Con người Trần Lạc thích tự do tự tại, hiện giờ bị Hư Vọng chi thư bắt buộc phải đi cướp Thiên Địa Nhân tam thư, trong lòng hắn bức bối, cực kỳ khó chịu. Tất cả oán niệm bị Trần Lạc ức chế trong lòng, càng kiềm nén thì càng ức chế. Vừa rồi không biết sao oán niệm bùng lên, Trần Lạc trút hết tức tối lên đầu Hư Vọng chi linh.

Cảm giác không tệ, rất sung sướng. Nhưng thoải mái là một chuyện, nó không thay đổi được sự thật, nên làm việc vẫn phải làm.

Trần Lạc uống rượu, hát nghêu ngao, đi vô tận hải.

Vô tận hải là tồn tại cổ xưa nhất trong vũ trụ, xa xưa còn hơn thiên địa. Vô tận hải chứng kiến vũ trụ từ hỗn độn đến mở mang thiên địa, chứng kiến quá trình vũ trụ vạn vật diễn biến từ xưa đến nay. Cho nên trong hoàn vũ này tộc nhân Bàn Cổ, hai tộc thần và ma chúa tể thiên địa cổ xưa nhất đều cư ngụ ở vô tận hải, Phượng Hoàng thần cung nằm trong số đó.

Hôm nay đối với các thần Phượng Hoàng thần cung là một ngày đáng giá chúc mừng, vì cung chủ Phượng Hoàng cung sau khi luân hồi chuyển thế thì linh hồn quay về vị trí. Các thần Phượng Hoàng cung không ngờ sau khi cung chủ quay về nói câu đầu tiên là từ bỏ dung hượp căn nguyên phượng hoàng, từ bỏ vị trí cung chủ Phượng Hoàng cung. Các thần Phượng Hoàng cung lao nhao hỏi cung chủ tại sao làm như vậy. Cung chủ không trả lời, không nói một câu.

Vô tận hải, Phượng Hoàng thần cung.

Cung chủ Phượng Hoàng thần cung, đang ngâm trong một cái ao, cái ao không chảy nước trong vắt xanh thẳm mà là chất lỏng lửa nóng cháy. Cung chủ Phượng Hoàng thần cung lươiù biếng nằm bên bờ ao, tóc dài đỏ rực xõa tung, khuôn mặt yêu diễm, đôi mắt quyến rũ. Cung chủ khép mi mắt như đang nhớ cái gì, có lẽ vì đến đoạn quá khứ vui sướng nên khóe môi hồng cong lên, tiếp thoe nhớ lại chuyện đau lòng làm đôi mắt đẹp lóe tia đau xót.

Một Lão Bà Bà bước tới, cung kính kêu lên:

- Cung chủ.

Cung chủ Phượng Hoàng thần cung ngâm trong Liệt Diễm trì không ngẩng đầu lên, nhẹ giọng nói:

- Ta đã nói là ta từ bỏ căn nguyên phượng hoàng, không còn là cung chủ của Phượng Hoàng cung.

Lão Bà Bà cúi đầu, giọng điệu phức tạp:

- Ở trong mắt lão thân thì người mãi mãi là cung chủ Phượng Hoàng thần cung chúng ta.

Phượng Hoàng cung chủ cười khẽ:

- Ha ha ha.

Phượng Hoàng cung chủ ngước mắt lên, hỏi:

- Các trưởng lão còn ở bên ngoài sao?

- Vâng, ý của các trưởng lão là muốn cung chủ dung hợp căn nguyên phượng hoàng, bọn họ sẽ không ép cung chủ chặt đứt tơ tình còn sót lại khi chuyển thế nữa.

- Ha ha ha, lúc trước kêu ta luân hồi chuyển thế là bọn họ, giờ kêu chặt đứt tơ tình khi chuyển thế cũng là họ.

- Cung chủ, xin đừng trách tội các vị trưởng lão, bọn họ cũng vì tốt cho Phượng Hoàng thần cung chúng ta. Dù sao hắn xuất hiện trong Dự Ngôn chi thư, các thần tộc cổ xưa đều có người luân hồi chuyển thế kết nhân quả tình duyên với hắn. Nếu chúng ta không làm, nếu người đó gây ra ai kiếp thì chúng ta sẽ chịu thiệt. Lúc trước làm vậy cũng vì bất đắc dĩ.

Lão Bà Bà thở ra, tiếp tục bảo:

- Vốn định vậy nhưng ai ngờ giữa đường xảy ra biến cố. Địa Thư bị Ma Quân Thất Dạ cướp, vị trí đại địa gia rất có thể đổi chủ. Đây không quan trọng, chủ yếu là người kia không chỉ cướp Nhân Thư chi tâm, cũng cướp Nhân Quả chi tâm. Nhân Quả chi tâm là một trong vĩnh hằng sinh ra cùng với hỗn độn sơ khai, dính líu rất nhiều, liên quan vận mệnh tương lai của hai tộc thần và ma chúng ta, cho nên...

Phượng Hoàng cung chủ tiếp lời:

- Cho nên hắn phải chết đúng không?

