Lăng Hàn đứng ở trên không trung, hắn suy tư một chút nói:

- Ngươi nói không sai.

- Lăng Hàn, ngươi cũng kém không nhiều có thể thấy tốt thì lấy rồi.

Vân Hạo Dưỡng khuyên nhủ.

- Bất quá tầng tám mà thôi, liền lấy được chiến tích như thế, truyền đi thanh danh của ngươi sẽ không có Tiên Vương thứ hai có thể so sánh!

Ngoại Vực chiến trường cần thiên tài như ngươi, bản tôn cũng không muốn giết ngươi, cho nên ngươi không nên bức bách bản tôn!

Cái này tự nhiên là kế hoãn binh, đường đường thế lực Thiên Tôn, bị một Tiên Vương tầng tám ngăn cửa ra không được, cái này mỗi qua nhiều một ngày là thiên đại nhục nhã đối với Vân gia.

Cho nên, Vân Hạo Dưỡng hi vọng có thể hòa hoãn Lăng Hàn, chờ hắn triệt để củng cố tu vi chuẩn Thiên Tôn, hay lão tổ gia tộc trở về, như vậy chém giết Lăng Hàn tự nhiên nhẹ nhõm vui sướng.

Hiện tại nha, liền để tiểu tử này cao hứng, đắc ý một cái đi.

Lăng Hàn nhoẻn miệng cười nói:

- Vân Hạo Dưỡng, đến chiến, lần này ta sẽ chiếu cố ngươi thật tốt!

Vừa rồi hắn đột nhiên tỉnh ngộ, mỗi lần Vân Hạo Dưỡng phóng đại chiêu hắn liền tránh, chiến đấu như vậy mặc dù có chút áp lực, cũng sẽ để hắn thụ thương, nhưng hắn biết mình tuyệt không có khả năng có nguy hiểm đến tính mạng. Đã như vậy, hắn làm sao nghiền ép ra tiềm lực bản thân, mượn nhờ tay Vân Hạo Dưỡng đột phá tầng chín?

Hắn cần áp lực chân chính, có thể để hắn cảm giác sinh tử ngay ở một tuyến, động một tí liền sẽ vẫn lạc.

Cho nên, nếu hắn lại chiến, lần này hắn sẽ không tránh đại chiêu của Vân Hạo Dưỡng.

Vân Hạo Dưỡng lại xém chút tức điên, hắn đã bày thấp tư thái, hảo ngôn hảo ngữ khuyên bảo, nhưng Lăng Hàn vẫn dầu muối không thấm, quyết tâm muốn cùng Vân gia dây dưa.

Một vị chuẩn Thiên Tôn, không đáng tiền như vậy sao?

Mặt mũi hắn tràn đầy sâm nhiên, lần này hắn là thật sự nổi giận.

- Ngươi đã gian ngoan bất linh, bản tôn liền để ngươi nếm thử tư vị hối hận.

Hắn cơ hồ là từng chữ từng chữ nói.

Lăng Hàn không còn nói nhảm, song quyền vung ra, liền công về phía Vân Hạo Dưỡng.

Hắn muốn đặt mình vào hiểm địa, động một tí liền sẽ vẫn lạc, bức mình phát huy ra tiềm lực.

- Ngươi thật đúng là cuồng vọng!

Vân Hạo Dưỡng giận điên lên, không có Thiên Tôn Bảo Khí trợ giúp, Lăng Hàn dựa vào cái gì đối kháng mình?

Bành!

Chỉ một kích, Lăng Hàn liền thổ huyết, Tiên Vương Bất Diệt Thể có thể để hắn giao đấu Tiên Vương tầng chín đỉnh phong mà không sợ, nhưng đối đầu với chuẩn Thiên Tôn, lại một kích liền để hắn bị trọng thương.

- Lại đến!

Lăng Hàn cười ha ha, hắn phát hiện máu của mình bắt đầu sôi trào.

Nguyên lai, hắn một mực sai, mặc dù khiêu chiến chuẩn Thiên Tôn, lại luôn du đấu, vậy cũng gọi chiến đấu?

Chiến đấu, liền phải oanh oanh liệt liệt, tìm đường sống trong chỗ chết.

- Thật sự là muốn chết!

Vân Hạo Dưỡng cười lạnh, hắn không biết Lăng Hàn lên cơn điên gì, nhưng Lăng Hàn nguyện ý cùng hắn liều mạng lại chính hợp tâm ý của hắn.

Chỉ hi vọng tiểu tử này sẽ không chạy trốn.

Oanh! Oanh! Oanh!

Hai người đối oanh, Lăng Hàn ở vào tình cảnh bất lợi tuyệt đối, mỗi lần đối oanh đều để hắn phun máu, sau vài chục lần, hắn đã gãy xương.

Nhưng Lăng Hàn từ đầu đến cuối không lùi, cũng không có lấy ra Tiên Ma kiếm.

Hắn thiêu đốt đấu chí, Bất Diệt Thiên Kinh vận chuyển, thương thế khôi phục tốc độ nhanh đến kinh người.

Chiến chiến chiến, hắn như Phong Ma.

Vân Hạo Dưỡng cũng có chút chấn kinh, một Tiên Vương tầng tám nho nhỏ có khó giết như vậy sao? Chuẩn Thiên Tôn xuất thủ, đã qua mấy trăm chiêu, nhưng Lăng Hàn vẫn còn cắn răng kiên trì, ai nhìn cũng phải động dung.

Càng làm cho hắn lo lắng chính là, ở dưới dạng huyết chiến này, Lăng Hàn thật có thể đột phá bản thân, phóng ra một bước cuối cùng của Tiên Vương cảnh.

Đổi một người khác, coi như Tiên Vương tầng chín đỉnh phong lại như thế nào, hắn căn bản không sợ, một tay liền có thể trấn áp, nhưng Lăng Hàn khác biệt, gia hỏa này ở tầng tám liền có được chiến lực như vậy, vậy một khi bước vào tầng chín có khả năng cùng hắn đứng ngang hàng, lại thêm Tiên Ma kiếm trợ giúp, thật có thể trái lại áp chế hắn.

Tuyệt không thể để tiểu tử này đột phá!

Hắn toàn lực ứng phó, muốn lấy thế lôi đình vạn quân oanh sát Lăng Hàn.

Lăng Hàn chiến đấu vô cùng gian nan, dù Vân Hạo Dưỡng không có sử dụng Thiên Tôn Bảo thuật, nhưng chuẩn Thiên Tôn xuất thủ, cái uy lực kia lại đáng sợ đến bực nào?

Thương thế của hắn càng ngày càng nặng, nhưng đấu chí lại càng ngày càng tràn đầy, như khói phóng lên tận trời, hóa thành thực chất. Khuôn mặt của hắn sớm đã bị máu tươi nhuộm đỏ, tản ra khí tức dữ tợn, như Cô Lang bị thương, phản kích sẽ chỉ càng thêm lăng lệ.

Vân Hạo Dưỡng cũng không dám chủ quan, mặc dù Lăng Hàn không có vận dụng Tiên Ma kiếm, nhưng vận chuyển Thiên Tôn Bảo thuật y nguyên có thể tạo thành uy hiếp với hắn, hắn cũng không muốn tổn thương ở trong tay một Tiên Vương tầng tám, cho dù là vết thương nhẹ cũng không được, này sẽ để hắn bị chế giễu vạn vạn thế.

Chết chết chết, hắn thầm kêu lên, ngay cả tâm thái của chuẩn Thiên Tôn cũng mất cân bằng.

Nhưng Lăng Hàn liền là bất tử, ương ngạnh đến kinh người, sau khi bị áp chế liền lập tức bắn ngược, hơn nữa, áp chế càng hung ác, cường độ bắn ngược càng lớn.

Vân Hạo Dưỡng thở dài, không thể không thừa nhận, chỉ lấy chiến lực thông thường, hắn thực sự không làm gì được Lăng Hàn.

Hắn nhất định phải tế ra đại chiêu.

Hắn cùng Lăng Hàn kéo ra một chút khoảng cách, hai tay hư mở thành cung, ông, một chi Kim Tiễn cấp tốc thành hình.

Dạng đại chiêu này ngay cả hắn cũng không thể liên tục vận dụng bao nhiêu lần, bởi vì cái này dính đến lực lượng độc nhất vô nhị giữa thiên địa kia, hắn nguyên bản chỉ có thể rút ra rèn luyện bản thân, mà không cách nào trực tiếp dùng để đối địch, nhưng thông qua Thiên Tôn Bảo thuật lại có thể, dù chỉ có một tia, một chút xíu, nhưng đây chính là lực lượng áp đảo phía trên quy tắc.

Nghiền ép hết thảy, phá diệt hết thảy, không phải Thiên Tôn không thể đỡ.

Lăng Hàn lập tức lông mao dựng đứng, hắn phản ứng đầu tiên là chuồn đi, nhưng bị hắn ngạnh sanh đè xuống.

Hắn muốn đột phá, liền phải bức mình đến tuyệt cảnh, lại dục hỏa trùng sinh, nhất phi trùng thiên.

Đến!

Hắn vận chuyển Cửu Hóa Thiên Kinh, vô hạn tăng lên lực lượng của mình.

Không tránh?

Vân Hạo Dưỡng đầu tiên là sững sờ, tiếp theo đại hỉ, đây chính là Thiên Tôn Bảo thuật, ngay cả chuẩn Thiên Tôn cũng không dám đón đỡ, ngươi một Tiên Vương tầng tám lại muốn đối cứng, đây thật là tự tìm đường chết.

Bất quá, chính hợp ý hắn.

Lần này... thực sự đi chết đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play