- Lão đệ, ta còn tưởng rằng ngươi thực không biết khiêm tốn là gì cơ đấy.

- Ha ha, nghe ngươi nói, có đôi khi nên khiêm tốn vẫn nên khiêm tốn một chút.

Hai người Trần Lạc và Thất Dạ vừa uống rượu vừa tán gẫu, một lần chính là hơn nửa đêm, Hoa và Tuyết ở giữ thực sự không chịu được, hơn nữa các nàng cũng chẳng có hứng thú gì với đề tài tán gẫu của hai người kia, cuối cùng chỉ đơn giản chào một tiếng chúc ngủ ngon rồi rời đi.

Hai người nói chuyện hưng phấn quên thời gian, đều có một loại cảm giác hận không thể sớm hơn được, đề tài tán gẫu cứ thế liên tục liên tục, các chuyện trời Nam đất Bắc đều nhắc tới, đặc biệt Thất Dạ còn giảng giải cho hắn nghe về hư không vô tận, thâm uyên, chin tầng trời, Cửu U lẫn lộn ngày tháng. Trần Lạc nghe vào đến mê say, hận không thể lập tức đi tới những nơi trong truyền thuyết này để lang bạt một phen, bất quá khiến hắn kinh thán nhất là sự bác học của Thất Dạ, gia hỏa này thật giống như bách khoa toàn thư không gì không biết, từ vấn đề tu luyện cho tới những sự tích sự việc kỳ lạ, không gì không biết.

Tán gẫu với Thất Dạ lâu như vậy, Trần Lạc xem như được lợi ích không nhỏ, những vấn đề khó gặp phải trong tu luyện trước đó cũng đều được làm sáng tỏ.

- Nếu ta gặp ngươi sớm hơn chút thì tốt rồi, cũng không cần Đông một búa Tây một chày tới độ ngã ngửa khắp nơi.

Trần Lạc nói lời này tuyệt đối là tâm huyết, cũng là thực lòng kính nể tài bác học của Thất Dạ.

- Ngươi vấp ngã vậy còn có thể hai lần thành tựu Thất Thải tư nguyên Đại tự nhiên? Nếu không vấp ngã, chẳng lẽ muốn làm phản?

- Ha ha ha!

Trần Lạc cười lớn, đột nhiên nhìn thẳng đối phương, nói:

- Nói thực sự, lão Thất, ngươi hiểu rõ bao nhiêu về Linh Hải giới?

- Linh Hải giới? Hỏi cái này làm gì?

Thất Dạ sửng sốt, sau đó như đột nhiên ý thức được gì, thần tình lại ngẩn ra, kinh nghi hỏi:

- Linh Hải ngươi sẽ không phải là…

- Hẳn là như thế!

Dù là Thất Dạ trải qua bao phen sóng to gió lớn, kiến thức rộng rãi, cũng không khỏi hít sâu một hơi, khiếp sợ không thôi. Hồi lâu sau mới thở dài, nói:

- Khi đưa ngươi về, thương thế của ngươi rất nghiêm trọng, nhưng có thể tự mình khôi phục, lúc đó ta liền đoán ra ngươi có thể mở ra chính là đại địa Linh Hải, ẩn chứa sinh sôi liên tục, khí tức không suy bại, thân thể không kiệt, không hề nghĩ rằng… Dĩ nhiên là… Dĩ nhiên là Linh Hải giới, đây thực sự là…

- Trước nói cái này đi, ngươi hiểu rõ bao nhiêu về Linh Hải giới?

Thất Dạ biết vậy nên không nói gì, hắn nói gì được đây? Đây là Linh Hải giới, ngay cả hắn cũng chưa từng gặp qua, chỉ đành suy nghĩ chút rồi nói:

- Nếu như là đại địa Linh Hải, ta còn có thể giải đáp giúp ngươi một chút, nhưng Linh Hải giới loại này…

Trong lúc nhất thời, Thất Dạ cũng không biết nên hình dung loại tồn tại nghịch thiên như Linh Hải giới này thế nào, thở dài nói:

- Từ cổ chí ki, Linh Hải giới đều chỉ tồn tại trong truyền thuyết, không ai từng mở ra, chí ít thời cổ kim là không có, ngươi hẳn là người đầu tiên. Ghi chép liên quan tới Linh Hải giới, điển tịch loại này đã hiếm càng thêm hiếm, cực kỳ ít ỏi, ta cũng chỉ biết Linh Hải giới có thể dựng hóa vạn vật.

- Ta biết có thể dựng hóa vạn vật, lần trước ngươi cho ta viên hạt giống sinh mệnh kia, hiện tại đã gần như trưởng thành thành sinh mệnh thụ.

