- Không sai, hắn làm như vậy, khẳng định vì mưu đồ to lớn, đối với Viêm Sương vị diện, đối với Nguyên Thế Giới phá hư vượt xa giết chết những Cuồng Loạn quân kia.

Có người phụ họa.

- Hơn nữa, nếu không phải có tầng quan hệ này, hắn làm sao có thể ở trong Cuồng Loạn quân tung hoành tự nhiên?

Lại có người nói.

- Cho dù là Tân đại nhân, Lâm đại nhân, Ngô đại nhân, ba vị này thực lực đều mạnh hơn Lăng Hàn, nhưng vẫn không thể nào làm được.

- Thử hỏi, Lăng Hàn có thể làm được một lần còn chưa tính, nhưng hắn tới lui hơn mấy ngàn vạn lần, chẳng lẽ Cuồng Loạn quân thực sự không có biện pháp với hắn sao?

Đúng a!

Tất cả mọi người gật đầu, Lăng Hàn xác thực yêu nghiệt, nhưng nói thật, chiến lực của hắn vẫn phải kém đám người Lâm, Tân, Ngô một chút, ngay cả ba người này cũng không thể làm được, vì cái gì Lăng Hàn có thể làm được, hơn nữa làm không chỉ một lần, mà là hơn mấy ngàn vạn lần?

Nhắc tới bên trong không có quỷ, ai sẽ tin tưởng?

- Đúng, Lăng Hàn dựa vào cái gì làm được?

- Nhất định là nội ứng ngoại hợp, cố ý nhường nhau!

- Dù sao số lượng Cuồng Loạn quân nhiều, chết lại nhiều cũng không sợ, không bao lâu lại có thể sáng tạo ra quân đoàn mới.

- Quá ghê tởm, Lăng Hàn giết như thế, khẳng định sẽ để cho uy vọng của hắn càng ngày càng cao, thực sự trở thành thủ lĩnh của chúng ta, như vậy chúng ta nhất định sẽ chết không nơi táng thân!

Lao nhao, tất cả mọi người nổ tung.

Bạch Mễ Phạn, Huyền Phong đều phẫn nộ, bọn hắn là một thành viên của tiểu đội trảm thủ, trước trải qua bao nhiêu hung hiểm, bọn hắn không có nhìn ở trong mắt sao? Phản đồ xác thực tồn tại, nhưng đó là Phó Nguyên.

Bọn hắn thay Lăng Hàn cãi lại, nhưng thanh âm của hai người lại lập tức chôn vùi ở trong âm thanh thống mạ sôi trào.

Lăng Hàn cũng không có giận, một màn này kỳ thật sớm ở trong dự liệu của hắn, hắn chỉ nhìn Tân Khí Hổ.

Hắn đã từng cùng Tân Khí Hổ giao thủ rất nhiều lần, mà Tân Khí Hổ cũng là số ít người biết lá bài tẩy của hắn.

Hắn có thể xé mở không gian, tự do xuyên thẳng qua vị diện, cho nên ở trong Cuồng Loạn quân tới lui tự nhiên đương nhiên là chút lòng thành.

Nhưng để Lăng Hàn thất vọng là, Tân Khí Hổ không có mở miệng thay hắn biện bạch.

Đại nghĩa không sai, nhưng bây giờ không phải đối mặt Cuồng Loạn quân, cho nên Tân Khí Hổ không mở miệng cũng không có người trách được hắn, về sau hắn cũng hoàn toàn có thể thoái thác, hắn không thể quên chuyện này sao?

- Bắt lấy hắn!

Tất cả mọi người quát, hiện tại đã là quần tình xúc động phẫn nộ.

Trên chiến trường liều mạng, sợ nhất là cái gì?

Phía sau có người đâm dao.

- Lăng Hàn, nếu như trong lòng ngươi còn có chính nghĩa, thì mời thúc thủ chịu trói, là đen là trắng, chúng ta tự nhiên sẽ trả lại ngươi một cái công đạo.

Tân Khí Hổ từ tốn nói.

Phong Vô Định thì cười lạnh, hiện tại Lăng Hàn đã xoay chuyển trời đất không được.

Phản đồ, địch nhân của Viêm Sương vị diện.

Coi như mạnh hơn lại như thế nào, đã từng đánh bại mình lại như thế nào?

Cuồng Loạn ngưu bức, lấy lực lượng bản thân áp chế tất cả Thất Bộ, nhưng thì tính sao, có ai sẽ sùng bái Cuồng Loạn? Có ai bởi vì chúng Thất Bộ không phải đối thủ của Cuồng Loạn mà khinh bỉ bọn hắn?

Với hắn, đạo lý cũng giống như nhau.

Lăng Hàn thở dài, đây là muốn buộc hắn sao?

- Việc này, còn phải bàn bạc kỹ hơn!

Lâm U Liên mở miệng.

- Lăng Hàn chính là một thống soái của chúng ta, chiến lực kinh người, cống hiến rõ như ban ngày, chỉ bởi vì tin đồn thất thiệt liền bắt hắn, cái này không công bằng.

- Thế muội, ngươi nói không đúng, phàm là cùng Cuồng Loạn có quan hệ, đều phải nghiêm túc xử lý, nếu không sẽ tạo thành nguy hại đáng sợ cỡ nào, không có người có thể đoán được.

Tân Khí Hổ nghiêm nghị nói.

- Về phần Lăng Hàn đến cùng có phải bị oan uổng hay không, chư vị Thất Bộ đại nhân tự nhiên sẽ có minh bạch.

Hắn bắt lấy không thả, cái kia chính là Lăng Hàn đã cùng Cuồng Loạn có quan hệ, vậy thì nhất định phải nghiêm túc xử lý, thà rằng uốn nắn sai, cũng không thể bỏ mặc.

Ở điểm này, hắn thắng được phần lớn người tán đồng.

- Bắt!

- Bắt!

- Bắt!

Thanh âm như sóng.

- Lăng Hàn, còn không quỳ xuống chịu trói!

Phong Vô Định dương dương đắc ý, hiện tại thật sự là hết thảy đều nắm giữ.

- Tiểu nhân đắc chí.

Bạch Mễ Phạn nhịn không được mắng.

Lăng Hàn quét nhìn Phong Vô Định một chút:

- Muốn ăn đòn, tới, ta bảo đảm đánh thoải mái ngươi!

- Vậy đến đây đi.

Lâm U Liên nhìn Ngô Hạo Dương.

- Chúng ta tới biểu quyết.

Nàng có lòng tin để Ngô Hạo Dương đứng ở bên mình, như vậy hai đối hai, dù Lăng Hàn không tính cũng có thể tạm thời gác lại việc này.

Tân Khí Hổ cười một tiếng, lại không mắc mưu nói:

- Chuyện này, ta cảm thấy hẳn là giao cho mọi người phán quyết... Mọi người nói đúng hay không?

- Phải.

- Chúng ta cũng muốn biểu quyết.

- Đúng, để bản tôn cùng một tên gian tế, một tên phản đồ kề vai chiến đấu, a, bản tôn cũng không yên tâm, nếu không bắt Lăng Hàn, bản tôn chỉ có một đường rời đi.

- Tán thành.

- Đồng ý!

Tất cả mọi người gật đầu, trong mắt bọn hắn dung không được Lăng Hàn.

Tân Khí Hổ nhìn về phía Lâm U Liên lắc đầu:

- Thế muội, vẫn là tôn trọng ý của mọi người cho thỏa đáng, nếu không... lòng người tan rã, chúng ta còn làm sao dẫn đội?

Lâm U Liên do dự.

Có câu nói rất hay, chúng nộ khó đụng.

Mặc dù Lâm U Liên có được chiến lực Lục Bộ, có thể nghiền ép bất cứ người nào phía dưới, nhưng những người này liên thủ cũng đủ làm cho nàng nhìn mà e sợ. Hơn nữa, Tân Khí Hổ không yếu hơn nàng, Phong Vô Định cũng chỉ kém một chút, nàng còn chưa đủ một tay che trời.

Nàng cứng rắn muốn làm chỗ dựa cho Lăng Hàn, nhưng sẽ để Viêm Sương quân tan vỡ, phân liệt, cái giá này quá lớn.

Làm sao bây giờ?

Mặc dù từ trước đến nay nàng thong dong tỉnh táo, nhưng bây giờ lại mê mang.

Lăng Hàn cười ha ha:

- Tốt a, muốn bắt ta, cứ phóng ngựa đến đây, Lăng mỗ ta sợ ai?

- Lăng Hàn, ngươi quá ích kỷ. Ngươi khai chiến với chúng ta, không phải để người thân đau đớn, kẻ thù sung sướng sao?

Tân Khí Hổ lớn tiếng nói, mặt mũi tràn đầy chính nghĩa lẫm nhiên.

Ta, móa!

Lăng Hàn thật muốn giết người, đến bây giờ gia hỏa này còn giả mù sa mưa, nhìn qua là đang khuyên Lăng Hàn, nhưng thật ra là lửa đổ thêm dầu, nhóm lửa cảm xúc cho đại chúng.

Nếu như Lăng Hàn thực ở trường hợp này giết người, vậy coi như về sau chứng minh hắn bị oan uổng, lại làm sao được tha thứ? Thậm chí, bởi vì hắn giết người, căn bản không có người sẽ đi điều tra chân tướng sự tình, để hắn vĩnh viễn hàm oan.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play