Nhưng mà... Lăng Hàn lại như không khí, không thấy nữa rồi.

- Kỳ quái!

Tạ Tiền không khỏi lẩm bẩm, hắn đã rất nhiều năm không động thủ qua, nhưng hôm nay bởi vì một người trẻ tuổi Nhật Nguyệt Cảnh mà liên tục thay đổi sắc mặt hai lần.

- Bản tọa hiện tại đúng là hiếu kỳ, người này đến tột cùng nắm giữ thủ đoạn gì!

Bản thể của hắn thả ra thần thức, nhanh chóng tìm kiếm tăm tích của Lăng Hàn.

Bởi vậy, nhất thời để những cường giả Tinh Thần Cảnh khác kinh ngạc, đang yên đang lành, ngươi thả thần thức ra là có ý gì?

Muốn khai chiến sao?

Hằng Hà Cảnh quá mạnh mẽ, nếu thần thức không kiêng dè gì thả ra, vậy có thể kéo dài tới hơn mười ngàn dặm, mà ở trong khu vực hữu hiệu này, Hằng Hà Cảnh có thể phát động công kích mạnh mẽ, như vừa nãy nhằm vào Lăng Hàn.

Nếu ở địa bàn của mình, vậy không đáng kể, thần thức thả ra thì đã có sao, người nào dám quản?

Nhưng nơi này không giống, cường giả Hằng Hà Cảnh lấy mấy chục tính, nếu ai thả ra thần thức, có thể sẽ bị những người khác cho rằng là đang gây hấn.

Đừng nói nơi này còn có cường giả của Minh Giới, dù mọi người thuộc về một thế lực, cũng chưa chắc có thể tín nhiệm đối phương như vậy, để cho mình ở dưới thần thức của người khác bao phủ, vạn nhất đối phương đột nhiên làm khó dễ, vậy mình sẽ gặp phải kết quả gì liền không nói trước được.

Trước đó, mỗi một cường giả Hằng Hà Cảnh đều thu thần thức của mình lại trong phạm vi cực nhỏ, để tránh kích thích người khác, gây nên hiểu lầm không cần thiết. Nhưng chính vì như thế, ai cũng không cho rằng Tạ Tiền gan to bằng trời đến muốn đối phó hết thảy Hằng Hà Cảnh ở nơi này.

Trước không nói sức chiến đấu của Tạ Tiền không hẳn cao nhất, coi như phải, bị nhiều cường giả như vậy vây công, hắn cũng nhất định xong đời.

Bởi vậy, tất cả mọi người kỳ quái, đến cùng Tạ Tiền này đang giở trò quỷ gì?

Tạ Tiền không có tâm tình quản những người khác nghĩ như thế nào, hắn cũng không cho là mình sẽ bị vây công, dù sao cũng là cường giả Hằng Hà Cảnh, nếu không có tử thù, ai cũng sẽ không tùy tiện khai chiến. Đương nhiên hắn cũng không thể làm quá mức, bằng không một khi hình thành tư thế liên hợp, vậy hắn cũng chỉ có thể chật vật mà chạy, cứng chiến tất bại, còn hẳn phải chết.

Nhưng mặc hắn dật động thần thức tìm tòi ra sao, cũng không có phát hiện tăm tích của Lăng Hàn, để sắc mặt của hắn càng ngày càng quái lạ, cũng càng ngày càng nghiêm nghị.

Trên đời này sự tình có thể để hắn coi trọng đã không nhiều, nhưng đây tuyệt đối có thể tính là một cái trong đó.

- Tạ Tiền, đủ chưa?

Một cường giả Hằng Hà Cảnh lạnh lùng nói, không kiêng dè chút nào mà thả ra thần thông, ngươi đây là đang cố ý khiêu khích sao?

Một lần coi như thôi, nhưng luôn như vậy, ngươi cũng thật quá mức, thật sự coi mình là Vương giả sao?

Tạ Tiền nhíu mày, biết nhẫn nại của các cường giả đã đạt đến cực hạn, lúc này chậm rãi thu thần thức lại. Thần thức phảng phất như thuỷ triều xuống, cấp tốc từ bốn phương tám hướng cuốn ngược trở về, mà khi thần thức của hắn lùi đến chiếc quan tài cổ, lại đột nhiên ngẩn ra.

- A!

Hắn phát ra một tiếng rên lên, sắc mặt trong nháy mắt vặn vẹo đến không thành hình người, thần thức nổi khùng, như biển gầm, khởi xướng xung kích.

- A!

Chỉ trong nháy mắt, có ít nhất mấy trăm người bị đánh nổ thần hồn, biến thành xác chết di động, mà phụ cận còn có một vị cường giả Hằng Hà Cảnh của Minh Giới, hắn cũng bị thần thức của Tạ Tiền công kích, nhất thời giận tím mặt, công về phía Tạ Tiền.

Nhưng một chưởng của hắn vẫn không có đánh ra, liền ngơ ngác thất sắc, bởi vì dáng dấp hiện tại của Tạ Tiền thực vô cùng thê thảm, thất khiếu chảy ra máu đen, cái này nếu như đặt ở trên người phàm nhân, tuyệt đối là không còn sống lâu nữa.

Thần linh đương nhiên không đến nỗi thất khiếu chảy máu liền chết, nhưng đường đường cường giả Hằng Hà Cảnh lại sẽ thảm như vậy, hắn đến cùng làm sao?

- Giết con cháu Minh Giới ta, ngươi không cảm thấy nên cho một cái công đạo sao?

Cường giả Minh Giới kia lạnh lùng nói, vừa nãy chết đều là người của Minh Giới, hơn nữa còn có quan hệ với hắn, bằng không cũng không có tư cách ngồi ở bên cạnh hắn.

Tạ Tiền như không nghe thấy, hai tay bưng lỗ tai, càng ngày càng nhiều máu đen từ trong hai mắt, lỗ mũi, miệng, tai của hắn trào ra, xuyên thấu qua khe hở, chỉ thấy Tinh Hà hiện lên, nhưng từng viên Tinh Thần lại đang nổ tung.

Tinh Hà mỗi bể mất một viên, lực lượng của Hằng Hà Cảnh liền rơi xuống một phần, đừng nhìn trong Ngân Hà có mấy vạn ngôi sao, nhưng cũng không chịu nổi tiêu hao như thế, không bao lâu nữa sẽ nổ hết sạch.

Cái này cùng tự sát khác nhau ở chỗ nào?

Điên rồi, đúng là điên!

Tạ Tiền tóc tai bù xù, mặt đầy máu đen, như là ác quỷ.

Từng viên Tinh Thần liên tiếp nổ tung, hình thành sóng trùng kích đáng sợ, mà càng khiến người ta khiếp sợ chính là, thần hồn của Tạ Tiền cũng thiêu đốt, cách mấy ngàn dặm cũng có thể thấy rõ.

- Bách Sùng, ngươi lại dám đánh lén cường giả của Thần giới ta!

Cổ Hứa đứng dậy, một thân trường bào màu vàng óng, tỏa ra khí tức mạnh mẽ, bá đạo.

Đây là nhân vật thủ lĩnh của Đại Xích Dương Đế Triều, cũng là cháu đời thứ bốn của Xích Diễm Đế, được cho rằng là người có khả năng kế thừa Đế vị nhất, quả nhiên có bá khí, coi như tu vi cùng hắn tương đương, nhưng có thể ở khí phách sánh với hắn lại rất ít.

Cường giả Minh Giới trước bị thần thức của Tạ Tiền công kích, cũng chính là Bách Sùng trong miệng Cổ Hứa, không khỏi lộ ra sắc mặt giận dữ.

Liên quan gì tới hắn!

Hắn mới là người bị đánh lén a? Cái này tốt, hắn vẫn không có hoàn thủ, liền nhìn thấy Tạ Tiền đầy mặt máu đen, một bộ không muốn sống, không thể sống, nhưng cùng hắn thật có nửa điểm quan hệ sao? Nếu hắn thật có thực lực mạnh mẽ như vậy, trước còn cần ẩn nhẫn sao, trực tiếp trừng mắt, quát mắng qua nha.

Nếu như người mở miệng quát mắng hắn là một tiểu nhân vật, vậy hắn đương nhiên sẽ không nổi giận, trực tiếp đưa tay giết đối phương liền được. Nhưng hiện tại vị này là Cổ Hứa, bất luận là thân phận hay thực lực đều cao hơn hắn, vậy thì để hắn cảm thấy phẫn nộ cùng oan ức.

Dựa vào cái gì oan uổng người?

- Cổ Hứa, con mắt của ngươi mù sao?

Bên Minh Giới cũng đi ra một vị cường giả, bận trường bào màu xanh, nhìn qua không khác người thường, nhưng hai con mắt không ngờ như Hồng Bảo Thạch, vô cùng quỷ dị.

Cổ Hứa không khỏi lộ ra vẻ thận trọng, đường nối hai giới ở Vân Đính Tinh, một đầu khác là Trường Phong Tinh của Minh Giới, mà người này chính là hoàng thúc Phó Đông Lưu của Trường Phong Tinh Thanh La Đế Triều, là cường giả tư cách lão, thực lực cũng cực kỳ mạnh mẽ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play