Nhất là vài ức năm trước có đám người Xung Viêm gia nhập, mặc dù vẫn không thể thay đổi tình huống thế yếu, lại như cũ làm ra tác dụng cực kỳ trọng yếu.

Nhưng mà, nơi này lại đột nhiên phát ra một tiếng gầm thét kinh thiên động địa.

Toàn thân Phá Nhạc Thiên Tôn tản ra quang mang, trời xanh đại địa cũng muốn phủ phục ở dưới chân hắn, nộ khí hóa thành thực chất, bành bành bành, không gian vỡ vụn.

- Thằng nhãi ranh!

Hai mắt của hắn nổ bắn ra hàn mang, phân thân bị hủy, hắn tự nhiên là trước tiên liền được phản hồi, cũng làm cho hắn vô cùng phẫn nộ.

Hắn là Thất Bộ, Thất Bộ!

Không được, hắn muốn đích thân xuất động, đi giết tiểu tử kia.

- Phá Nhạc đạo hữu, bớt giận!

Lâm Lạc mở miệng.

- Chớ quên chức trách của chúng ta!

Phá Nhạc Thiên Tôn giận không kiềm được:

- Tiểu tử kia dám hủy phân thân của bản tôn, bản tôn há có thể tha cho hắn?

Thật mất thể diện, hắn là Thất Bộ a.

Xung Viêm Thiên Tôn thì nhướng mày:

- Kẻ này tiềm lực kinh người, nếu nối giáo cho giặc, ai có thể ngăn hắn?

- Nhất định phải thừa dịp hiện tại giết!

Bắc Đẩu Thiên Tôn lạnh lùng nói.

- Ừm!

Huyền Vũ, Bán Nguyệt đều gật đầu, bọn hắn đều đến từ đời trước của Nguyên Thế Giới, tự nhiên ý kiến thống nhất.

- Bản tôn kiên quyết không đồng ý.

Lâm Lạc lập tức nói.

- Bản tôn cũng không đồng ý.

Bạch Phạn lắc đầu.

Ngô Chí Hồng cũng đi theo lắc đầu, không nói lời nào.

Tên Thất Bộ thứ tư của Viêm Sương vị diện, Huyết Thải Thiên Tôn cũng tỏ thái độ, không đồng ý đánh giết Lăng Hàn.

- Tân huynh, ngươi nói thế nào?

Xung Viêm Thiên Tôn nhìn về phía Tân Phó, hắn tin tưởng Tân Phó giống ý kiến của bọn hắn, nhất định sẽ đồng ý đánh giết Lăng Hàn, như vậy sáu đối bốn, tự thành kết cục đã định.

Tân Phó trầm ngâm nói:

- Bản tôn không đồng ý.

Cái gì!

Năm người Xung Viêm Thiên Tôn đều sững sờ, ngươi không phải bình thường đều phái phân thân đi nhằm vào Lăng Hàn sao, tại sao lại phản đối?

Uống nhầm thuốc sao?

Bị Cuồng Loạn đánh cho hồ đồ?

Nhưng bây giờ năm đối năm, ai cũng không thuyết phục được ai.

- Hừ!

Phá Nhạc Thiên Tôn đột nhiên bứt ra rời đi, hắn chính là Thất Bộ, chỉ có thể bị trấn áp, không cách nào bị giết chết, mà bây giờ Cuồng Loạn cũng chỉ hơi chiếm thượng phong, càng nhiều tinh lực đặt ở trên tạo vật, bởi vậy, hắn muốn đi thì đi, lộ ra cực kỳ thong dong.

Hắn có thể tùy hứng như thế, nhưng bọn người Lâm Lạc lại không thể nói đi là đi, một khi bọn hắn đi, ai chống đỡ Cuồng Loạn? Hơn nữa, để Cuồng Loạn đưa ra càng nhiều tinh lực, như vậy có thể tạo ra càng nhiều Cuồng Loạn quân, gia tốc Viêm Sương vị diện hủy diệt.

Hưu, Phá Nhạc Thiên Tôn xé mở không gian, đã biến mất không thấy gì nữa.

Bên Lăng Hàn.

Lâm Lạc phân thân đột nhiên mở miệng:

- Lăng Hàn, ngươi nhanh rời đi.

Chân thân của Phá Nhạc Thiên Tôn sắp đuổi tới, dù vị diện áp chế đối với hắn cũng không có tác dụng, Thất Bộ xuất thủ, không ai có thể ngăn cản.

Lăng Hàn tự nhiên là một chút liền rõ ràng, hắn lập tức hiểu được, mình đánh nổ phân thân của Phá Nhạc Thiên Tôn, chính chủ muốn giết tới trút giận.

Ai, con rùa già thật đúng là hẹp hòi, ngươi nhìn, hắn bị oan uổng, khi dễ thành dạng này cũng không có thẹn quá hoá giận đúng hay không?

Thân hình Lăng Hàn nhảy lên, bắn về phía Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu.

