Khi Trần Lạc bùng phát ra linh lực mênh mông như biển, tất cả mọi người đều thấy rõ ràng Vạn Tinh Văn bị nghiền ép như thế nào, Quang Minh Nhận là thế, linh tượng Thiên Cương là thế, chân thân huyết mạch là thế, linh thể thủ hộ cũng là thế. Kinh khủng nhất chính là trong lúc đó, Trần Lạc ngay cả động cũng không hề động, đừng nói là thi triển tiểu thần thông gì đó, linh quyết gì đó, hắm thậm chí còn không có nhấc chân nhấc tay, Vạn Tinh Văn cứ như thế nổ chết tại chỗ, ngay cả chút cặn sót lại cũng không còn.

Ba năm trước đây, Trần Lạc lấy Vu pháp nghịch thiên, mọi người đều cho rằng tu vi hắn mất hết, thành một tên phế nhân, nhưng không ai từng nghĩ tới hắn dĩ nhiên lại lấy Trận pháp nghịch thiên, nửa năm qua mọi người lại cho rằng lần này cả Vu pháp và Trận pháp của Trần Lạc đều bị thẩm phán mất sạch, lần này nhất định thành phế nhân, nhưng không ai ngờ được tu vi của hắn căn bản không có bị thẩm phán, tất cả chỉ là mọi người cho rằng mà thôi, tu vi của hắn chẳng những không biết mất, linh lực còn thâm hậu hơn, khiến các đại lão và đoàn trưởng mười đại đoàn vinh quang tu luyện qua bốn, năm trăm năm đều không theo kịp.

Thương Vô Tà biết tu vi Trần Lạc không bị thẩm phán là vi nghe Lâm Ngọc Thiên trải qua rồi kể lại, lúc đó Lâm Ngọc Thiên nói linh lực Trần Lạc mênh mông như biển, Thương Vô Tà còn bán tín bán nghi, cho đến vừa nãy tận mắt chứng kiến, hắn mới ý thức được Lâm Ngọc Thiên nói không khoa trương một chút nào, linh lực Trần Lạc này tuyệt đối có thể xưng tụng là mênh mông như biển, thậm chí càng cường hãn hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng.

Gió to điên cuồng gào thét, cuốn lấy cát bụi lan tràn khắp nơi, tại đây, Trần Lạc vẫn đứng trong vũng máy, tóc dài tùy ý tung bay, trên khuôn mặt lạnh như băng, trong thần sắc ẩn chứa sát khí lẫm liệt, một đôi mắt màu đỏ tươi quét ngang ra, ngạo thị bầu trời, bễ nghễ thiên địa, tựa như dám chống đỡ với thần ma.

- Vừa nãy có ai động thủ, tự mình lăn ra đây, ta cho hắn cái chết toàn thây.

Thanh âm Trần Lạc đầy rẫy bạo liệt, tựa như lửa giận ngợp trời, càng như dẫn đại tự nhiên động tĩnh, lôi vân điên cuồng ngưng tụ ngay lúc mặt trời giữa trưa, các loại sấm chớp tùy ý nổ vang.

Ầm ầm ầm…

Tiếng sấm sét phảng phất như nổ vang bên tai, chấn động mọi người xung quanh không dám cất lời, đặc biệt là trong hư không, lôi vân điên cuồng nhấp nháy, dĩ nhiên che kín bầu trời, cưỡng chế ép xuống, khiến trái tim tất cả mọi người đều bị bao phủ bởi một tầng bóng ma, một vệt sợ hãi, loại cảm giác giống như tử thần trở về, chờ đợi bọn họ chính là Trần Lạc thẩm phán.

Phía chân trời, lôi vân kéo đến, phủ kín bầu trời.

Nơi đây, Trần Lạc tĩnh lặng mà lại bá đạo, đôi mắt màu đỏ máu bắt đầu quét ngang như một loại biển máu phủ trời, không người nào dám đối diện, bị đôi mắt tĩnh lặng và bá đạo của hắn nhìn vào chằm chằm, mọi người đều sợ hãi cúi đầu, không dám nhìn thẳng.

- Ngươi! Lăn lại đây nhận lấy cái chết.

Trần Lạc giơ ngón tay chỉ ra, chính là Tào Vệ một vị đại thống lĩnh Quang Minh điện, thân thể của hắn bị kéo đến phảng phất như căn bản không thể không chế, sợ hãi đến thất kinh, vội vàng lấy ra linh lực chống đối, nhưng căn bản vô dụng, trong khoảnh khắc đã bị Trần Lạc bóp chặt yết hầu.

- Ta chỉ hỏi một lần, ngươi có động thủ không?

Tào Vệ sợ đến hồn phi phách tán, nào còn dám phản kháng, nhìn về phía Tân Thành Nghiệp đại chấp chưởng Quang Minh điện và hai vị đại chấp pháp Bộ Phi và Trịnh Thiên, khản tiếng kêu cứu:

- Tân đại nhân, cứu ta! Cứu ta với.

- Hôm nay, nếu ta đã muốn giết ngươi, ai cũng không thể cứu ngươi được.

Quanh thân Trần Lạc lượn lờ khói đen, đằng đằng sát khí, phịch một tiếng, trực tiếp bóp nát yết hầu Tào Vệ, cánh tay vung lên tát tới một cái, chiếc đầu Tào Vệ lập tức nát tan, chỉ còn lại một đám mưa máu tràn ngập giữa không trung, nhưng rồi cũng nhanh chóng phiêu tán theo gió.

- Ngươi, lăn lại đây nhận lấy cái chết.

Trần Lạc lại giơ tay chỉ, chỉ đến chính là Tân Thành Nghiệp đại chấp chưởng Quang Minh điện, bị chỉ trúng, Tân Thành Nghiệp kêu lên giống như bị sét đánh trúng tại chỗ, hắn tốt xấu gì cũng là Đại Vu sư tu luyện mấy trăm năm, một thân linh lực cũng khá cường hãn, nhưng lần này gặp phải chính là Trần Lạc, một gia hỏa có linh lực mênh mông như biển, dù rằng linh lực Tân Thành Nghiệp có cường hãn hơn nữa, nhưng ở trước mặt Trần Lạc thì căn bản không đáng nhắc tới.

Mắt thấy không chống đỡ được, Tân Thành Nghiệp liều mạng một lần, không ngừng lấy ra linh tượng tu luyện mấy trăm năm, cũng lấy ra một cái linh bảo đại tự nhiên được hắn luyện hóa ba, bốn trăm năm, điên cuồng vận chuyển linh hải, lấy ra linh lực cuồn cuộn thi triển một chiêu Thái Thượng Quang Minh Động.

Thái Thượng Quang Minh Động chính là một loại kỳ công đặc thù của Quang Minh điện, uy lực vô cùng, sau khi tu luyện đại thành giống như bá nhật quân lâm, là khắc tinh của yêu ma quỷ quái. Tân Thành Nghiệp có thể trở thành cao thủ đứng đầu trong hàng ngũ Đại Vu sư, một nguyên nhân trong đó là dựa vào linh tượng ôn dưỡng mấy trăm năm, nguyên nhân thứ hai là một cái linh bảo đại tự nhiên đã luyện hóa mấy trăm năm, nguyên nhân thứ ba chính là kỳ thuật Thái Thượng Quang Minh động này.

Tân Thành Nghiệp đánh ra một kích toàn lực như vậy, nói không khoa trương chút nào, trong sân hẳn là không có mấy người dám vỗ ngực nói mình có thể ngăn cản được.

- Nhãi con không biết sống chết, hôm nay ta muốn cho ngươi chết không có chỗ chôn!

Sắc mặt Tân Thành Nghiệp đầy vẻ dữ tợn, cả người như thái dương quân lâm, linh lực cuồn cuộn nổ quanh thân khí đại tự nhiên cũng vang vọng lên những tiếng đùng đoàng.

- Muốn giết ta, ngươi còn chưa có tư cách này!

Hai tay Trần Lạc vung lên, thân thể bỗng nhiên chấn động, rào! Linh lực mênh mông như biển muốn nổ tung lên như trời long đất lở, năm ngón tay nắm lại, linh lực bạo liệt như khiến không gian bị xé rách, khắp nơi vang lên những tiếng đùng đùng, lôi vân cuồn cuộn di chuyển trong hư không, các loại sấp sé tùy ý đánh xuống, khi hắn vung quyền, vùng biên hoang rơi vào trong một mảng tối đen, phảng phất như cả trời đất chỉ còn lại có một quyền này. Còn chưa chạm đến, Tân Thành Nghiệp đang như thái dương quang lâm, soi sáng bốn phương bỗng nhiên phai mờ đi trong nháy mắt.

Ầm ầm ầm! Một quyền ép tới, món linh bảo đại tự nhiên luyện hóa mấy trăm năm trong tay Tân Thành Nghiệp thoáng cái đã bị chấn động tán loạn biến mất, linh tượng cũng như vậy, một thân linh lực bị chấn động tan thành mây khói, linh thể cũng bị chấn động phá thành từng mảnh nhỏ như thủy tinh vỡ, máu tươi tràn ra, bay ngang ra ngoài, tàn chi văng loạn, chết không toàn thây.

Chết rồi, đại chấp chưởng quang minh điện, cao thủ hàng đầu trong tầng lớp Đại Vu sư, cứ như vậy bị một quyền mạnh mẽ của Trần Lạc đán cho tan xương nát thịt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play