Nữ Vu cứ thế lẳng lặng đứng dưới cơn mưa lá khô rơi rụng, cười chế nhạo nhìn bóng lưng Trần Lạc rời đi, trong hư không, một giọng nói non nớt lại một lần nữa truyền đến.

- Người kia có ý gì?

Nữ Vu lắc đầu, bất đắc dĩ cười trừ, nói:

- Ý tứ hắn cũng có thể hiểu thế này, hắn nói rằng hắn tốt thì tất cả mọi người đều tốt, nếu hắn sống không được tốt, mọi người ai cũng đừng mong sống tốt được. Giải được nguyền rủa, hắn sẽ vui vẻ, không giải được nguyền rủa hắn sẽ không vui, vận mệnh nguyền rủa hắn, hắn sẽ nguyền rủa lại vận mệnh, không chết không thôi, đời đời kiếp kiếp sẽ không tiếc, hắn hoàn toàn thông suốt rồi.

- Người kia làm sao có thể như vậy chứ.

- Sao không chứ, bằng không sao có thể thôi diễn ra hắn sẽ diệt thế đây, tính cách của hắn đã tự quyết định vận mệnh của hắn.

Nhắm mắt lại, Nữ Vu khẽ lắc đầu, vô lực lẩm bẩm:

- Có đôi khi ta thực hoài nghi, rốt cuộc là vận mệnh nguyền rủa hắn, hay là hắn nguyền rủa vận mệnh.

Trần Lạc trực tiếp tiến nhập không gian Hư Vọng.

Hư Vọng chi linh lớn cỡ bàn tay đang phiêu phù bên trong không gian, vẫn là tiểu nha đầu thoạt nhìn chỉ bảy, tám tuổi, khuôn mặt non nớt vẫn cứ hếch lên như hận không thể hất lên tới trời, nói:

- Thiếu niên, ngươi cả thấy bà nhi Nữ Vu kia có đáng tin hay không?

- Ta đang muốn hỏi ngươi đó.

Trần Lạc nhìn Hư Vọng chi linh, nói:

- Không phải ngươi vẫn được gọi là bản gốc tội lỗi lớn nhất vũ trụ sao?

Bị Trần Lạc nói cho như vậy, Hư Vọng chi linh càng hếch cằm lên cao hơn, ngông cuồng, tự cao tự đại nói:

- Đó là tất nhiên, cô nãi nãi đây nổi danh là bản gốc tội lỗi lớn nhất vũ trụ, chẳng lẽ ngươi cho rằng cô nãi nãi đây tự thổi phồng?

- Được rồi, đừng có ra vẻ ta đây nữa, ta có chút chuyện này muốn hỏi ngươi, kiếp trước ta rốt cuộc vì sao phải táng cổ?

Trần Lạc cảm thấy hiện tại phải hỏi cho rõ, phải hiểu vì sao phải làm như vậy, từ đó mới cân nhắc có nên tin tưởng Nữ Vu hay không.

- Cái này à!

Hư Vọng chi linh ho khan hai tiếng, giống như cũng đang cố che giấu vẻ bối rối của mình, một lát sau mới lên tiếng:

- Vấn đề này sợ là đúng như Nữ Vu kia nói, chỉ có hỏi chính ngươi mới biết được.

- Không phải ngươi từng nói bản lĩnh kiếp trước của ta đều do ngươi dạy sao?

- Tất nhiên!

- Thế nào ngay cả chuyện kiếp trước ta vì sao phải táng cổ cũng không biết?

- Lời vô ích, cô nãi nãi chẳng phải nói cho ngươi rồi sao, kiếp trước ngươi táng cổ, sau đó thiên địa sống lại, tam thư Thiên, Địa, Nhân gây dựng lại, ngay cả Hư Vọng chi thư cô nãi nãi đây cũng sống lại, rất nhiều chuyện cô nãi nãi đây đều không nhớ gì cả.

- Được rồi.

Trần Lạc thở dài, lại hỏi:

- Vậy ngươi cũng biết kiếp trước ta có đi tìm tam thư Thiên, Địa, Nhân không?

- Hẳn là có đi, tuy cô nãi nãi không tin Nữ Vu, bất quá những lời này nàng ta nói là thực, nếu có thể tề tụ pháp tắc của tam thư Thiên, Địa, Nhân, đích xác có thể xoay chuyển thiên địa, điên đảo nhân quả, ngược chiều cải mệnh. Tất nhiên, về phần kiếp trước ngươi có thành công hay không, quả thực cô nãi nãi không nghĩ ra.

Đây đúng là một vấn đề đâu đầu, Trần Lạc hiện tại chỉ muốn biết nhất là vì sao kiếp trước mình phải táng cổ, nếu như là vì tam thư Thiên, Địa, Nhân, vậy cuối cùng có dung hợp hay không? Việc này vô cùng trọng yếu, bởi vì nếu kiếp trước mình không có dung hợp, vậy thì hắn chuẩn bị thử một chút xem, còn nếu kiếp trước đã dung hợp, vây cũng không cần tìm tam thư Thiên, Địa, Nhân làm gì nữa, chẳng phải đã biết kết quả rồi sao? Kiếp trước nếu mình đã dung hợp tam thư Thiên, Địa, Nhân, nhưng vẫn không thể giải khai nguyền rủa vận mệnh, kiếp này mình còn tìm làm gì nữa, nhưng quan trọng chính là, hiện tại hắn không thể xác định kiếp trước mình rốt cuộc đã đi qua con đường này chưa.

- Nếu ngươi đã biết dung hợp tam thư Thiên, Địa, Nhân liền có thể nghịch thiên cải mệnh, vì sao còn muốn ta tìm biến số lớn nhất gì đó?

- Thiếu niên, mặc dù cô nãi nãi đây có rất nhiều chuyện đều không nhớ gì cả, bất quá có một số việc vô cùng khẳng định, có được tam thư Thiên, Địa, Nhân rồi nghịch thiên cải mệnh chỉ là một truyền lưu được thuật lại từ rất lâu rất lâu, về phần là thật hay giả thì không ai biết, kiếp trước vì sao ngươi phải táng cổ, không phải là vì tam thư Thiên, Địa, Nhân, cô nãi nãi tuyệt đối nhớ không sai.

- Thuật lại dù sao cũng chỉ là thuật lại, huống chi, muốn tìm được tam thư Thiên, Địa, Nhân nói dễ vậy sao, ba cuốn này đều là tồn tại chi cao vô thượng, không nói những thứ khác, chỉ cần là Thiên thư, nếu như ngươi muốn cướp được, nhất định phải đánh đổ lão Thiên gia, ngươi có thể sao? Đây chính là lão Thiên gia đó, lão Thiên gia hắn chấp chưởng pháp tắc thiên địa, là thần trong chư thần, được gọi là cự đầu số một giữa thiên địa, ngay cả cô nãi nãi đây cũng không dám trêu chọc, muốn đoạt được Thiên thư trong tay hắn, vậy không dễ ăn đâu.

- Chính vì vậy, cô nãi nãi mới đề nghị ngươi thử tìm biến số xem, so ra với tranh đoạt tam thư Thiên, Địa, Nhân thì dễ hơn nhiều, thế mới nói, thiếu niên, kiên nhẫn một chút đi, không phải Nữ Vu kia nói biến số nhất định sẽ sinh ra trong thời đại nào sao? Chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

- Thời gian đủ sao?

Trần Lạc vỗ vỗ trán, nói:

- HIện tại cơ hồ cũng có thể cảm giác ra được rất nhiều tồn tại kinh khủng đã nhận rat a, mỗi một người bọn họ đều đang xoa tay, không biết lúc nào sẽ động thủ đó.

- Sợ cái gì, cho dù thế nào thì linh hồn ngươi cũng đã thoát ra khỏi pháp tắc thiên địa, có đánh không lại bọn hắn thì cũng chỉ tổn thất một cái thân thể mà thôi, vả lại thân thể của ngươi còn có thể niết bàn, đến lúc đó trọng sinh là được.

- Ngươi nói nhẹ nhỉ, ta cũng không muốn cứ trốn đông trốn tây, chui rúc như một con chuột. Huống chi thiên địa to lớn, những ẩn số hay thần bí tới hàng vạn hàng ngàn, ai biết được có bao nhiêu tồn tại kinh khủng cỡ nào.

- Thiếu niên, vậy ngươi chuẩn bị làm sao bây giờ?

- Đi một bước tính một bước thôi? Trước cứ cướp Nhân thư tới tay rồi nói sau, ta có thể cảm giác được thứ đồ chơi kia cũng sắp xuất thế rồi.

...

Giờ khắc này, dưới chân Thiên Sơn vốn trang nghiêm đã có không ít người tụ tập đến, nguyên nhân thực đơn giản, Nhân Vương giá lâm, tử khí đông lai, động tĩnh rất lớn, vực Thiên Đô có rất nhiều người đều dồn dập chạy đến, tất cả mọi người đều suy đoán có phải thần miếu thực sự hiển linh trên Thiên Sơn hay không, bằng không một đời thiên kiêu truyền kỳ như Nhân vương Mạc Vấn Thiên làm sao sẽ xuất hiện? Nhưng mà, sau khi mọi người tới rồi mới phát hiện không chỉ là Nhân Vương, còn có một vị thiên kiêu cự đầu nữa, là một vị thiên tử, đó là Gia Cát Thiên Biên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play