- Lăng Hàn!

Phong Vô Định cuối cùng lấy lại tinh thần, hắn nhìn thấy phân thân của Phá Nhạc Thiên Tôn bị đánh bạo, biết lấy Thất Bộ kiêu ngạo, Phá Nhạc Thiên Tôn khẳng định sẽ liều lĩnh giết tới.

Cho nên, hiện tại tuyệt đối không thể để Lăng Hàn đi.

Mặc dù hắn không tin Thất Bộ xuất thủ, Lăng Hàn còn có thể bỏ chạy.

Hắn thẳng tới Lăng Hàn.

- Cút!

Lăng Hàn giận oanh một quyền, ông, một trăm vị diện lưu chuyển, nghìn lần lực lượng gia trì, chiến lực của hắn không thể địch nổi, một quyền liền đánh bay Phong Vô Định ra ngoài.

Lực lượng nguyên thủy, Thiên Tôn ký hiệu, số lượng vị diện toàn diện chiếm ưu, chính diện cứng đối cứng, Phong Vô Định làm sao có thể là đối thủ?

- Đi đi!

Lăng Hàn quơ lấy Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu.

- Các vị, núi xanh còn đó, nước biếc chảy dài, sau này chúng ta còn gặp lại! Hỏa Tàm, Nhạc Bác Dung, Vạn Ảnh, ta cũng nhớ kỹ các ngươi, đương nhiên, còn có ngươi…

Hắn chỉ chỉ Xung Viêm Thiên Tôn, ánh mắt lạnh lẽo.

- Hừ, ngươi cho rằng còn có thể trốn được?

Xung Viêm Thiên Tôn cười lạnh, mặc dù nơi này áp chế cảnh giới, hắn xuất thủ cũng chưa chắc có thể bắt Lăng Hàn, nhưng muốn ngăn chặn đối phương một hồi lại không có vấn đề gì cả.

Như vậy, chờ Phá Nhạc Thiên Tôn đến, Lăng Hàn chính là người chết. Không, từ khi hắn đánh nổ phân thân của Phá Nhạc bắt đầu, hắn chính là một người chết.

- Ta muốn đi, ngươi ngăn không được, cũng không có ai ngăn được!

Lăng Hàn phất phất tay, xé mở hư không.

- Trốn chỗ nào!

Xung Viêm Thiên Tôn giết tới, hắn chỉ cho là Lăng Hàn muốn dùng không gian thuấn di.

Hưu, Lăng Hàn đã tiến vào hư không, lực lượng vị diện trong cơ thể chỉ dẫn, hắn đi về phía Huyền Mạc vị diện.

Xung Viêm Thiên Tôn đuổi theo, nhưng đừng nói hắn chỉ là một đạo phân thân, dù chân thân cũng chỉ có thể mê thất ở trong hư không, đây là lĩnh vực không thuộc về hắn.

- Hỏng bét!

Hắn thầm thầm kêu một tiếng.

Ông, áp lực đáng sợ giáng lâm, Phá Nhạc Thiên Tôn xuất hiện, lực lượng của hắn thật đáng sợ, áp bách đến không gian này lạnh rung, như muốn tan vỡ.

- Thằng nhãi ranh kia đâu?

Hắn quét ngang tứ phương.

- Hồi bẩm đại nhân, Lăng Hàn xé mở không gian bỏ chạy, Xung Viêm đại nhân đang truy kích.

Phong Vô Định vội vàng nói.

- Muốn thuấn di đào tẩu?

Phá Nhạc Thiên Tôn cười lạnh, thuấn di còn ở trong phạm vi quy tắc, lại có thể chạy ra bao xa? Hắn lập tức buông thần thức, lực lượng Thất Bộ kinh khủng bực nào, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ Viêm Sương vị diện.

Nhưng mà, hắn lại cái rắm cũng không có phát hiện.

Chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ thuấn di còn có thể thuấn di đến vị diện khác? Vậy còn gọi thuấn di sao?

Hưu, đúng lúc này, chỉ thấy Xung Viêm Thiên Tôn đã đường cũ lui trở lại.

Không có tọa độ vị diện chỉ dẫn, chỉ có thể đường cũ tiến, đường cũ lui, đây là quy tắc hư không, dù Thất Bộ cũng không thể đánh phá.

- Người đâu?

Phá Nhạc Thiên Tôn hỏi.

- Tiểu tử kia có được năng lực xuyên thẳng qua vị diện, chạy mất rồi.

Xung Viêm Thiên Tôn nhíu mày.

Cái gì?

Phá Nhạc Thiên Tôn sững sờ, sau đó phát ra gào thét phẫn uất điên cuồng, oanh, sóng âm hóa thành thực chất, chấn động, Lục Bộ lại như thế nào, cũng cảm giác ngực khó chịu, muốn thổ huyết.

Mà dưới Lục Bộ, tất cả Thiên Tôn đều thất khiếu chảy máu, vô cùng thê thảm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play