Bởi vì xưa nay Đan Sư không phải lấy võ lực tăng trưởng, sở trường của hắn là luyện đan, giá trị võ lực cao thấp lại có quan hệ gì?

- Ngươi là ai?

Lăng Hàn cũng không có nhìn Lâm Vĩnh Xương một chút, chỉ vỗ mặt của Nguyên Đồng Tâm.

- Ngươi là lỗ tai có vấn đề, hay đầu có vấn đề, nói chuyện với ngươi nghe không hiểu sao?

- Ngươi dám vô lễ với ta, nói cho ngươi, ngươi chết chắc rồi!

Nguyên Đồng Tâm còn mạnh miệng.

Đùng, Lăng Hàn quất tới một bạt tai.

- A!

Nguyên Đồng Tâm kêu thảm thiết, tuy thân là Vương giả, nhưng hắn từ nhỏ đến lớn thực quá thuận, chưa từng có nhận qua nỗi khổ da thịt, bị Lăng Hàn đánh mấy cái liền vác không được.

- Ta bồi! Ta bồi!

Lâm Vĩnh Xương hai mắt phun lửa, Lăng Hàn lại dám không nhìn mình. Hắn hận hận nhìn chằm chằm Lăng Hàn, uy hiếp nói:

- Lại không thả người, tự gánh lấy hậu quả.

Đùng, Lăng Hàn lại đánh Nguyên Đồng Tâm một tát.

Nguyên Đồng Quang sững sờ, hắn không phải nói sẵn lòng bồi thường sao, làm sao còn muốn đánh hắn, ngươi còn nói lý hay không? Hắn cực kỳ oan ức nói:

- Tại sao đánh ta?

- Há, hắn uy hiếp ta, để ta khó chịu.

Lăng Hàn cười nói.

Đệt!

Nguyên Đồng Quang tức giận đến suýt chút nữa nhảy lên, chỉ là bị Lăng Hàn nắm cái cổ, chỉ có thể uất ức đến đỏ cả mặt.

- Ngươi muốn làm gì?

Lâm Vĩnh Xương trầm giọng nói.

Đùng, Lăng Hàn lại quất Nguyên Đồng Quang một bạt tai.

Nguyên Đồng Quang phiền muộn mà nhìn Lăng Hàn, lẽ nào một tát này là bởi vì Lâm Vĩnh Xương?

- Ngươi đoán đúng.

Lăng Hàn nói, cho Nguyên Đồng Quang một vẻ mặt tán thưởng.

Nhưng Nguyên Đồng Quang là một chút cũng không hài lòng nổi, thấy Lâm Vĩnh Xương lại muốn mở miệng nói chuyện, vội vã cướp lời nói:

- Lâm ca, ngươi đừng nói chuyện!

Tên này nói chuyện hắn khẳng định lại phải ăn đòn.

Đùng, chỉ là ý nghĩ của hắn vẫn không có chuyển, trên mặt liền trúng một tát.

Cái này là tại sao?

Hắn ai oán nhìn Lăng Hàn.

Lăng Hàn cười ha ha nói:

- Đánh quen tay, thu không kịp. Không có chuyện gì, lần sau hắn lại uy hiếp ta mà nói, ta không quất ngươi một chưởng là được.

Nguyên Đồng Quang bị chỉnh đến chỉ có một ý nghĩ thoát thân, chí ít hiện tại hắn không dám có ý nghĩ trả thù, vội vàng nói:

- Ta sẵn lòng bồi thường, ta sẵn lòng bồi thường!

- Cái này còn tạm được.

Lăng Hàn gật gù.

- Qua loa, liền một một trăm triệu Tinh Thạch đi.

Ngươi làm sao không đi cướp!

Nguyên Đồng Quang lại muốn nhảy lên giẫm người, nhưng căn bản không thể động đậy, chỉ có thể ào ào thở dốc:

- Quá nhiều, ta không bỏ ra nổi!

Thật sự cho rằng hắn là đại gia sao.

- A, ngươi không phải từ Cổ Đan Tháp đi ra sao?

Lăng Hàn lắc đầu, Phó Nhạc còn có thể mở ra một một trăm triệu Tinh Thạch tiền chuộc, tại sao người này nghèo như vậy?

Nguyên Đồng Quang thầm nghĩ hắn lần này xa nhà, làm sao có khả năng mang theo nhiều Tinh Thạch như vậy. Có điều, một trăm triệu Tinh Thạch thực quá to lớn, cho dù còn ở Cổ Đan Tháp, muốn hắn trù ra một trăm triệu Tinh Thạch cũng cực kỳ khó khăn.

Nguyên gia cũng không chỉ một mình hắn, hơn nữa, hắn cũng không phải đời sau xuất sắc nhất của Nguyên gia, có thể chi phối của cải có hạn.

- Quỷ nghèo, ngươi có thể lấy ra bao nhiêu?

Lăng Hàn hỏi, đầy mặt hung quang, có vẻ cực kỳ hung tàn.

Cái tên này là tự mình đưa tới cửa, không cắt một dao sao được, hoàn toàn không cần khách khí.

- Ngàn vạn.

Nguyên Đồng Quang run rẩy nói.

- Hả?

Lăng Hàn trừng mắt lên.

- 20 triệu!

Nguyên Đồng Quang vội vã tăng giá.

Sau một phen cò kè mặc cả, cuối cùng lấy 37 triệu Tinh Thạch thành giao, có một bộ phận là mượn của Phan Lạc Linh cùng Lâm Vĩnh Xương.

- Được rồi, đi thôi.

Lăng Hàn tiếp nhận nhẫn không gian, thu tay về.

Nguyên Đồng Quang vội vã bỏ chạy, lẩn cách Lăng Hàn rất xa, hắn cũng không muốn lại bị Lăng Hàn xách cổ.

Lâm Vĩnh Xương nhìn chằm chằm Lăng Hàn, ánh mắt như nước, vừa nãy hắn bận tâm Nguyên Đồng Quang vẫn không có mở miệng, nhưng hiện tại hắn cũng không có hứng thú nói chuyện, loại gia hỏa không biết điều này... Sẽ chết rất thảm!

Nếu như hành động ngày hôm nay của Lăng Hàn truyền đi, nhất định sẽ hù chết người.

Ngay cả người của Cổ Đan Tháp cũng dám vơ vét, sống thiếu kiên nhẫn?

Nhưng Lăng Hàn làm như thế, ngược lại đã đắc tội thế lực Tiên Vương phía sau đám người Thiên Thanh Nguyệt, vậy lại thêm một cái Cổ Đan Tháp thì đã làm sao?

Bởi vì thành tích của Lăng Hàn ở phương diện nhận biết linh dược, tỷ số bồi của hắn cũng một đường hạ thấp, thậm chí vượt qua bọn người Tạ Nhạc Chương, chỉ có 1: 0.6, có thể nói là ứng tuyển quán quân.

Sau ba ngày, thi đấu luyện đan bắt đầu.

Sau vòng đào thải thứ nhất, người dự thi còn lại có chừng hơn 1300, số lượng ấy vẫn có chút nhiều, quảng trường đan đạo của Bách Long Thành cũng không có nhiều đan thất đồng thời cho nhiều người luyện đan như vậy.

Bởi vậy, mỗi trăm người làm một tổ, từng nhóm tiến hành, đại khái mười mấy ngày liền có thể hoàn thành hết thảy thi đấu.

Bọn người Lăng Hàn, Nhật Dương Đan Sư bị sắp xếp đến tổ cuối cùng ra trận, đây là dựa theo thành tích của bọn họ ở nhận biết linh dược xếp ra, thành tích càng tốt, thời gian ra trận liền càng muộn.

Mà mọi người cũng tin tưởng, quán quân nhất định từ trong tổ cuối cùng này sinh ra.

Thời gian lặng yên mà qua, sau mười hai ngày, cuối cùng đến phiên Lăng Hàn lên sân khấu.

Lăng Hàn mang theo ba nữ xuất phát, Phó Nhạc cũng cùng một chỗ, bọn họ mới vừa ra cửa, liền nhìn thấy Tiểu Cốt đi tới trước mặt.

- Ồ, Tiểu Cốt, khoảng thời gian này ngươi đi đâu?

Lăng Hàn hỏi.

Tuy trong cái tên của Tiểu Cốt mang chữ tiểu, nhưng trên thực tế lại không biết là xương già tồn tại bao nhiêu năm, bởi vậy hắn tự nhiên không thể tiến vào Bách Long bí cảnh, những ngày qua cũng không biết lắc lư ở đâu.

- Ồ, Tiểu Cốt, khoảng thời gian này ngươi đi đâu?

Tiểu Cốt mô phỏng theo nói, ngay cả biểu hiện ngữ khí cũng giống như đúc.

Quên đi, vẫn là không hỏi.

Lăng Hàn nở nụ cười, tiếp tục hướng phía trước, Tiểu Cốt cũng đồng thời đi theo bọn họ.

Không bao lâu, bọn họ liền đến quảng trường đan đạo, nơi này vô cùng lớn, đặc biệt chuẩn bị cho các Đan Sư, định kỳ tổ chức tỷ thí luyện đan, mỗi phòng luyện đan đều có hiệu quả gia tốc thời gian gấp trăm lần.

Bởi vậy, thời gian hai ngày ngoại giới liền có thể luyện ra đan dược.

Luyện chế đan dược Tứ Tinh chênh lệch thời gian không nhiều là sáu tháng, nhưng đan dược Ngũ Tinh, thời gian luyện chế sẽ lập tức nhảy đến vạn năm, hơn nữa cái này vẫn là Tiên đan tầng một, tầng chín thậm chí cần kỷ nguyên tính toán.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play