Có hai nữ nhân đứng bên cạnh Nữ Oa nương nương, là Nữ Vu và Bà Sa.
Nữ Vu nhìn Trần Lạc chằm chằm, giọng điệu phức tạp:
- Rốt cuộc hắn vẫn đến.
Bà Sa nhắm mắt lại không dám nhìn:
- Hắn... Đã lựa chọn.
Cùng lúc đó, Nữ Nhân Hắc Y đứng trong không trung chờ đợi khi thấy Trần Lạc thì mắt tràn đầy cảm xúc phức tạp.
- Tại sao? Rốt cuộc là tại sao? Tại sao kết quả cuối cùng ngươi vanã chọn con đường này? Trước kia ngươi chọn lãng quên vì sao hiện tại chọn tìm về?
- Tại sao ngươi mãi mãi chấp mê bất ngộ?
- Tại sao không thể bỏ đi chấp niệm ngày xưa?
- Ngươi đã lấy thân phận sứ giả nguyên thủy trọng sinh trong vũ trụ này, ngươi không trở về được, không thể quay về...
- Đã không về được sao không sống yên lành trong vũ trụ này? Vì sao chọn tìm về? Sau khi tìm về thì làm sao? Có ý nghĩa gì?
- Lúc trước ngươi chọn lãng quên, dù cho ngươi một cơ hội nữa thì ngươi vẫn chọn quên, ta dám chắc ngươi sẽ như vậy. Bởi vì ngươi không có lựa chọn nào khác.
- Ngươi biết, dù không biết thì ngươi vẫn cảm ứng được, nhưng tại sao vẫn vậy?
- Ngươi có biết thần ma trên trời dưới đất bởi vì ngươi mà suốt ngày căng thẳng thần kinh, lo âu hoảng hốt? Ngươi có biết ngươi đi ra ngoài làm bao nhiêu người sợ hãi? Bao nhiêu người tan vỡ vì ngươi?
- Có biết ngươi lựa chọn như vậy sẽ gây ra kết quả gì không? Nhân quả vĩnh hằng vũ trụ còn hỗn loạn vì ngươi, muốn sao nữa đây? Ngươi muốn hủy diệt vũ trụ này mới cam lòng sao?
- Tại sao? Rốt cuộc tại sao? Ngươi muốn gì? Phải làm sao mới khiến ngươi vừa lòng?
Nữ Nhân Hắc Y tan vỡ, vẻ mặt, nội tâm, cả người kiệt sức. Nữ Nhân Hắc Y đau thương lắc đầu, nàng bất đắc dĩ, tuyệt vọng, lẩm bẩm tại sao.
Nữ Nhân Hắc Y mở Dự Ngôn chi thư, trang giấy trắng cuối cùng bây giờ bắt đầu diễn biến thành một bức tranh.
Trong tranh có một vị phật to, một nam nhân đứng trước tượng phật.
Không gian tĩnh lặng, vì trong truyền thuyết liên quan Trần Lạc rất kinh khủng, có lẽ vì Trần Lạc xuất hiện khiến người rất giật mình và ngạc nhiên, làm người ta khó lấy lại tinh thần dù vậy vẫn có kẻ tự phụ, mắt mù hét với Trần Lạc.
- Hừ! Đại ca của ta, Ninh Chiến Hạo Nguyệt Nhân Hoàng còn không dám đến gần Phục Hy Tứ Tượng đỉnh, ngươi là thứ gì? Mơ tưởng vấn đỉnh Nhân Tổ, thật là không biết sống chết!
Giọng điệu tràn ngập kiêu căng, ngang ngược, khinh thường, cười nhạo, đó là Trường Lạc phường Ninh gia thất công tử Ninh Văn Phong. Từ khi Ninh gia đại công tử Ninh Chiến vấn đỉnh Hạo Nguyệt Nhân Hoàng, Ninh Văn Phong ỷ vào uy danh của đại ca phô bày đủ oai phong.
Trước mắt công chúng Ninh Văn Phong nhục nhã Từ gia, Vĩnh Hằng Quốc Độ im lặng càng làm gã không kiêng nể gì. Ninh Văn Phong nhục nhã Mạc Vấn Thiên, tuy gã ngông cuồng bá đạo nhưng vì Ninh Chiến mấy lần che chở nên không làm gì Ninh Văn Phong được.
Tất cả khiến Ninh Văn Phong càng lúc càng càng kiêu ngạo, trong mắt không người. Ninh Văn Phong cho rằng chỉ cần có đại ca thì trong vô tận hải không người dám đụng một cọng lông của gã. Huống chi đám người Ninh lão gia tử đứng phía xa, ai dám càn rỡ?
Không ai.
Nhưng, Ninh Văn Phong không biết đó là gã nghĩ vậy. Đổi lại bình thường Ninh Văn Phong nói miệng thì kệ gã, Trần Lạc không để ý, không chấp nhặt. Quan trọng là hiện tại tâm tình của Trần Lạc rất tệ, thật tệ. Không, tâm trạng tệ còn hơn chữ tệ gấp vạn lần.
Người nào quen thuộc Trần Lạc, bạn cũ Ngưu Manh, kẻ thù Mạc Vấn Thiên, Vũ Hóa Phi đều biết một điều, đó là đừng chọc giận Lạc gia khi tâm trạng hắn tệ, nếu không hậu quả không chịu nổi. Đây là bài học thảm thiết của Mạc Vấn Thiên, Vũ Hóa Phi trong thế giới Vân Đoan.
Quả nhiên khi Ninh Văn Phong nói xong Trần Lạc đang đi hướng Phục Hy Tứ Tượng đỉnh chợt khựng lại. Trần Lạc đứng trong không trung, cảm giác như bầu trời chợt đè xuống, đè tim mọi người rớt cái bịch. Đúng vậy, là mọi người, hễ ai hít thở sẽ có cảm giác đặc biệt như bị sát khí ngút trời bao phủ, tóc gyá dựng đứng.
Những người khác còn vậy, Ninh Văn Phong sợ hãi mặt xanh mét, run lẩy bẩy. Ninh Văn Phong sợ thật, môi tím lịm, không đứng vững nổi. Trần Lạc không thèm nhìn Ninh Văn Phong cái nào, kinh khủng hơn là miệng mũi gã chảy máu, cơ thể vặn vẹo.
Ninh Văn Phong khó khăn cầu cứu:
- Đại ca... Ta... Cứu ta...
Ninh Chiến lại đứng ra, một vầng trăng treo trên bầu trời, gã định dùng uy lực hạo nguyệt bảo vệ Ninh Văn Phong. Nhưng vô dụng, mặc kệ uy lực hạo nguyệt mạnh cỡ nào cũng không thể ngăn cản miệng mũi Ninh Văn Phong chảy máu, cơ thể vặn vẹo không thành hình.
Ninh Chiến quát to:
- Càn rỡ!
Người Ninh Chiến tỏa sáng nhiều màu, vận dụng lực lượng Phục Hy vọt lên. Khiến người trố mắt líu lưỡi là Ninh Chiến sử dụng uy nhiếp hạo nguyệt, lực lượng Phục Hy dốc sức đánh ra một kích nhưng không làm gì Trần Lạc được. Chẳng những không làm gì được, thậm chí không cách nào đến gần Trần Lạc, Ninh Chiến lơ lửng trong không trung.
63e này thật khó tin.
Ninh Chiến vấn đỉnh Hạo Nguyệt Nhân Hoàng, lại có huyết mạch Phục Hy, sao bây giờ chưa đến gần Trần Lạc đã bị ức chế? Khó tin hơn là Trần Lạc không nhúc nhích một ngón tay.
Ninh lão gia tử ở phía xa không ngồi yên được nữa.
- Xin các hạ nương tay cho.
Ninh lão gia tử tu hành trăm vạn năm, lúc trước nhiêu ít nghe tin đồn về Lạc gia nhưng không để bụng, hiện tại chính mắt thấy thực lực kỳ dị chí cường của hắn mới nhận ra hắn không dễ chọc. Ninh lão gia tử vội chạy ra cầu tình.
Mấy vạn Hành Giả Trường Lạc phường đến tham gia Nhân Linh chi tháp hoặc xem náo nhiệt đều đứng ra, nhưng không ai dám đến gần.
Ninh lão gia tử chắp tay cầu tình:
- Các hạ, tôn nhi của ta trẻ người non dạ đã đắc tội các hạ, xin các hạ người lớn rộng lượng bỏ qua cho hắn lần này.
Vô dụng.
Trần Lạc không để ý tới Ninh lão gia tử, như không nghe thấy. Ninh Văn Phong sắp thành thịt nát, Ninh Chiến bị ức chế run rẩy, Ninh lão gia tử lòng nóng như lửa đốt. Ninh lão gia tử nhìn bảy mươi hai vương tọa phía xa, hy vọng bọn họ hỗ trợ khuyên giùm. Ninh lão gia tử lại chắp tay nói với đám người xung quanh, mong mọi người nể mặt lão đứng ra khuyên can.
Ninh lão gia tử tu hành trăm vạn năm, có thể sáng tạo Trường Lạc phường dưới sự ảnh hưởng của Vĩnh Hằng Quốc Độ thứ nhất là dựa vào thực lực, thứ hai dựa vào bằng hữu. Khi Ninh lão gia tử lên tiếng, đầu tiên hơn ba mươi vương tọa trong nhân chi pháp tắc đứng ra. Các đại nhân vật từ đại thế lực xung quanh, mấy lão gia tử nổi tiếng trogin vô tận hải đều đứng ra. Nhìn sơ khoảng hơn mười vạn người, trong đó không thiếu Thiên Vu, Địa Vu, nhiều Hành Giả nhân bảng, thấp nhất cũng là người đến tham gia Nhân Linh chi tháp.
Tình hình độ sộ khiến người kinh thán.
- Xin các hạ nương tay cho.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT