giúp đỡ:

- Hổ ca, ta bị người khi dễ! Hổ ca phải bênh ta!

Phan Hổ kiêu ngạo nói:

- Để ta xem là tên nào không có mắt dám ăn hiếp người của ta!

Bí Lực Hoàn bản cải tiến được tung ra, danh tiếng của Từ Tâm dược đường hay danh vọng cá nhân Mạc Quốc Hào đều lên độ cao mới. Đặc biệt còn có Tham Mạch đan bản cải tiến khiến Mạc Quốc Hào trở thành thần thoại đan đạo, ngay cả thành chủ đại nhân cũng khen không ngớt. Phan Hổ làm cháu trai của Mạc Quốc Hào tất nhiên cũng nâng cấp theo, cảm giác mình bay trên mây, tự tin phồng to.

Có người ăn hiếp tiểu đệ của gã? Hừ hừ, chờ xem gã làm sao xử đối phương.

Chung Dương Minh chỉ vào Lăng Hàn, Hoán Tuyết:

- Hổ ca, là bọn họ đấy!

A? Tổ cha nó!

Khi Phan Hổ thấy Lăng Hàn thì cảm giác luồng khí lạnh từ lòng bàn chân chạy dọc lên, làm gã sợ suýt xỉu.

Đây là Lăng Hàn!

Người khác không biết chẳng lẽ gã không rõ sao? Bí Lực Hoàn hay Tham Mạch đan phiên bản cải tiến đều là Lăng Hàn cung cấp. Địa vị của gã tăng vùn vụt trong mấy ngày nay toàn nhờ Lăng Hàn. Không nói cái khác, Phan Hổ nhớ lần trước đắc tội Lăng Hàn buộc phải quỳ giữa đường mới tránh cho Mạc Quốc Hào trừng phạt, chưa ăn đủ đau khổ, chưa học khôn được sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play