Dù Lăng Hàn là Nhật Nguyệt Cực Cảnh đỉnh cao thì đã làm sao, vẫn kém hắn một đoạn dài.

- Vậy thì không cho ngươi cơ hội bước vào Tinh Thần Cảnh!

Lăng Hàn hét dài một tiếng, trực tiếp lấy ra Tiên Ma Kiếm, hắn muốn ở trong thời gian ngắn nhất giết chết Tạ Đông Lai, để khỏi phát sinh ngoài ý muốn.

- Lăng Hàn, ngươi hết lần này tới lần khác đối địch với ta, nhưng lần này, là ngươi tự tìm đường chết!

Tạ Đông Lai lạnh lùng nói, hắn vừa đối kháng thiên kiếp, một bên đón đánh Lăng Hàn, kéo lên dư uy của thiên kiếp Tinh Thần Cảnh, chỉ cần sát đến một tia cũng đủ để Lăng Hàn không chịu được.

Nhưng hắn hiển nhiên không biết, thiên kiếp ở trước mặt Lăng Hàn vốn là chất dinh dưỡng, dùng cho hắn tìm hiểu.

Nếu như thật bị thiên kiếp của Tinh Thần Cảnh oanh kích, vậy Thần cốt của hắn có thể không tổn hại, nhưng da dẻ, huyết nhục chắc sẽ bị nổ nát tan, bất quá chỉ là một đạo dư âm, vậy thì chỉ là chút lòng thành, căn bản không thể ảnh hưởng.

Xoảng!

Thiên Lôi cuồn cuộn, đồng thời đánh vào Lăng Hàn cùng Tạ Đông Lai, chuẩn xác không sai sót, một cái là Tinh Thần kiếp, một cái khác là Nhật Nguyệt Cực Cảnh kiếp, tuyệt đối sẽ không phách sai người.

- A!

Tạ Đông Lai phát ra tiếng kêu thảm, cả người phun máu.

Đối với bất kỳ thiên tài nào mà nói, thiên kiếp đều cực kỳ đáng sợ, cần toàn tâm toàn lực tiến hành đối kháng, nhưng bây giờ thì sao? Hắn bị Lăng Hàn cùng thiên kiếp công kích, hơn nữa Lăng Hàn vẫn là Nhật Nguyệt Cực Cảnh, sức chiến đấu mạnh đến nỗi kinh người, không kém gì thiên kiếp.

Hắn nơi nào nhận được?

Nếu chỉ như vậy, ngược lại cũng quên đi, bởi vì Lăng Hàn cũng đồng thời chịu đựng hắn cùng thiên kiếp công kích, nhưng vấn đề là, Lăng Hàn lại đánh rắm không có!

Điều này làm cho hắn tức điên, khiếp sợ đến cực hạn, cái thể phách này cũng quá biến thái đi, hoàn toàn vượt qua lẽ thường.

- Đáng chết!

Hắn nguyền rủa.

- Người đáng chết là ngươi!

Lăng Hàn vận chuyển Tiên Ma Kiếm, bùng nổ ra lực lượng và sát cơ vô cùng to lớn.

Tạ Đông Lai dù sao cũng là thiên kiêu, hắn phát hiện thể phách của Lăng Hàn cực kỳ mạnh mẽ, liền thay đổi chiến thuật.

Lấy thủ làm chủ!

Thời gian mỗi qua một phần, hắn sẽ mạnh mẽ một phần, cuối cùng bước vào Tinh Thần Cảnh, lại thêm thiên phú võ đạo của hắn, hắn sẽ nắm giữ sức chiến đấu chí ít là tiểu cực vị hậu kỳ, đây tuyệt đối có thể trấn áp bất luận Nhật Nguyệt Cảnh nào, bao quát Nhật Nguyệt Cực Cảnh.

Mà cái này chỉ cần nửa ngày mà thôi.

Hắn thu lại tất cả lực lượng, toàn lực phòng ngự.

Nhưng chỉ mấy chiêu, hắn thình lình phát hiện, trình độ khó chơi của Lăng Hàn không kém thiên kiếp chút nào.

Làm sao có khả năng mạnh như thế?

Hắn rõ ràng vẫn không có đạt đến Cực Cảnh đỉnh cao, còn không có khả năng nắm giữ sức chiến đấu của Tinh Thần Cảnh, nhưng vì cái gì như một vị cường giả Tinh Thần Cảnh chứ?

Cường đại như thế hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của hắn.

Hắn đương nhiên sẽ không biết, Lăng Hàn được hai lần Tiên khí gia trì, hoàn thiện quy tắc hắn nắm giữ, cái này tự nhiên để sức chiến đấu của hắn chí ít lại tăng lên một tinh, dù cho vẫn không có đạt đến Tinh Thần Cảnh cũng kém không lớn.

- Tiện dân chết tiệt!

Tạ Đông Lai nghiến răng nghiến lợi, không chỉ nữ nhân vừa ý bị cướp đi, hiện tại thậm chí ngay cả cảnh giới, sức chiến đấu cũng bị tiện dân không biết từ đâu đến kia vượt qua.

Không thể nào tiếp thu được!

Hắn cắn răng, tay giương lên, đã có thêm một bức tranh, bay múa theo gió, dài khoảng một trượng, phía trên vẽ mười hai chiến sĩ, mỗi người mặc chiến giáp màu vàng, trong tay giơ chiến mâu.

Cái này rõ ràng là một bức họa, nhưng lại tỏa ra sát khí ngất trời, thật giống như này không phải mười hai bức chân dung, mà là mười hai huyết tướng giết chóc vô số sa trường, giết một vạn người, đúc thành hung mâu trong tay bọn họ.

- Huyết Thị, còn không hiện thân!

Tạ Đông Lai lớn tiếng kêu lên, ong ong ong, bức họa cuộn tròn phát sáng, mười hai chiến sĩ giáp vàng dồn dập từ trong bức tranh đi ra, hư lập ở trong không khí, trường mâu hướng thiên, sát khí nhất thời lấy tư thế gấp mười lần, gấp trăm lần tăng vọt.

Hả?

Lăng Hàn khẽ cau mày, mười hai chiến sĩ giáp vàng này mỗi một vị đều đạt đến Tinh Thần Cảnh, tuy chỉ là tiểu cực vị tiền kỳ, nhưng thắng ở số lượng, gộp lại đủ để ngang hàng tiểu cực vị trung kỳ. Càng mấu chốt là, khí sát phạt quá đáng sợ, người ý chí hơi kém đối mặt bọn họ, phỏng chừng hai chân sẽ mềm nhũn.

- Đáng chết, lại buộc ta dùng ra chiêu này!

Tạ Đông Lai cắn răng.

- Có điều, Huyết Thị vừa ra, coi như ngươi không chết, ta cũng có thể thuận lợi vượt qua thiên kiếp, đến thời điểm đó, xem ta trừng trị ngươi như thế nào!

Đây là sau khi hắn bị thiệt lớn, về đến gia tộc được trưởng bối trực hệ ban tặng bảo vật, chỉ có thể sử dụng một lần, nhưng có thể gọi ra mười hai vị Huyết Thị, sức chiến đấu bay thẳng Tinh Thần Cảnh!

Nếu không thể kéo Lăng Hàn một buổi, hắn liền thực không tin!

Dưới cái nhìn của hắn, đây là một lần sát hạch của trưởng bối đối với hắn, nếu như bị bức vận dụng bức tranh này, vậy tự nhiên là thất bại. Có điều, hắn đã bước vào Tinh Thần Cảnh, dù cho không được vị trưởng bối này thưởng thức cũng không đáng kể, địa vị của hắn ở Tạ gia vẫn tăng lên trên diện rộng.

- Đây chính là một vị Tinh Thần Cảnh đại viên mãn của bổn tộc, lấy thần hồn mười hai tên cường giả của Thải Lam Vân Đế Triều luyện chế thành, phong ấn vào trong bức tranh, mỗi một vị Huyết Thị đã từng tạo xuống sát nghiệt vô biên, lại lấy tinh lực trên chiến trường luyện hóa, sát khí càng mạnh!

Tạ Đông Lai ngạo nhiên nói.

- Chuyện này... ngươi làm sao chặn?

Xoảng!

Một tia chớp bổ vào trên đầu hắn, tuy bị hắn hóa giải đại bộ phận uy lực, nhưng vẫn khiến hắn vô cùng chật vật, tóc bay loạn, có vẻ rất thảm, để hắn ngạo nhiên nhất thời không còn sót lại chút gì.

Lấy thần hồn ra luyện hóa? Thủ đoạn thật ác độc!

Tuy người chết ở trong tay Lăng Hàn cũng không ít, nhưng người tử thù tiêu, đến đây liền kết thúc. Tạ gia này lại luyện thần hồn của người thành bảo vật, ở Lăng Hàn xem ra, cái này quá thất đức!

Có điều, lại là thần hồn?

Lăng Hàn cười ha ha, Thiên uy dật động, vù, nhất thời, không chỉ tu vi của Tạ Đông Lai bị cắt bỏ hai tinh cấp, ngay cả mười hai vị Huyết Thị sát khí trùng thiên cũng lộ ra vẻ sợ hãi.

Không phải bọn họ sợ Lăng Hàn, mà là Thiên uy hắn tản mát ra, loại thần hồn mất đi thân thể như bọn họ, lẽ ra không nên tồn tại ở trong thiên địa, sẽ bị thiên kiếp nhằm vào, đánh cho hồn tiêu phách tán. Bởi vậy, Thiên uy của Lăng Hàn vừa ra, dù cho cái này không phải Thiên uy chân chính, nhưng vẫn để cho mười hai Huyết Thị kính nể như Thần.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play