Tuy phải tu luyện tám mươi mốt bộ linh quyết huyền cấp nửa chừng thì bỏ dở. Hai phần trăm tu luyện đến giai đoạn viên mãn, độ khó rất lớn nhưng đời người rất dài, lúc rảnh rỗi cứ tu luyện, một năm không được thì mười năm, mười năm không thể thì năm mươi năm, sẽ có ngày tu xong. Dù không tu luyện xong thì cứ coi như luyện chơi, nghề nhiều không nặng, không chừng khi nao đó sẽ cần dùng.

Chính vì vậy nên mỗi năm có nhiều đệ tử đến khiêu chiến Vạn Diệu chi môn. Làm quản lý viên tầng một Linh Quyết tháp, Diệp học tỷ sớm nhìn quen mắt. Diệp học tỷ gặn hỏi nhiều lần đối phương có chắc không, nàng hỏi vấn đề mấu chốt, đó là tiền. Bởi vì tu luyện Vạn Diệu chi môn trước hết phải tu luyện tám mươi mốt bộ linh quyết huyền cấp nửa chừng thì bỏ dở. Hai phần trăm tu luyện đến giai đoạn viên mãn, là tám mươi mốt bộ! Tuy linh quyết trong tháp không cần mua nhưng chi phí thuê cũng tốn bộn tiền, đó mới chỉ là linh quyết. Nếu muốn tu luyện nhanh thì phải mau linh quyết ẩn chứa tinh tủy cao cỡ năm trở lên, linh quyết ẩn chứa tinh tủy càng cao thì chi phí càng mắc. Ngoài ra cần các loại btú ký tu luyện linh quyết, trận pháp phụ trợ vân vân, đủ thứ linh tinh cộng lại không có mấy chục vạn thì đừng mơ.

Mấy chục vạn linh thạch, đó là số tài sản khá lớn. Đừng nói là gia đình bình thường, đệ tử xuất thân gia tộc cũng không chịu nổi.

Khi quản lý viên nói ra các chi phí cần thiết thì nàng hay thiếu nữ nằm trên ghế đều mong chờ nhìn Trần Lạc. Dưới tình huống thông thường đám người muốn khiêu chiến Vạn Diệu chi môn khi nghe chi phí cao tận mây đều đánh trống rút lui, nhưng trông Trần Lạc không có phản ứng gì lớn, chân mày không cau.

Trần Lạc gật đầu ý bảo mình chấp nhân.

Con người Trần Lạc không có khái niệm về tiền. Tạm không nói đến Úy Thiên Long cho hắn thẻ vàng linh thạch không giới hạn, chỉ nói các bảo bối hắn lấy được từ trộm báu vật phá trận khắp thế giới, lấy một cái ra đủ bán một đống tiền.

Thấy mặt Trần Lạc không biểu tình gật đầu, Diệp học tỷ và thiếu nữ liếc nhau, rất ngạc nhiên không ngờ hắn giàu đến vậy.

Diệp học tỷ kêu lên:

- Tốt, nếu tiền bạc không có vấn đề gì thì chuyện khác đều ổn.

Diệp học tỷ bất đắc dĩ với Trần phú ông, sau đó kêu chỉ đạo viên giúp hắn đăng ký. Diệp học tỷ đứng dậy đi kho báu lấy thủy tinh chứa tinh tủy linh quyết Vạn Diệu chi môn.

lúc đăng ký nghe nói Trần Lạc là học viên của Long Xà viện, thiếu nữ nằm ngửa trên ghế cảm thấy rất hứng thú.

Thiếu nữ ngồi dậy hỏi:

- Này học đệ, ngươi có thiếu sót tu hành sao?

- Tử hải.

Tử hải?

Đây là thiếu sót lớn. Linh hải chết đối với vu sư cơ bản sẽ mãi khựng lại cảnh giới thứ ba, bởi vì linh hải của ngươi đã chết, không có linh luân. Néu không có linh luân thì làm sao ngưng tụ linh tượng?

- Linh hải của ngươi chết lại được đặc biệt chọn vào thì chắc có điểm gì đặc biệt? Nào, nói cho tỷ tỷ nghe đi.

Thiếu nữ khuôn mặt tinh xảo, đôi mắt to như biết nói rất là nghịch ngợm.

Thấy Trần Lạc không để ý mình, thiếu nữ cười nói:

- Đừng xấu hổ, chúng ta giới thiệu đi. Tỷ tỷ lớn hơn ngươi một quý, là đệ tử đông viện tên gọi Vị Tiểu Yêu, ngươi có thể gọi ta là Bị học tỷ hay Tiểu Yêu tỷ tỷ. Nào, kêu một tiếng nghe chơi.

Trần Lạc không biết nên nói cái gì, qua loa ậm ừ. Thủ tục đăng ký rất rắc rối, nào là ghi chép quyển trục, rót thủy tinh vào, ký hiệp ước thuê. Cần tiền thế chấp, tiền thuê, tiền bồi thường vân vân, phải viết rõ ràng ra. Hợp đông có ghi nếu đánh rơi Vạn Diệu chi môn phải bồi thường lại gấp mười lần giá thị trượng, điều này khiến Trần Lạc cảm thấy Trung Ương học phủ ăn thịt không nhổ xương. Nhưng Trần Lạc không còn cách nào, ai kêu chỉ trong Trung Ương học phủ mới có nó? Lũng đoạn không phải chuyện mới mẻ gì.

Vị Tiểu Yêu rất thích trêu đùa, hỏi:

- Học đệ có bạn gái chưa? Cảm thấy tỷ tỷ thế nào? Tỷ tỷ thích nhất làm bằng hữu với công tử ca có tiền như ngươi, hay đi theo tỷ tỷ thử?

- Kẹo của người là mau ở đâu vậy?

Trần Lạc đã chú ý đến cục kẹo trong miệng Vị Tiểu Yêu rất lâu, vì hắn thấy rất giống với kẹo que trong thế giới kia. Nhưng Huyền Hoàng thế giới không nên có thứ này mới đúng.

- Kẹo? Ý ngươi hỏi cái này?

Vị Tiểu Yêu lấy kẹo trong miệng ra, giữa cục kẹo cắm một cây trúc nhỏ.

- Đây là bằng hữu tặng cho ta, sao? Ngươi cũng muốn ăn?

- Bằng hữu của nàng tên là gì?

- Tên...

Vị Tiểu Yêu chợt ngừng ngang, nghi hoặc hỏi:

- Ngươi muốn làm gì?

- Hỏi cho biết.

- Không thèm nói.

Trần Lạc nghĩ bằng hữu của Vị Tiểu Yêu chắc là 17, vì chỉ có hắn và nàng bỗng nhiên xuyên đến thế giới kia sống bốn năm.

Diệp học tỷ đi tới, tay cầm cái hộp gấm to cỡ bàn tay. Khi Trần Lạc giao tiền thế chấp, tiền thuê theo thủ tục xong Diệp học tỷ mới đưa hộp gấm qua.

Diệp học tỷ nói:

- Thủy tinh chứa tinh tủy Vạn Diệu chi môn không có nhiều, ngươi phải bảo quản cho tốt, nếu có tổn hại gì thì chúng ta sẽ trừ vào tiền thế chấp.

Trần Lạc nhận cái hộp gấm, mở ra. Bên trong đặt một khối thủy tinh phẩm chất rất tốt, linh thức dò xét xong Trần Lạc giật nảy mình. Vì người sáng tạo khối thủy tinh là Bát trưởng lão của Trung Ương học phủ, Đồ lão Tà.

Trần Lạc tiếp tục điều tra, ngây người hỏi:

- Sao chỉ có quyển thượng? Quyển hạ đâu?

- Vạn Diệu chi môn chia hai quyển thượng và hạ, quyển thượng là cửu cửu quy nhất thiên, dạy ngươi làm sao dung hợp tám mươi mốt bộ linh quyết, chỉ khi dung hợp xong mới có thể tu luyện quyển hạ vạn diệu chi môn thiên.

Biên soạn linh quyết, biên soạn sách vở đều là rót ý thức vào thủy tinh. Biên soại cuốn sách có lẽ rất dễ nhưng linh quyết thì không đơn giản. Bởi vì soạn sách chỉ cần ngươi đọc nội dung là xong, còn biên soạn linh quyết thì điều kiện trước nhất là ngươi phải tu luyện bộ linh quyết đến viên mãn.

Ngàn năm qua chỉ ba người tu luyện Vạn Diệu chi môn giai đoạn viên mãn, mỗi người tự biên soạn một ít thủy tinh nhưng có người lạc mất, có bị tổn hại, không còn bao nhiêu để truyền thừa. Vật khổng lồ nhất thế giới như Trung Ương học phủ cũng chỉ có sáu bô jquyển hạ Vạn Diệu chi môn.

Quyển thượng thì có rất nhiều, vì không ít đại năng tuy không thể tu luyện Vạn Diệu chi môn giai đoạn viên mãn nhưng luyện quyển thượng đến viên mãn, Đồ lão Tà là một trong số đó. Bát trưởng lão tu luyện quyển thượng Vạn Diệu chi môn giai đoạn viên mãn, biên soạn nhiều quyển thượng cho Trung Ương học phủ. Vì có nhiều quyển thượng nên Trung Ương học phủ mới dám cho thuê Vạn Diệu chi môn, dù sao là Đồ lão Tà soạn ra. Còn quyển hạ thì trên đời chỉ có sáu bộ, không ai thành công tu luyện nên thành bản hiếm, làm hỏng một bộ là thiếu một, Trung Ương học phủ sẽ không dễ dàng cho ngươi mượn.

Diệp học tỷ kiên nhãn giải thích.

Vị Tiểu Yêu bổ sung thêm:

- Học đệ, làm người có lý tưởng là tốt nhưng ngươi phải sống hiện thực một chút. Không nói nguyên bộ Vạn Diệu chi môn, chỉ tính quyển thượng theo kỷ lục mấy trăm năm nay của Linh Quyết tháp thì có năm vạn người tu luyện quyển thượng, cho đến bây giờ chỉ mình Bát trưởng lão học phủ chúng ta là tu luyện thành công.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play