Lão Bà Bà gật đầu, nói:

- Địa Thư đổi chủ, Nữ Oa thức tỉnh, tất cả đúng như ghi chép trong Dự Ngôn chi thư. Đại hạo kiếp chưa biết sớm muộn gì sẽ đến, xin cung chủ hãy quên đi tình cảm với người đó, lấy đại cục làm trọng.

- Quên?

Phượng Hoàng cung chủ khép hờ mắt, nhẹ tênh nói:

- Ta không thể quên.

Lão Bà Bà rất khó hiểu, Lão Bà Bà cho rằng linh hồn cung chủ quay về vị trí thì đừng nói là quên một người, dù chặt đứt nhân quả tình duyên cũng chỉ một giây là xong. Lão Bà Bà định hỏi thì nghe Phượng Hoàng cung chủ nói tiếp.

- Ngươi không hiểu, ngay từ đầu vấn đề không phải là quên hay không, càng không phải chặt đứt nhân quả tình duyên là chấm dứt.

Lão Bà Bà thật tình chảng hiểu gì, hỏi:

- Vậy là...?

- Ta đã sai, các trưởng lão sai, hai tộc thần và ma sai hết, tộc nhân Bàn Cổ cũng sai...

Phượng Hoàng cung chủ lẩm bẩm:

- Nếu ngay từ đầu ta không luân hồi chuyển thế, không kết nhân quả với hắn có lẽ chúng ta sẽ tránh khỏi hạo kiếp này, nhưng chúng ta đã làm. Ha ha ha, nói đến thì là chúng ta chủ động cuốn vào tai kiếp này.

- Hiện tại còn kịp cứu vãn. Miễn cung chủ chịu chặt đứt nhân quả với hắn, dù người kia hiện tại có Nhân Quả chi tâm cũng không thể ngăn cản cung chủ.

- Không! Ngươi vẫn không hiểu lời ta nói. Ta đã bảo ngay từ đầu vấn đề không phải chặt đứt nhân quả là kết thúc mọi chuyện. Điều này không liên quan hắn nắm giữ Nhân Quả chi tâm, dù không có, dù ta chặt đứt nhân quả cũng vô ích.

Lão Bà Bà ngước đầu lên, biểu tình khó hiểu hỏi:

- Tại sao?

- Tại sao? Ha ha ha, ta cũng rất muốn biết.

Phượng Hoàng cung chủ lắc đầu, bất đắc dĩ nói:

- Có lẽ ta đã rơi vào nguyền rủa của hắn, có lẽ ta yêu hắn đến nỗi hoàn toàn sa đọa. Rốt cuộc là vì sao? Có ai biết?

- Không... Không lẽ không còn cách cứu vãn sao?

- Cứu vãn? Không, ít ra trước mắt ta không nghĩ ra được cách bổ cứu. Cho nên ta quyết định không dung hợp căn nguyên phượng hoàng, các người hãy tuyển cung chủ khác kế thừa đi, làm vậy có lẽ không cứu vãn được gì nhưng ít ra Phượng Hoàng thần cung sẽ không bị ảnh hưởng vì ta.

- Nhưng... Nhưng Phượng Hoàng thần cung chúng ta trừ cung chủ ra còn ai có thể dung hợp căn nguyên, ai lcó tư cách kế thừa cung chủ?

***

Trong vô tận hải không chỉ Phượng Hoàng thần cung đối mặt vấn đề nghiêm trọng này. Trong Thiên Sứ thần cung cũng gặp vấn đề tương tự.

Linh hồn Tiết Thường Uyển thức tỉnh quya về bản tôn, mặc dù nàng dung hợp căn nguyên thiên sứ nhưng củng chỉ vẻn vẹn dung hợp. Giống như Lạc Anh, Tiết Thường Uyển không thể quên, không thể chặt đứt nhân quả tình duyên khi luân hồi chuyển thế với Trần Lạc.

Linh hồn thức tỉnh, trông Tiết Thường Uyển không khác gì với lúc luân hồi chuyển thế, ít nhất là mặt ngoài, nàng vẫn u buồn. Tiết Thường Uyển ngồi trên đại điện Thiên Sứ thần cung, nhíu mày suy tư.

- Cung chủ, hiện tại Địa Thư đổi chủ, Nữ Oa thức tỉnh, hạo kiếp tận thế trong Dự Ngôn chi thư chắc sắp đến. Chúng ta nên tìm cách tính toán đi.

- Muộn... Tất cả đã muộn.

Tiết Thường Uyển lẩm bẩm:

- Nếu là trước kia có lẽ chúng ta còn cơ may thoát khỏi hạo kiếp này, nhưng luân hồi chuyển thế khiến chúng ta bị cuốn vào đó, giờ chúng ta hoàn toàn trong thế bị động, còn tính toán được gì?

Các thần tụ tập trong đại điện Thiên Sứ thần cung im lặng, vì bọn họ biết cung chủ nói đúng.

Một lát sau Thiên Sứ cung chủ mở miệng hỏi:

- Bên Thiên cung có thái độ gì?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play