Trần Lạc hơi suy nghĩ, trong lòng bàn tay bất ngờ xuất hiện một gốc cây bảy màu cao ba bốn thước, bên trong ánh sáng bảy màu ẩn hiện sức sống cường đại.

- Đây thực sự khó mà tin nổi.

Thất Dạ rất rõ ràng hạt giống sinh mệnh kia là do hắn chiến được từ trên chin tầng trời, tại hoàn cảnh ưu việt như chin tầng trời cũng không thể sinh trưởng thành cây sinh mệnh bảy mày, không nghĩ tới trong Linh Hải của Trần Lạc dĩ nhiên lại phát triển như vậy.

- Ngoại trừ dựng hóa vạn vật, còn có cái khác sao?

Trần Lạc thu lại cây sinh mệnh, hỏi tiếp.

- Cái khác ta thật không biết, bất quá Linh Hải giới được khen là tiểu thiên địa, ta từng đọc qua tin tức liên quan tới Linh Hải giới từ một bản chép Ma Đế ở Cửu U, căn cứ theo vị Ma Đế kia suy đoán, hắn cho rằng Linh Hải giới là một loại bản nguyên vô cùng hiếm thấy, có thể dựng hóa hơn nữa sáng tạo vạn vật, thậm chí có thể ở bên trong đó sáng tạo ra một Đại tự nhiên.

- Sáng tạo một Đại tự nhiên bên trong Linh Hải giới? Làm soa có thể sáng tạo?

- Trong bản chép tay Ma Đế đó chỉ nhắc tới một khái niệm như vậy, cũng không có tỉ mỉ ghi chép, bên trong đó cũng nói căn cứ theo Linh Hải giới còn có thể suy đoán ra cách pháp tắc thiên địa diễn sinh quy luật biến hóa, đây cũng chỉ là một khái niệm, cụ thể ra sao thì ta cũng không biết.

Trần Lạc suy tư, nghĩ đến về sau phải tốn công nghiên cứu về Linh Hải giới mới được, sau lại hỏi:

- Đại ca hiểu bao nhiêu về phân thân?

- Ngươi nói tới là thần thong Phân Thân Thuật sao?

- Không tính là vậy, là thứ đồ chơi ta tự mình mày mò nghĩ ra, dùng huyết trận và Đại tự nhiên, thêm vào bảy tám thứ đồ vật luyện chế ra phân thân, ngươi xem thử một chút liền biết.

Trần Lạc vung tay ra, một vòng xoáy hố đen lớn chừng mười thước bất ngờ xuất hiện, vòng xoáy hố đen chậm chậm xoay tự như một dạng thâm uyên. Thất Dạ nhìn chăm chú một hồi, kinh nghi hỏi:

- Đây không phải là phân thân chứ? Là hố đen? Không quá giống thì phải?

- Sự tình nói đến phức tạp, vốn là ta mù mờ luyện ra ba đạo phân thân, sau đó không hiểu ra sao lại dung hợp cùng với hố đen, cũng có thể là chịu ảnh hưởng do Linh Hải của ta, dần dần biến thành bộ dáng này.

Thất Dạ nhìn trái nhìn phải, nhìn thứ đồ chơi tựa hố đen lại không phải hố đen này rốt cuộc là dạng gì, giống như một loại sinh mệnh hố đen đang lặng lẽ hô hấp, cuối cùng hắn chỉ có thể bất đắc dĩ suy đoán khả năng thực sự là chịu ảnh hưởng từ Linh Hải của Trần Lạc mới xảy ra biến hóa không ai rõ như thế.

Sau khi thu lại hố đen, Trần Lạc lại hỏi một câu:

- Đại ca hiểu rõ bao nhiêu về biến dị chi linh?

- Ta chỉ biết Linh Hải biến dị, chưa từng nghe nói đến biến dị chi linh.

- Ừm, quên mất đây chỉ là cách gọi của ta, trước đây Linh Hải của ta cũng là biến dị, cũng không biết tại sao chậm rãi liền chuyển hóa, nói thế nào đây nhỉ…

Trần Lạc cảm thấy diễn đạt bằng lời có chút quá phức tạp, liền nghĩ đơn giản là lấy ra cho Thất Dạ nhìn xem, xem có thể thâm nhập tìm hiểu một chút hay không. Nhưng vừa muốn lấy ra, lại bỗng nhiên nghĩ tới tính đặc thù của biến dị chi linh, bèn nói:

- Ngươi trước tiên làm một cái kết giới, biến dị chi linh này của ta có điểm đặc thù, sợ làm kinh động đến những người khác.

Thất Dạ gật gù, phất tay liền bố trí một cái kết giới cực mạnh, hơn nữa còn cố ý bố trí trong khoảng diện tích cực lớn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play