Mãi đến lúc này Lãnh Cốc mới hiểu tại sao điện hạ Tần Phấn cứ bảo gã đừng tìm hiểu Trần Lạc ngưng tụ ra linh nguyên, không thì tự tôn sẽ không chịu nổi. Lãnh Cốc hiểu, cuối cùng đã hiểu. Vạn năm kim cổ qua chục thời đại nhưng không ai ngưng tụ ra Đại Nhật linh nguyên, abya giờ Trần Lạc làm được. Cáic này đâu chỉ tự tôn không chịu nổi, thật sự là đả kích người chết!
Lãnh Cốc nhìn đám đệ tử nằm dưới đất, bị chấn miệng mũi chảy máu, gã bật cười, tiếng cười phức tạp.
Lãnh Cốc lắc đầu, nhỏ giọng nói:
- Khiêu chiến? Các ngươi đòi khiêu chiến hắn? Hắn ngưng tụ ra Đại Nhật linh nguyên biến thái đến tột cùng, các ngươi lấy cái gì đánh với hắn?
Lãnh Cốc nhìn Trần Lạc như mặt trời trong không trung, lầm bầm:
- Linh nguyên của gia so với người ta như hạt cơm, có hiểu hạt cơm không? Người ta là mặt trời, hiểu mặt trời không? Hạt cơm mà đòi tranh với mặt trời, các ngươi chưa nghe một câu lời xưa sao?
Trong không trung, ánh sáng quanh thân Trần Lạc càng lúc càng mạnh mẽ, khí thể điên cuồng trướng to, có xu hướng tan vỡ.
- Đại Nhật linh nguyên này đúng là... Bá đạo cường đại hơn lão phu tưởng tượng.
Khuôn mặt già nau của Ngụy đại tổng quản tràn ngập rung động, lão nói:
- Trong một lúc tên này chưa ngừng, ta mang hắn đi trước, các ngươi lo dọn dẹp đi.
Ngụy đại tổng quản suy nghĩ giây lát, phất tay một cái. Không biết Ngụy đại tổng quản dùng thủ đoạn gì mà Trần Lạc biến mất, lão cũng biến mất.
Sau khi Ngụy đại tổng quản biến mất, sự kiện này nhanh chóng đồn khắp Trung Ương học phủ.
Trung Ương học phủ luôn là nơi toàn thế giới chú ý, chuyện xảy ra trong lòng được các thế lực trên thế giới quan tâm cao độ. Vì vậy hôm sau, cái tên Trần Lạc, Đại Nhật linh nguyên truyền khắp thiên hạ, thế giới chấn động. Dù sao đây là Đại Nhật linh nguyên thứ nhất từ vạn năm kim cổ cả chục thời đại, khiến người rất giật mình.
Giật mình vô cùng, vô thượng linh nguyên không chỉ có một Đại Nhật linh nguyên, còn có rất nhiều vô thượng linh nguyên khác như thái âm, thiên cương, vân vân và vân vân. Có tổng cộng chín vô thượng linh nguyên. Đại Nhật linh nguyên tạo thành oanh động là vì liên quan một truyền thuyết. Ở kỷ nguyên thứ ba xuất hiện khá nhiều Đại Nhật linh nguyên nhưng cuối cùng đều vì không khống chế được đã tự nổ chết, không biết Đại Nhật linh nguyên hiện nay có thoat khỏi vận mệnh tự nổ không?
Ngày thứ ba, Chấp Pháp Đường, nhiều đệ tử Trung Ương học phủ liên danh tố cáo Trần Lạc, tội trạng nhiều cỡ mười cái. Ác ý tổn thương người, bắt giữ, ẩu đả chấp pháp viên, cố ý phá hư hoàn cảnh tự nhiên, phá hoại truyền tống trận, coi thường luật lệnh Trung Ương học phủ, vân vân và vân vân. Chưa hết, hành động của Trần Lạc làm ba ngàn sáu trăm người bị thương nhẹ, năm trăm người bị thương nặng, tổn hại các loại bảo y, bảo khí khoảng hơn hai ngàn thứ.
Ngày thứ năm, Thẩm Phán đường tuyên bố kết quả thẩm phán với Trần Lạc. Lần đánh nhau này hai bên đầu có trách nhiệm, nên không bồi thường tổn thất kinh tế cho các đệ tử. Tuy nhiên hành động của Trần Lạc làm hư hao truyền tống trận, phải bồi thường sáu trăm vạn linh thạch cho Trung Ương học phủ. Ác ý tổn thương người, bắt giữ, đánh chấp pháp viên, coi thường luật lệnh vân vân, các tội danh thành lập. Trần Lạc tạo thành ảnh hưởng xấu cho Trung Ương học phủ, trừ bốn trăm vạn điểm, nhốt hắn vào tầng thứ chín tháp hình phạt trong ba tháng, chịu hỏa hình, khổ thiền hình.
Khi Thẩm Phán đường tuyên bố, đám người Lạc Anh, Vị Tiểu Yêu, Diệp Thiển Tâm cũng có mặt, nghe xong kết quả mặt ai nấy xanh mét.
