- Tuyệt đối là cường giả Hằng Hà Cảnh!

- Mặc dù ta không cách nào phỏng đoán tu vi của Thượng Nhân, nhưng vị tiền bối này cho ta cảm giác tương tự Thượng Nhân, vượt xa Tinh Thần cảnh!

- Vậy truyền thừa của hắn...

- Cực kỳ quý giá!

Bọn người Trầm Trúc Nhi thay đổi sắc mặt, nếu như có thể được truyền thừa của một vị Hằng Hà Cảnh, vậy sẽ là tạo hóa gì?

Tuy Tam Nguyên Thượng Nhân cũng thu chín đệ tử, nhưng làm sư phụ đều sẽ lưu một hai tay, sẽ giấu tuyệt học giữ nhà đến cuối cùng, mới dạy cho một tên y bát đệ tử, những người khác nhất định không thể hoàn toàn được sở học.

Nhưng nơi này không giống, vị cường giả kia đã sớm chết, bởi vậy hắn lưu lại truyền thừa khẳng định là hoàn chỉnh.

Ai không động tâm?

Bên trong cung điện, bồng bềnh từng quả cầu ánh sáng, mà nhìn kỹ, trong quả cầu ánh sáng lại có vô số văn tự đang chuyển động, lúc ẩn lúc hiện, nhìn không quá rõ ràng.

- Những cái kia đều là... công pháp truyền thừa!

- Ta thật giống như nhìn thấy Đại La Thanh Tâm Quyết.

- Tử Yên Chưởng Pháp.

- Trúc Tâm Kiếm.

Bảy người nhìn chằm chằm, dồn dập mở miệng nói, có chút văn tự trong quả cầu ánh sáng tương đối dễ bắt giữ.

- Cái gì, Thiện Nguyên Tâm Kinh! Ta từng ở trong một cổ giáo nhìn thấy bản thiếu, đây là một môn công pháp ghê gớm, ngay cả trong cổ giáo này cũng chỉ có bản thiếu, có người nói sau khi tu luyện thành, trong nguyên lực sẽ mang theo lực lượng Lôi đình, dễ dàng phá tan phòng ngự của đối thủ.

Hà Thao đột nhiên kinh hô.

Đây là một môn cổ công, truyền thừa không biết bao nhiêu vạn năm, đã sớm thất truyền, chỉ ở trong một số truyền thừa cổ xưa mới có ghi chép vụn vặt. Hiện tại xuất hiện ở đây, sẽ là cổ công hoàn chỉnh, hay vẫn là bản thiếu?

Nếu hoàn chỉnh, môn công pháp này sẽ quý giá đến tột đỉnh.

Hiện tại mọi người đều biết, đây quả thật là một kho báu, giá trị vượt quá tưởng tượng.

Vèo, Trầm Trúc Nhi nhảy lên trước tiên, tóm tới một quả cầu ánh sáng. Tốc độ của nàng nhanh chóng, cấp tốc tiếp cận, tay nhỏ thò ra, thời điểm muốn tóm gọn, chỉ thấy quả cầu ánh sáng kia chuyển động, hơn nữa tốc độ nhanh hơn, ở thời khắc cuối cùng đào tẩu.

Trầm Trúc Nhi dùng hết thế đi, thân hình bắt đầu rơi xuống, tay trắng trở về.

Sáu người còn lại đều kinh ngạc, Trầm Trúc Nhi không yếu hơn ai trong bọn họ, nhưng nàng ra tay lại vô công, vậy mấy người bọn họ ra tay cũng chưa chắc có thể đắc thủ.

Muốn có được những truyền thừa này, không dễ dàng!

Bảy người đều không tiếp tục nói nữa, mà nhìn chằm chằm bí pháp mình đúng ý, sau đó ra tay đi bắt. Lần này, tất cả quả cầu ánh sáng đều giống như sống lại, như cá bơi lội, quang ảnh làm loạn, khiến người ta hoa cả mắt.

Sau khi xuất thủ một lượt, bảy người đều lục tục ngừng lại, mà khi người cuối cùng cũng dừng lại, đám quả cầu ánh sáng cũng ngừng lại theo, như đốm nhỏ treo ở giữa không trung.

Thực sự là không dễ làm!

Bảy người cau mày, tuy bọn họ đều là Vương giả trong thế hệ trẻ tuổi, nhưng hiện tại lại thất thủ.

Xèo xèo xèo, nhưng vào lúc này, chỉ thấy bảy quả cầu ánh sáng đột nhiên run lên, sau đó bắn tới bảy người.

Bảy người Lăng Hàn vội đưa tay đi bắt, đùng đùng đùng, dễ như ăn cháo, bọn họ đều bắt được một quả cầu ánh sáng.

Chuyện gì thế này, trước bọn họ làm sao cũng bắt không được, hiện tại ngược lại tốt, chủ động đầu hoài tống bão?

Đùng đùng đùng đùng, quả cầu ánh sáng vỡ vụn, vô số văn tự, đồ án hiện lên ở trong đầu bảy người, đối ứng là một môn cổng công pháp cùng võ kỹ.

Lăng Hàn không biết những người khác được cái gì, hắn được một môn thân pháp, tên Truy Tinh Bộ.

Tu tới đỉnh cao, có thể một bước lên cửu thiên, bắt trăng hái sao.

Cái này đương nhiên là có chút khuếch đại, nhưng cũng có thể nhìn ra môn thân pháp này bất phàm, cụ thể có thể tu luyện tới trình độ nào, vậy phải xem tạo hóa cùng ngộ tính.

Hắn ở trong đầu diễn giải môn thân pháp này một lần, chỉ cảm thấy cực kỳ phiền phức, hắn tuyệt đối không thể trong thời gian ngắn có thể lý giải, ít nhất phải tiêu tốn mấy năm, thậm chí mười mấy năm, mấy chục năm.

Pháp quyết, trận pháp, đan phương Thần cấp đều vậy, hiện tại là thân pháp, đều cần tiêu tốn thật lâu mới có thể lĩnh ngộ, nắm giữ cùng vận dụng.

Lăng Hàn không kinh sợ mà còn lấy làm mừng.

Hắn có Luân Hồi Thụ, thời gian thật không thành vấn đề, mà cần thời gian càng dài mới tham ngộ ra, nói rõ môn thân pháp này càng quý giá, giá trị càng cao.

Sáu người Trầm Trúc Nhi cũng lộ ra vẻ vui mừng, hiển nhiên tất cả đều đạt được một môn bí pháp phi phàm.

Bọn họ dồn dập ngẩng đầu nhìn quả cầu ánh sáng phía trên, toát ra vẻ nhất định phải được.

Tùy tiện hạ xuống một quả cầu ánh sáng cũng là bí pháp vô thượng, nếu có thể được toàn bộ, vậy giá trị cao đến không cách nào hình dung.

Nhưng mà, không còn quả cầu ánh sáng rơi xuống, tựa hồ cho bọn họ một cái chính là khen thưởng bọn họ mở ra nơi này.

Bảy người lần thứ hai triển khai truy đuổi, đương nhiên đều thất bại, mà chờ bọn hắn dừng lại, cũng không có thấy nhóm quả cầu ánh sáng thứ hai hạ xuống, để bọn họ rất thất vọng.

Bảo sơn ở trước mặt, nhưng không thể lấy a.

Đáng trách!

- Khà khà khà, muốn càng nhiều công pháp sao?

Một thanh âm đột nhiên vang lên, thăm thẳm như vậy, tựa hồ ở bên tai của mình, lại tựa hồ như xa cuối chân trời.

- Ai!

Bảy tên Vương giả đều kinh hãi, lớn tiếng quát lên.

- Hiện thân!

- Không nên lén lén lút lút!

- Muốn gặp bản tọa như thế sao?

Âm thanh âm u này tung bay lần thứ hai, chỉ thấy trong sân bay lên từng tia từng tia hắc khí, cùng hắc khí bên ngoài nhất mạch kế thừa, hơn nữa, còn thêm một loại sát khí.

Những khí thể này ngưng tụ thành một hình người, xuất hiện ở giữa bảy người.

- Ngươi là ai!

Thạch An Quốc hỏi.

- Bản tọa tự nhiên là chủ nhân của nơi này!

Hắc Vụ Nhân nói.

Bảy người Lăng Hàn hai mặt nhìn nhau, đều khom lưng nói:

- Bái kiến tiền bối.

Bọn họ đều có một thân ngông nghênh, đương nhiên sẽ không quỳ xuống, nhưng cầm bí pháp của người ta, vậy hành lễ là nên.

- Miễn!

Hắc Vụ Nhân nhấc lên tay, hình tượng của hắn cũng không ổn định, không ngừng lay động, vặn vẹo.

- Bọn ngươi đều là hạng người thiên tài trác việt, có thể được bản tọa truyền thừa.

- Đa tạ tiền bối.

Bảy người lại thi lễ.

- Có điều, bản tọa chỉ cần một truyền nhân, các ngươi ai muốn bái bản tọa làm sư phụ?

Hắc Vụ Nhân lại hỏi.

Bảy người Lăng Hàn lần thứ hai nhìn nhau một cái, dồn dập hỏi:

- Không biết tiền bối muốn thu ai làm đệ tử?

Tuy Hắc Vụ Nhân này tự xưng là chủ nhân nơi đây, nhưng hắn nói liền phải tin tưởng sao?

===========

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play