Lòng Lăng Hàn gióng lên hồi chuông cảnh báo, nếu không phải tình cờ gặp Ninh Hải Tâm, nổi hứng thu nàng làm đệ tử, kêu Ngõa Lý lại đây thì hắn mãi mãi sẽ không phát hiện trong cơ thể mình còn có một vật như vậy.

Lăng Hàn gặn hỏi Ngõa Lý:

- Ngươi đã biết từ lâu tại sao không nói cho ta?

Ngõa Lý trợn trắng mắt:

- Thứ nhất, ngươi không hỏi ta. Thứ hai, ta không có nghĩa vụ trả lời ngươi. Thứ ba, ta cũng không biết đây là cái gì, trước khi chưa rõ ràng tình huống mà nói cho ngươi biết thì trái với tính chính xác của ta.

Đệt!

Lăng Hàn câm nín, cái tên này còn dõng dạc cãi lại?

Nhưng Lăng Hàn ngạc nhiên nhất là biểu tình trên mặt Ngõa Lý, từ khi nào tên này biết trợn trắng mắt? Rất nhân tính hóa!

Ngõa Lý luôn giữ hình người nhưng Lăng Hàn chưa bao giờ xem gã là con người, mặt thì không biểu tình, chẳng có dao động tình cảm gì.

Hôm nay tên này uống lộn thuốc?

Lăng Hàn hỏi thẳng:

- Có phải ngươi uống lộn thuốc không?

Ngõa Lý khinh thường nói:

- Ngươi mới uống lộn thuốc!

Lăng Hàn càng ngạc nhiên hơn, tên này còn biết đấu võ mồm, biểu đạt xem nhẹ?

Kỳ quặc quái gở.

Lăng Hàn hỏi:

- Ngươi lại tiến hóa?

Ngõa Lý nghiêm túc nói:

- Ta diễn hóa ra hệ thống cảm xúc.

Ra là vậy.

Lăng Hàn chợt nổi hứng nói:

- Hay ngươi thử giao lưu với Đại Hắc Cẩu xem?

Nếu Ngõa Lý học được cái tính đáng đánh của Đại Hắc Cẩu cộng thêm khuôn mặt nghiêm nghị thì sẽ như thế nào?

Thú vị thật, Lăng Hàn tràn ngập mong đợi.

Tiễn Ngõa Lý đi rồi Lăng Hàn quyết định đặc biệt bồi dưỡng Ninh Hải Tâm, khiến đệ tử này nhanh chóng lớn lên.

Lăng Hàn mang Ninh Hải Tâm đi khắp núi nước trong Huyền Mạc vị diện, bạch xà đi theo dốc lòng lo việc ăn uống của hắn, đa số thì đóng vai lão sư của Ninh Hải Tâm.

Nói thật là Lăng Hàn không giỏi dạy người, thực lực mạnh và năng lực dạy dỗ là hai chuyện khác nhau.

Biên quan hình như phục hồi bình tĩnh, không thấy năm người Xung Viêm bỏ gánh mặc kệ. Nhưng chiến sự tiền tuyến vẫn rất căng thẳng, Cuồng Loạn càng lúc càng mạnh mẽ, khiến chủ chiến trường liên tục lùi dần.

Hiện giờ Lăng Hàn chưa thể nhúng tay vào chủ chiến trường, lúc trước chỉ đi một lúc mà hắn suýt bị oanh sát. Chiến trường phụ thì có bốn thiên kiêu Tân Khí Hổ tọa trấn, tuy không quá lạc quan nhưng tình huống tốt hơn chủ chiến trường nhiều. Vì vậy Lăng Hàn có đi cũng không giúp được gì, trừ phi hắn có thể thành tựu Thất Bộ.

Lăng Hàn tranh thủ thời gian vừa huấn luyện đồ đệ vừa vùi đầu tu luyện, tranh thủ sớm đến đỉnh Ngũ Bộ, bước vào Lục Bộ. Nếu được vậy tin tưởng phòng ngự của Lăng Hàn sẽ mạnh gấp mấy lần, khi đối diện Cuồng Loạn không đến mức giống như bây giờ không chịu nổi một kích.

Cuồng Loạn rốt cuộc mạnh đến mức nào?

Lăng Hàn tin tưởng cho Cuồng Loạn ăn thêm mấy vị diện không chừng lực lượng của nó có thể sánh bằng Nguyên Thế Giới đánh ra một kích hùng hồn, đập nát cả thần hồn của Thất Bộ.

Có lẽ suy xét đến an nguy của bản thân nên năm người Xung Viêm mới tích cực ngăn chặn Cuồng Loạn, vì liên quan chặt chẽ đến mạng sống của bọn họ.

Rất nhanh ba mươi vạn năm trôi qua.

Quả nhiên Ninh Hải Tâm có tiến bộ, nhưng... Chỉ đến Ngũ Trảm.

Ngược lại bạch xà được Lăng Hàn chỉ điểm đã đến ngũ Trọng Thiên.

Ba mươi vạn năm vượt lên ba cảnh giới, rất kinh người. Nhìn lại Ninh Hải Tâm, người ta là Tiên Vương mà tiến bộ ba cảnh giới, còn nàng chỉ tiến bộ ba cấp bậc nhỏ trong Trảm Trần cảnh. So sánh thì tốc độ tu luyện của Ninh Hải Tâm chậm đến khó tin.

Bạch xà không biết nên nói cái gì. Ninh Hải Tâm được tài nguyên tu luyện nhiều hơn bạch xà gấp mười lần, báu vật đủ cho Tiên Vương tiến bộ mấy bước vậy mà chỉ có chút xíu tác dụng?

May mà bạch xà rất yêu thương Ninh Hải Tâm, nếu không đã oán thầm trong bụng tại sao Lăng Hàn thu ‘đồ đệ ngốc’ như vậy.

Lại mười vạn năm, Ninh Hải Tâm bước vào Phân Hồn.

Lẽ ra Trảm Trần mất mười vạn năm mới đi ra một bước, Phân Hồn ít nhất phải là một trăm vạn năm mới bước ra bước khác. Nhưng khiến Lăng Hàn kinh ngạc là tốc độ của Ninh Hải Tâm không chậm lại, dường như đã chậm không tả nổi nên không có gì thay đổi.

Mỗi bước Ninh Hải Tâm đi cực kỳ vững chắc, Lăng Hàn đã tìm vị diện mới sinh ra từ hai giới đụng chạm, chờ Ninh Hải Tâm bước vào Cửu Trọng Thiên sẽ gieo trong người nàng. Đương nhiên nếu Ninh Hải Tâm có thể giống Lăng Hàn hái lực lượng vị diện sinh thành vị diện thì hắn rất vui lòng để nàng đi con đường này.

Một trăm vạn năm, hai trăm vạn năm, ba trăm vạn năm, Ninh Hải Tâm vững bước vào Tiên Vương.

Bạch xà rất ngạc nhiên, vì nàng trở thành Tiên Vương cũng mất hơn ba trăm vạn năm, về tiến bộ Ninh Hải Tâm đã đuổi kịp nàng.

Lăng Hàn luôn chú ý đốm sáng trong thức hải của Ninh Hải Tâm. Cảnh giới của nàng không ngừng tăng cao, đốm sáng dần biến lớn, thấy rõ ràng hơn. Bề mặt có nhiều vằn sáng không ngừng biến đổi, dường như đang diễn hóa cái gì.

Đoàn sáng không quá chói mắt nhưng rất mơ hồ.

Lăng Hàn quyết định đợi khi thực lực của Ninh Hải Tâm mạnh hơn chút nữa mới thăm dò bí mật của đoàn sáng, để bảo đảm không thương tổn đến nàng.

Mỗi cách mười vạn năm Ninh Hải Tâm sẽ tiến bộ một bậc.

Tiên Vương chỉ có cửu trọng, nên chỉ tám mươi vạn năm sau Ninh Hải Tâm đã đến Cửu Trọng Thiên. Bạch xà thì mới chỉ đến Thất Trọng Thiên, điều này làm nàng giật mình, càng khâm phục ánh mắt của Lăng Hàn.

Nhìn xem, nên Ninh Hải Tâm mới là đệ tử, còn bạch xà chỉ có thể làm phó tòng.

Sau khi Ninh Hải Tâm bước vào đỉnh Cửu Trọng Thiên thì Lăng Hàn mang nàng xuyên qua vị diện, định để nàng đi lại con đường của hắn. Lỡ như Ninh Hải Tâm không đi con đường này được Lăng Hàn đã chuẩn bị hướng khác, hắn sẽ trồng vị diện mới sinh vào trong cơ thể nàng.

Tình cờ là Lăng Hi, Phù Thiên Hành đã có hậu đại, sinh ra một tiểu công chúa.

Lăng Hàn mừng rỡ, quyết định chậm lại ngày đi.

Lăng Hàn trở lại, muốn nhìn ngoại tôn nữ của mình.

Tiểu nha đầu mới sinh ra đã có đường nét mỹ nhân tuyệt trần, tương lai sẽ là yêu tinh họa quốc ương dân.

Tuy thực lực của Lăng Hàn gần như vô địch, lại là ngoại công, nhưng Lăng Hi, Phù Thiên Hành hay nhóm Nữ Hoàng, ngay cả phu phụ Lăng Đông Hành đều kiên quyết phản đối Lăng Hàn đặt tên cho tiểu nha đầu.

Hết cách, chim muôn thú bên cạnh hắn đi, nào là Tiểu Thanh, Tiểu Thạch, tên kiểu gì vậy?

Lăng Hàn bị vô tình cướp mất quyền đặt tên, phản đối vô hiệu. Hắn có thể trấn áp hết người trong nhà sao?

Cuối cùng tiểu nha đầu được đặt tên là Phù Tư Thần, nhũ danh Thần Thần.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play