Mọi người đều biết mỗi tầng tháp hình phạt có hình phạt đại trận pháp bao phủ, càng lên cao càng khủng bố. Đừng nói tầng thứ chín, đệ tử bị nhốt trong tầng một ba, năm ngày đi ra đã tiêu tiểu tại chỗ. Đây mới chỉ ở trong tầng một ba, năm ngày, quỷ mới biết tầng thứ chín khủng bố cỡ nào. Trần Lạc bị nhốt ba tháng, sau khi đi ra hắn còn là người không?
Hơn nữa Trần Lạc sẽ chịu nghiệp hỏa hình, khổ thiền hình trong ba tháng, đó toàn là khổ hình, cực kỳ khủng bố. Người có sức ý chí mạnh tới đâu cũng không chịu nổi hình phạt như vậy.
Tuy nhiều người khâm phục cách làm, lá gan, sức chiến đấu hung hãn của Trần Lạc nhưng đa số kính sợ Trung Ương học phủ hơn. Lúc trước nhiều người nghĩ Trung Ương học phủ nghĩ tình Trần Lạc ngưng tụ Đại Nhật linh nguyên sẽ xử lý nhẹ, nhưng không, không chỉ vậy mà càng nặng hơn. Như Lạc Anh nói, ai xem thường luật lệnh của Trung Ương học phủ thì học phủ không bao giờ bỏ qua.
Tuy Trần Lạc không phải người có cá tính dịu dàng nhưng cũng không nóng nảy. Trần Lạc không để bụng ba người Đỗ Phong, Vân Cảnh Thiên, Hạ Hầu Kích khiêu chiến, không một chút nào. Nhưng không biết có lực lượng gì làm sâu trong lòng Trần Lạc có ngọn lửa bốc lên, càng lúc càng bùng cháy dữ dội. Đại Nhật linh nguyên, Thái Âm linh nguyên, long linh hỏa diễm, núi lửa biến dị trong linh hải, mọi thứ bị cái gì kích thích nổi điên lên, bản thân Trần Lạc cũng vậy.
Cảm giác đó rất khó tả, như là trong cơ thể có thứ gì điên cuồng muốn xông ra ngoài, rất áp lực, bực tức, cả người khó chịu chỉ muốn trút ra. Bởi vậy Trần Lạc mới đánh nhau cùng ba, bốn ngàn người. Nhưng Trần Lạc không ngờ là cảm giác bực tức càng mãnh liệt hơn, khát máu muốn giết người. Cho nên Trần Lạc điên cuồng vận chuyển Đại Nhật linh nguyên để trút ra.
Nhưng vô dụng, càng đánh thì cảm giác càng mãnh liệt, càng bực mình.
Trần Lạc không biết chuyện về sau, khi hắn điên cuồng vận chuyển Đại Nhật linh nguyên thì hư vọng ập đến hắn.
Không có trời, không có đất, chỉ có hư vọng chi hỏa đốt cháy.
Trần Lạc lại đến vùng đất hư vọng như giấc mơ.
Quyển sách hư vọng bao phủ hư không vẫn ở đó, mấy hàng chữ cuối cùng tuy rõ ràng hơn chút nhưng Trần Lạc vẫn không đọc được.
Trần Lạc lắc đầu, hắn không biết mình đã qua bao nhiêu lần bị hư vọng chi hỏa tịnh hóa đốt cháy. Trần Lạc tính sơ dù không đến chín chín tám mươi mốt lần cũng gần tới, không biểt sau tám mươi mốt lần, khế ước thành lập sẽ xảy ra tình huống gì?
- Thẩm phán! Giết! Giết! Giết! Không ai có thể thẩm phán ta!
- Tìm ta! Ta chờ ngươi ở Trung Ương học phủ Huyền Hoàng thế giới, nhất định phải tìm được ta...
- Đừng tin tưởng nữ vu...
Giọng nữ nhân điên vẫn vang vọng nhưng yếu hơn trước nhiều.
Nói thật là Trần Lạc rất muốn tìm nữ nhân điên hỏi thăm xem, nhưng hắn không biết nên làm sao tìm được nàng, không biết nàng có còn trong Trung Ương học phủ không?
- Là ngươi sao?
- Thật sự là ngươi sao?
- Ngươi không nghe được tiếng nói của ta?
A?
Trần Lạc nghi ngờ. Giọng nữ nhân điên từ khùng chuyển sang ngữ điệu hỏi. Trần Lạc lắc đầu, thở dài thườn thượt. Bỗng có luồng khói nhẹ từ đâu bay tới, Trần Lạc giật mình nhìn.
Cái bóng nhạt nhòa dường như là nữ nhân, không thấy rõ đường nét, rất mơ hồ.
- Ngươi không nghe được tiếng nói của ta?
Má ơi!
Thanh âm này quả nhiên đến từ nữ nhân như làn khói. Trần Lạc vốn tưởng giọng nữ nhân điên là cái gì đó đọng lại, không ngờ đối phương còn có ý thức.
Trần Lạc giật mình kêu lên:
- Nàng... Là ai?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT