- Bỏ cuộc đi, bát quái kính của ta ẩn chứa uy lực phản phệ cường đại, đánh bật mọi lực lượng. Dù ngươi có cường đại đến đâu cũng không làm nên chuyện gì, biết điều thì ngừng lại ngay, nếu không thì hôm nay ngươi sẽ hối hận!
Đường Cao khoanh tay đứng trên bát quái kính nhìn xuống Trần Lạc bên dưới, lạnh nhạt nói.
Không thấy Đường Cao có động tác gì, bát quái kính bỗng biến to gấp mây lần, to cỡ một ngọn núi đè xuống.
Trần Lạc phát ra tiếng cười thương cổ:
- Ha ha ha ha ha ha!
Tiếng cười đất rung núi chuyển.
Trần Lạc ngừng cười, chợt gầm lên, ánh sáng mặt trời quanh thân ngưng tụ thành vòng tròn như vầng mặt trời. Trần Lạc giơ hai tay lên ôm không khí, lắc người. Một cột ánh sáng thô to bắn lên tận trời, đụng vào bát quái kính to như ngọn núi.
Răng rắc!
Bát quái kính nứt sáu khe hở.
- Phá cho ta!
hai tay Trần Lạc vung, người run lên, cột ánh sáng tựa giao long hung tợn xoay quanh.
Vang tiếng nổ điếc tai, bát quái kính bị đánh nát bấy. Đường Cao đứng trên bát quái kính khẽ rên, mặt trắng bệch. Đường Cao hộc máu đứng trong không trung, biến sắc mặt, gã trợn to mắt khó tin.
- Để ta đấu với ngươi!
Vèo một tiếng, có người vọt ra khỏi đám đông, không biết là ai, bởi vì người này gia cố huyễn tượng trận pháp.
Người đó xông lên, đánh ra một linh quyết ẩn chứa lực lượng năm trăm vạn quân, rất giỏi.
- Ta cũng đến!
Lại một người đứng ra. Mọi người nhìn qua, là Miêu Khải, cao thủ xếp thứ bảy mươi sáu trong đệ tử tứ giai.
- Còn có ta!
Tuân Mậu Học, cao thủ xếp thứ năm mươi lăm trong đệ tử tứ giai.
Trong phút chốc các cao thủ có thứ hạng trong đệ tử tứ giai lần lượt đứng ra, mọi người đếm thì tới con số ba mươi người. Bọn họ đều là cường giả leo lên bảng đệ tử tứ giai, sức chiến đấu siêu cường đại. Có bốn, năm cao thủ gia cố huyễn tượng trận pháp, sức chiến đấu cao khủng khiếp, toàn là hơn năm trăm vạn quân. Chắc họ là cao thủ xếp tốp hai mươi trong đệ tử tứ giai, sợ đánh thua mất mặt nên mới gia cố huyễn tượng trận pháp. Ngày càng nhiều người tham gia cuộc chiến, đều là danh nhân trong đệ tử tứ giai.
Tưởng Bình, Thường Đức Hải, Ký Anh Vũ, Trình Ngọc Thư, Triệu Ngân Hà, các cao thủ hơn trăm vạn quân cũng tham gia cuộc chiến.
Khiến người thấy hãi hùng là Trần Lạc bị nhiều cao thủ bao vây tiễu trừ nhưng không yếu thế chút nào, càng đánh càng dữ, một chiêu một thức đều là oai vũ chi hồn. Ánh sáng quanh thân Trần Lạc ngày càng chói mắt, đánh ra oai vũ chi hồn cũng càng lúc càng khủng bố, ẩn chứa lực lượng từ một trăm vạn quân dần dần tăng lên tới hai trăm vạn quân, ba trăm vạn quân...
- Grao!
Cú đấm tung ra, một oai vũ chi hồn gầm rống. Tưởng Bình té xuống, sau đó là Thường Đức Hải, Ký Anh Vũ, Trình Ngọc Thư, Triệu Ngân Hà, các cao thủ hơn trăm vạn quân, toàn bộ ngã xuống đất!
Ngày càng nhiều cao thủ tham gia cuộc chiến, càng lúc càng nhiều người ngã xuống.
- Grao!
Một đấm một oai vũ chi hồn, một đấm một người gục.
Miêu Khải, cao thủ xếp thứ bảy mươi sáu trong đệ tử tứ giai té xuống.
Tuân Mậu Học, cao thủ xếp thứ năm mươi lăm trong đệ tử tứ giai gục ngã.
Bùm!
- Grao!
Kim Phụng Hóa Lai, cao thủ xếp thứ bốn mươi ba trong đệ tử tứ giai chưa đến một giây đã gục.
Không được, hoàn toàn không được!
Ai đến cũng không được!
Ai đến cũng không thể!
Dù bao nhiêu người đến, sức chiến đấu cao cường cỡ nào cũng không đụng được một cọng lông của Trần Lạc.
Trần Lạc như chiến thần bất bại, hắn điên cuồng, ai đến là đánh kẻ đó. Nửa canh giờ qua đi, hơn bốn mươi người trên bảng xếp hạng đệ tử tứ giai đều ngã xuống đất, bảo y rách rưới, miệng mũi trào máu, bị thương nặng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Giờ phút này, Trần Lạc đang đối chiến với năm cao thủ gia cố huyễn tượng trận pháp.
Bùm!
Đại đội trưởng Chấp Pháp Đường, Đường Cao bị Trần Lạc vỗ ba bàn tay quỳ xuống đất.
Bùm!
Một cao thủ gia cố huyễn tượng trận pháp cũng bị Trần Lạc vỗ ba bàn tay, hộc máu quỳ xuống đất. Huyễn tượng trận pháp bị đánh tan, là Vu Tân Kiến xếp thứ mười sáu trong đệ tử tứ giai!
Bùm bùm!
Hai cao thủ gia cố huyễn tượng trận pháp gục ngã, là Thái Vĩnh Nghĩa xếp hạng mười bốn, Chương Bằng xếp hạng mười ba trong đệ tử tứ giai!
Nhìn từng cao thủ danh tiếng lừng lẫy ngã dưới đất, đám người nín thở.
Những người này đều là cao thủ có thứ hạng trong đệ tử tứ giai, ai nấy oai phong lẫm lẫm, diễu võ dương oai. Đám cường giả như vậy hợp tác công kích nhưng đều bị Trần Lạc đánh bầm dập.
Không biết là ai hét to:
- Hắn không phải con người, mọi người cùng nhau diệt hắn đi!
Không biết là ai phát ra linh quyết đầu tiên, những người khác cùng công kích. Bởi vì thanh niên áo lam quá nghịch thiên, nghịch thiên đến mức người ta không chấp nhận được. Bọn họ là thiên tài đến từ mỗi vực, tuyệt đối không cho phép có người yêu nghiệt như vậy tồn tại trong Trung Ương học phủ.
chiến trường bình tĩnh chìm trong hỗn loạn. Mấy ngàn người từ bốn phương tám hướng bao vây Trần Lạc, điên cuồng bao vây tiễu trừ. Lại là ánh sáng đầy trời, linh quyết khắp lối.
Người Trần Lạc lấp lóe ánh sáng rực rỡ. Hai vai Trần Lạc run lên, cả người run rẩy.
Vù vù vù vù vù!
Ánh sáng ngưng tụ thành cái chuông cổ, chuông xoay tròn. Nhiều linh quyết công kích đập vào chuông cổ nhưng không thể lay động một ly.
Mọi người kinh thán, họ nhìn ra được Trần Lạc thi triển một bộ linh quyết phòng ngự huyền cấp thượng phẩm, Kim Cương Vô Úy Chung. Nhưng không ai ngờ một bộ linh quyết huyền cấp bình thường vào tay Trần Lạc sẽ có uy lực cường đại đến vậy, chịu được nhiều đợt công kích mạnh mẽ.
Trần Lạc gầm lên:
- Cút đi!
Ánh sáng quanh thân Trần Lạc diễn sinh ra tám trăm oai vũ chi hồn tràn ra bốn phương tám hướng.
Vù vù vù vù vù!
Trần Lạc nhảy người lên đột nhiên lao xuống, hai tay siết chặt đập xuống nền đất. Lực lượng vô cùng khủng bố khuếch tán, mặt đất nứt ra.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Đất đai như núi lửa bùng nổ, nứt ra một cái khe lớn. Ngàn người xung quanh lảo đảo, miệng mũi hộc máu, đầu váng mắt hoa gục xuống đất, mất sức chiến đấu.
Đây là linh quyết huyền cấp phạm vi lớn, Địa Động Sơn Diêu!
Loại linh quyết phạm vi công kích lớn này bình thường ít ai tu luyện, vì tất cả hiểu rằng linh quyết có phạm vi sát thương càng lớn thì uy lực càng nhỏ. Uy lực linh quyết nằm ở chỗ ngưng tụ, ví dụ một vu sư có sức chiến đấu là năm mươi vạn quân thi triển linh quyết bình tường công kích một người thì kẻ đó sẽ nhận lực lượng năm mươi vạn quân. Nếu vu sư đó thi triển linh quyết phạm vi lớn, có lẽ cùng lúc công kích mười người nhưng mỗi người chịu lực lượng chỉ cỡ một vạn quân, vì phạm vi càng lớn thì lực lượng sẽ bị phân tán.
Nhưng Trần Lạc với một chiêu linh quyết huyền cấp Địa Động Sơn Diêu chấn thương ngàn người, đây là khái niệm gì?
Không ai biết, bọn họ không tưởng tượng ra sức chiến đấu đến trình độ nào mới có thể một chiêu đất rung núi chuyển chấn thương nhiều người, đây là một ngàn người!
Rối loạn!
Đây là nỗi lòng hiện giờ của mọi người.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT