Không ai biết.

Ít ra Hành Giả không biết có chuyện gì. Đừng nói bọn họ, các vương tọa nhân chi pháp tắc cũng rất bất ngờ. Vì sau khi thiên địa vương tọa giáng lâm bọn họ chợt nhận ra một vấn đề đáng sợ, đó là vách tường nhân chi pháp tắc biến mất từ bao giờ.

Có chuyện gì?

nhân chi pháp tắc nhìn nhau, lắc đầu ý bảo mình không biết.

- Lâu không gặp.

Người lên tiếng là Thương Thiên Chi Hoàng, Gia Cát Thiên Biên. Thoạt trông Gia Cát Thiên Biên không khác gì lúc ở thế giới Vân Đoan, vẫn rất đẹp trai, siêup hàm thoát tục, lại như có gì đó thay đổi. Gia Cát Thiên Biên giơ tay nhấc chân kéo theo trời, từng hành động đều thế, một sợi tóc bay như có thể làm các áng mây trôi theo.

Không ai biết Gia Cát Thiên Biên đang chào ai, nhưng có một người trả lời, là Đại Địa Chi Hoàng Thần Toán Thiên Tà.

- Lâu không gặp.

Thần Toán Thiên Tà cũng nói ba chữ, không biết trả lời Gia Cát Thiên Biên hay cũng như Gia Cát Thiên Biên đang nói với ai.

Gia Cát Thiên Biên là Thương Thiên Chi Hoàng, giơ tay nhấc chân dẫn động trời thay đổi. Thần Toán Thiên Tà làm Đại Địa Chi Hoàng, cũng nhúc nhích một cái khiến đất động.

- Hay nói cách biệt ba ngày nhìn với cặp mắt khác, hiện tại xem ra đúng là vậy. Gia Cát Thiên Biên nhà ngươi cũng đã thành Thương Thiên Chi Hoàng, Thần Toán Thiên Tà thành Đại Địa Chi Hoàng.

Mạc Vấn Thiên đứng trong không trung nhìn Gia Cát Thiên Biên, lại nhìn Thần Toán Thiên Tà.Mạc Vấn Thiên vẫn là chính mình, là Mạc Vấn Thiên ngông cuồng bá đạo, dù cho đối diện bảy mươi chín vị thiên chi vương tọa, địa chi vương tọa cũng không ngoại lệ.

- Mạc Vấn Thiên nhà ngươi còn vấn đỉnh Nhân Linh Chi Hoàng được thì ta vấn đỉnh vấn đỉnh Thương Thiên Chi Hoàng có gì kỳ?

- Thìđó.

Nhân Linh Chi Hoàng?

Chẳng phải Mạc Vấn Thiên vấn đỉnh Đại Nhật Nhân Hoàng sao?

Nhân Linh Chi Hoàng là cái gì?

Trong đầu nhiều người nổi lên nghi ngờ. Đối thoại giữa Mạc Vấn Thiên, Gia Cát Thiên Biên, Thần Toán Thiên Tà làm người ta tò mò. Lúc trước có tin đồn Gia Cát Thiên Biên, Thần Toán Thiên Tà, Mạc Vấn Thiên đến từ cùng một không gian, hình như tên là thế giới Vân Đoan, giờ có vẻ đúng là thật. Thế giới Vân Đoan đó là nơi thần kỳ gì mà tạo ra ba nhân vật ghê gớm vậy? Một Thương Thiên Chi Hoàng, một Đại Địa Chi Hoàng, một Nhân Linh Chi Hoàng.

Khoan!

Rất nhanh mọi người nhớ đến tin đồn không lâu trước kia. Nghe nói khi Hành Giả còn là thương thiên chi tử, Thần Toán Thiên Tà là địa địa chi tử, Mạc Vấn Thiên là Nhân Vương, ba người ở thế giới Vân Đoan nhiều lần thua trong tay Trần Lạc. Chuyện này đồn ồn ào, không ai biết là thật hay giả, không dám hỏi. Đùa, hiện tại Gia Cát Thiên Biên là Thương Thiên Chi Hoàng hiệu lệnh thiên chi vương tọa, Thần Toán Thiên Tà là Đại Địa Chi Hoàng hiệu lệnh địa chi vương tọa, Mạc Vấn Thiên là Nhân Linh Chi Hoàng, thân phận như vậy ai dám hỏi?

Mạc Vấn Thiên, Gia Cát Thiên Biên, Thần Toán Thiên Tà đơn giản hỏi thăm nhau sau đó im lặng, đúngh ơn là ánh mắt ba người cùng nhìn thanh niên áo lam. Ánh mắt Mạc Vấn Thiên, Gia Cát Thiên Biên, Thần Toán Thiên Tà thật phức tạp, có ghen ghét, thù hận và ám ảnh.

Đột nhiên vang tiếng vỗ tay, đưa mắt nhìn là đứng đầu sáu vị thiếu chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ, Đoan Mộc Thanh.

- Luôn nghe nói ba vị đến từ thế giới Vân Đoan chưa giải phong, giờ xem ra đúng thật.

Từ khi Đoan Mộc Thanh đến Nhân Linh chi tháp thì luôn kiệm lời, không hiểu sao lúc các thiên địa vương tọa xuất hiện lại hoạt bát hơn. Đoan Mộc Thanh cười tủm tỉm nhìn Gia Cát Thiên Biên, Mạc Vấn Thiên, Thần Toán Thiên Tà.

Đoan Mộc Thanh cười nói:

- Ta nghe nói lúc ba vị ở thế giới Vân Đoan từng bị Lạc gia đánh chết đi sống lại, không biết việc này có thật không? Ba vị cho biết được không?

Đoan Mộc Thanh hỏi ra vấn đề mọi người rất muốn biết mà không dám hỏi. Gia Cát Thiên Biên không trả lời, Thần Toán Thiên Tà phớt lờ.

Chỉ có Mạc Vấn Thiên chỉ vào Đoan Mộc Thanh hét to:

- Nơi này không có chỗ cho ngươi nói chuyện, ngươi chỉ là một con chó của Vĩnh Hằng Quốc Độ, kêu quốc chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ các ngươi lăn ra đây!

Đoan Mộc Thanh không giận mà cười:

- Nếu ta là con chó của Vĩnh Hằng Quốc Độ thì Mạc Vấn Thiên nhà ngươi là thứ gì? Ha ha.

Đoan Mộc Thanh ngông cuồng mà khinh thường nói:

- Không phải ai cũng có tư cách gặp quốc chủ Vĩnh Hằng Quốc Độ chúng ta, ít nhất Mạc Vấn Thiên nhà ngươi không có tư cách này!

- Muốn chết!

Mạc Vấn Thiên chưa bao giờ là người mặc cho ai đạp trên đầu mình. Một bá chủ ngông cuồng, bá đạo, không cho phép cãi, làm sao tha thứ Đoan Mộc Thanh dùng lời khiêu khích? Mạc Vấn Thiên xông lên.

Mạc Vấn Thiên biết lúc này đánh nhau không phải hành động sáng suốt, vì Trần Lạc rình rập Phục Hy Tứ Tượng đỉnh. Gia Cát Thiên Biên dẫn đầu thiên chi vương tọa, Thần Toán Thiên Tà dẫn đầu địa chi vương tọa rục rịch chờ thời. Trong tình huống này không tiện xung đột, nhưng Mạc Vấn Thiên vẫn hành động, không chút giữ lại như quyết tâm giết chết Đoan Mộc Thanh.

Đoan Mộc Thanh không dễ chọc, mặc dù gã không vấn đỉnh Nhân Hoàng nhưng có lực lượng Phục Hy không thể tưởng tượng. Huống chi không chỉ mình Đoan Mộc Thanh có lực lượng Phục Hy, năm thiếu chủ khác cũng có. Khi Mạc Vấn Thiên tấn công thì năm thiếu chủ cũng hành động.

Hai bên đánh mấy chiêu, Mạc Vấn Thiên dốc hết sức ra nhưng không thể tiêu diệt Đoan Mộc Thanh. Đương nhiên sáu vị thiếu chủ cũng không làm gì Mạc Vấn Thiên được, bị đánh đầu bù tóc rối. Nhất là Đoan Mộc Thanh bị Mạc Vấn Thiên đè đầu đánh.

Rầm!

Vầng mặt trời của Mạc Vấn Thiên bao phủ vô tận rất lợi hại, chấn sáu người Đoan Mộc Thanh liên tục thụt lùi.

Mạc Vấn Thiên một chiêu đánh lùi sáu người Đoan Mộc Thanh rất là oai phong, biểu tình kiêu ngạo, mỉa mai khinh thường nói:

- Một đám phế vật, lực lượng Phục Hy của các ngươi không làm gì trước mặt Mạc Vấn Thiên ta, ta mới là truyền thừa Phục Hy đích thực!

Đoan Mộc Thanh biểu tình cực kỳ khó xem, năm thiếu chủ khác mặt xanh mét. Mười hai vương thượng, ba mươi sáu thái tử hậu duệ, tám mươi mốt ngũ sắc vương tọa Vĩnh Hằng Quốc Độ định đứng ra đánh hội đồng Mạc Vấn Thiên nhưng bnị Đoan Mộc Thanh ngăn lại.

Đoan Mộc Thanh ceh ngực nhìn Mạc Vấn Thiên chằm chằm, cười tà:

- Mạc Vấn Thiên, ngươi ra oai với ta làm gì? Nếu giỏi vậy sao không lên mặt với Lạc gia đi?

Mạc Vấn Thiên không nói, Đoan Mộc Thanh cười càng tươi:

- Như thế nào? Không dám sao? Ha ha! Ta biết ngay biết ngươi không dám!

Đúng vậy! Không dám.

Mạc Vấn Thiên không sợ bất cứ ai trong vô tận hải, trên từ thần ma, dưới đến vương tọa gã đều không sợ, bao gồm lão thiên gia, Đại địa lão gia tử. Nhưng Mạc Vấn Thiên sợ một mình Trần Lạc, gã rất ợ, có lẽ bị hắn đánh sợ, bị ám ảnh tâm lý. Giờ phút này, Mạc Vấn Thiên đích thực sợ Trần Lạc từ trong xương.

Cảm giác này như bẩm sinh, như gặp thiên địch. Trước kia Mạc Vấn Thiên không có cảm giác đó, lần này Trần Lạc xuất hiện không biết sao gã có cảm xúc này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play