Đột nhiên, đoàn người bắt đầu náo động, tiếng kinh hô nổi lên bốn phía.

- 724 tuổi! Lại có Nhật Nguyệt Cảnh hơn bảy trăm tuổi!

- Trời ạ, đây là ăn thịt Chân Long sao, tu vi tiến bộ quả thực như bay a!

- Cái này còn không phải kinh khủng nhất, người này gọi Lâm Dương, có người nói là Đan Sư cấp tám!

- Phốc! Thực hay giả?

- Đương nhiên là thật!

Lăng Hàn cũng nhìn sang, là một thiếu niên nhìn qua chỉ mười tám mười chín tuổi, tướng mạo rất thanh tú, thậm chí còn có chút ngại ngùng, nhưng số tuổi thật đã đạt đến bảy trăm.

Sợ là những năm này không phải tu luyện chính là luyện đan, bởi vậy mới sẽ duy trì dáng dấp ngại ngùng.

Đan đạo thế gia, quả nhiên cao thủ trẻ tuổi càng nhiều, đây là gốc gác.

Chỉ chốc lát, kinh ngạc lại nổi lên, lại xuất hiện một thiên tài đỉnh cấp, tuổi tác lớn hơn một ít, có 1.500 tuổi, nhưng tu vi càng cao hơn, đạt đến Nhật Nguyệt Cảnh đại viên mãn, tương tự là Đan Sư cấp tám!

Người này tên là Lâm Bạt Đao, thân hình cao lớn, thô lỗ đến cực điểm, rõ ràng tuổi tác đối lập nhỏ vô cùng, nhưng nhìn dáng dấp của hắn lại như đại thúc trung niên ba mươi tuổi, có vẻ rất dũng mãnh.

Có người nói, thiên phú võ đạo của hắn càng cao hơn, chính là thiên tài Tứ Tinh, được gọi là Tiểu Cực Đao.

Tiếp đó, một hồng y thiếu nữ xuất hiện làm toàn trường nổ tung, đây là thiên chi kiêu nữ của Bắc Sa chi mạch, tên Lâm Sơ Ảnh, năm nay mới hai trăm tuổi, bước vào Nhật Nguyệt Cảnh chỉ mấy năm, không ngờ đã là Đan Sư cấp tám.

Trên lý thuyết, đây là chuyện không thể nào, đan phương cấp cao không phải dễ dàng nắm giữ như thế?

Nhưng có người nói thiếu nữ này vô cùng thần kỳ, nắm giữ bộ phận ký ức của một vị tổ tiên gia tộc, lúc sinh ra đời liền nắm giữ tri thức đan đạo kinh người, mới có thể sau khi tiến vào Nhật Nguyệt Cảnh liền nắm giữ lượng lớn đan phương cấp tám, thậm chí, nếu không phải cảnh giới hạn chế, nàng cũng có thể luyện chế đan dược cấp chín!

Lăng Hàn gật đầu, đây không phải chuyển thế sống lại, Thần giới mười tỉ năm mới có thể sinh ra một cây Chuyển Hồn Hoa, ngay cả Thánh Nhân cũng không nhất định có thể có được, huống chi là một chi mạch của Lâm gia.

Cũng không phải hết thảy chi mạch đều dùng tộc nhân bản thân, có chút cũng như An Viễn chi mạch, trong tộc không thể hiện ra thiên tài, chỉ có thể mời ngoại viện, tỷ như Thủy Nguyệt chi mạch.

Ngoại viện của bọn họ gọi Trương Phong, hơn 50 vạn tuổi, thành danh đã lâu, tu vi bước vào Nhật Nguyệt Cảnh đại viên mãn, thỏa mãn điều kiện tuổi tác không tới trăm vạn, tuổi tác đối lập không vượt qua ba mươi.

Người này cũng là Đan Sư cấp tám, hơn nữa ở trên đan đạo đắm chìm mấy chục vạn năm, kinh nghiệm phong phú.

Cuối cùng đến phiên Lăng Hàn.

Kiểm tra cốt linh, chính là một trận pháp đặc biệt, có thể xuyên thấu huyết nhục, thẳng tới khung xương.

Lăng Hàn đứng lên, vù, trận pháp vận chuyển, nhưng chậm chạp không có cho thấy cốt linh của hắn.

- Ồ, xảy ra chuyện gì?

- Trận pháp hỏng rồi sao?

Mấy người chủ trì trận pháp cũng kỳ quái, theo lý mà nói, người đứng lên, trận pháp vận chuyển, cốt linh tự nhiên hiện ra, nhưng sao bây giờ không phản ứng chút nào?

- Ngươi không nên vận chuyển nguyên lực đối kháng!

Một người lập tức trách mắng.

Cường giả vận chuyển nguyên lực, sẽ ngăn cản trận pháp xâm lấn, tự nhiên để tác dụng của trận pháp mất đi hiệu lực.

Lăng Hàn cười nhạt nói:

- Ngươi cảm thấy ta vận chuyển nguyên lực?

Người kia chỉ là Sơn Hà Cảnh, làm sao có khả năng cảm giác được cường giả Tinh Thần Cảnh có vận chuyển nguyên lực hay không, không thể làm gì khác hơn là cầu viện nhìn về phía đại nhân vật trong gia tộc.

Lâm Tân đi tới, quét Lăng Hàn một vòng, không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.

Này lại có thể là một vị cường giả Tinh Thần Cảnh!

Dưới trăm vạn tuổi, lại có thể đi ra một vị cường giả Tinh Thần Cảnh?

- Đây chính là cường giả Tinh Thần Cảnh, tôn trọng một chút!

Hắn nhìn người kia quát lên, bất luận để ở nơi đâu, Tinh Thần Cảnh cũng có thể xưng một tiếng cường giả, thế lực nào cũng sẵn lòng mời chào.

Người kia sợ hết hồn, vội vàng xin lỗi Lăng Hàn.

Bởi vì Lăng Hàn thu lại khí tức, trừ khi đồng dạng là Tinh Thần Cảnh, nếu không căn bản không thể nhìn ra hắn sâu cạn, nhiều nhất chỉ cảm thấy hắn sâu không lường được.

Lăng Hàn cười cợt nói:

- Không sao.

Trận pháp lần thứ hai vận chuyển, nhưng vẫn không cách nào trắc ra cốt linh của Lăng Hàn.

Lâm Tân đầu tiên là không rõ, sau đó lộ ra vẻ hoảng sợ.

Trước liền nói, cường giả vận chuyển nguyên lực, có thể ngăn cản trận pháp xâm lấn, từ đó để cốt linh không hóa ra. Nhưng hắn có thể kết luận, Lăng Hàn không có vận chuyển nguyên lực, điểm ấy hắn vẫn có nắm chắc.

Nhưng trận pháp không thể đọc ra cốt linh của Lăng Hàn, điều này có ý vị gì?

Thể phách của tên này mạnh mẽ đến biến thái, từ đó đưa đến hiệu quả như tấm chắn nguyên lực. Hơn nữa, đây là bị động tồn tại, căn bản không cần chủ động vận chuyển, để trình độ đáng sợ lại vượt qua gấp mấy lần.

Lão giả phất phất tay nói:

- Không cần kiểm tra, lão phu có thể bảo đảm, tuổi tác của người này... dưới năm trăm tuổi!

Nghe được hắn nói như vậy, toàn trường ồ lên.

Năm trăm tuổi!

Trước có Nhật Nguyệt Cảnh bảy trăm tuổi, còn có hai Nhật Nguyệt Cảnh đỉnh cao trên ngàn tuổi, cuối cùng Lâm Sơ Ảnh đáng sợ nhất, mới hai trăm tuổi liền bước vào Nhật Nguyệt Cảnh, cái này đã khiến người ta cực kỳ khiếp sợ.

Nhưng còn bây giờ thì sao... Tinh Thần Cảnh trong vòng năm trăm tuổi!

Mịa nó, thực hay giả?

Đều nói Tinh Thần Cảnh là một cửa ải, là ranh giới cường giả, cũng chỉ có bước vào, võ giả mới có thể thân thể phi hành, chân chính ngao du thế giới, không bị quy tắc ràng buộc.

Vô luận nói như thế nào, Tinh Thần Cảnh là một sự kiện quan trọng, có câu không tới trăm vạn tuổi không cách nào đột phá. Cái này có chút khuyếch đại, rất nhiều thiên tài có thể lướt qua độ tuổi này, nhưng tuyệt không khuếch đại như Lăng Hàn.

Tinh Thần Cảnh năm trăm tuổi!

Không không không, là Tinh Thần Cảnh trong vòng năm trăm tuổi, vậy có khả năng là bốn trăm tuổi, cũng có khả năng là ba trăm tuổi. Cái trị số này càng thấp, trình độ yêu nghiệt của Lăng Hàn sẽ tăng gấp bội, thật đáng sợ.

Càng mấu chốt là, hắn lại còn tham gia lần tỷ thí này, điều này có ý vị gì?

Đối phương ở trên đan đạo cũng có thành tựu tương đối, bằng không ngay cả Sáng Thế Cảnh đến, vậy theo quy tắc cũng không thể chiếm được thượng phong.

Tê, trên đời này có nhân vật đáng sợ như vậy sao?

Lăng Hàn nhìn Lâm Tân mỉm cười ra hiệu, tuy hai người vẫn có chênh lệch cảnh giới rất lớn, nhưng dù sao đều là Tinh Thần Cảnh, miễn cưỡng có thể tính là đứng ngang hàng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play